← Quay lại trang sách

Chương 22 Công môn bắt người

Âm thanh của Dịch Thư Nguyên chẳng những giống Hà Hân như đúc, hình như còn mang theo một loại sức cuốn hút, càng nghe về phía sau, cho dù là Lâm Huyện lệnh cũng đã không kìm được tức giận.

"Hiện giờ thuyền của ác thương kia đang đậu ở bến tàu của huyện thành, tầm hoan tác nhạc trên thuyền, trên thuyền còn có nữ tử hoặc là bị lừa gạt hoặc là bị bắt tới giống như ta, ta chỉ hận mình là quỷ hồn nhưng lại không làm gì được gã, cho nên mới khẩn cầu Đỗ công tử đến đây kêu oan thay ta..."

Dịch Thư Nguyên nói xong một câu này, Lâm Huyện lệnh sớm đã nghe tới tức sùi bọt mép, hung hăng nện thước gõ xuống.

"Đùng ~ "

"Có ai không, nhanh chóng đi tới bến tàu ngoài thành nam truy nã tội phạm quan trọng Cổ Vân Thông, không được sai sót —— "

"Tuân mệnh! Các huynh đệ, đi theo ta!"

Ngoại đường, một người bộ đầu áo đen lĩnh mệnh, mang theo tám gã bộ khoái lao ra khỏi huyện nha, đi nhanh như gió, toàn bộ chín người đi qua bên người nữ tử áo trắng ngoài cửa, nhưng không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt kích động của nàng.

Lúc này thân hình Dịch Thư Nguyên cũng hơi lắc lư một chút, sau khi thân thể dừng lại, hắn vừa thở dốc vừa hướng mặt về vị trí bàn xử án, chắp tay hành lễ với Huyện lệnh.

"Đại nhân, công đường huyện nha có khí số của triều ta cùng với chính khí nghiêm minh bảo vệ, cho nên quỷ hồn không thể ở lâu, Hà Hân cô nương đã trở lại bên ngoài cửa công đường chờ rồi!"

Đây là Dịch Thư Nguyên nói bằng giọng của mình.

Lời của quỷ hồn vừa nãy nói vừa rõ ràng lại có lễ nghi, bộ dạng lại càng giống như không muốn hại người, cho nên hiện giờ Lâm Huyện lệnh cũng không e sợ như lúc mới bắt đầu, tiếp theo lại nghe được kiến giải vừa xong của Dịch Thư Nguyên, trong lòng lại càng thêm yên tâm, y nhìn Dịch Thư Nguyên từ trên xuống dưới, sau đó liên tục gật đầu.

"Dịch tiên sinh bị liên lụy rồi, người tới, lấy ghế ngồi cho tiên sinh!"

"Đa tạ Đại nhân!"

Dịch Thư Nguyên chắp tay gửi lời cảm ơn, nhìn nha dịch đưa ghế ngồi đến, hắn suy nghĩ xong lại có chút cảm khái, quay về phía Huyện lệnh nói.

"Huyện tôn đại nhân, Dịch mỗ đang biên soạn huyện chí, đại nhân trong đêm thẩm tra cô hồn, lấy lại công đạo vì người kia, việc này nhất định phải ghi vào bên trong huyện chí Nguyên Giang, lưu danh bách thế!"

Lâm Huyện lệnh hơi sững sờ, có chút hậu tri hậu giác gật đầu, trên mặt càng hiện ra một tia thần sắc không nói rõ được.

Ngày phán dân tranh, đêm phán oan hồn, ghi việc này vào bên trong sách, chỉ nghĩ một chút thôi liền khiến cho Lâm Huyện lệnh có chút kích động, y hít sâu một hơi, trong lòng càng dâng lên một loại khí độ khác, nhất định phải xử lý bản án này thật tuyệt!

"Làm phiền Dịch tiên sinh rồi, ghi chép chi tiết là được!"

"Vâng."

Dịch Thư Nguyên lên tiếng, sau đó đi qua một bên, sư gia bên kia đã đứng dậy.

"Dịch tiên sinh, mời!"

Dịch Thư Nguyên chắp tay, sau đó hai người mới cùng nhau ngồi xuống, sư gia còn hơi nghiêng tới nhỏ giọng hỏi ý một câu.

"Dịch tiên sinh, hiện giờ Hà Hân cô nương kia..."

"Đang chờ ở ngoài cửa."

"A..."

Sư gia nhẹ gật đầu, thuận theo lời của Dịch Thư Nguyên nhìn qua cửa lớn trống trơn phía ngoài, chỉ cảm thấy hình như có gió lạnh quét qua, nhịn không được nắm thật chặt quần áo.

Mà ngoài tầm nhìn của những người khác, nữ quỷ Hà Hân áo trắng đang cảm kích hành lễ về phía Dịch Thư Nguyên.

Dịch Thư Nguyên thở dài một hơi, hiện giờ cô gái này đã bình thường hơn nhiều rồi, thất khiếu cũng không chảy máu đen nữa, hắn thấy những người bộ khoái rời đi rất nhanh vừa nãy động tác mau lẹ, thoạt nhìn cũng là biết võ công, hy vọng có thể bắt tên ác thương kia về.

Bên ngoài nội đường, Huyện úy thong dong đến chậm, y thấy võ phu của nha môn thiếu đi một số lớn, liền hỏi thăm tình huống với lão giáo đầu, sau khi hai người thấp giọng nói vài câu, cũng lựa chọn rời khỏi nha môn, đi tới bên bến tàu nhìn xem.

-----------------

Cửa phía nam của huyện Nguyên Giang, chín người bộ khoái cấp tốc đến, muốn đi truy nã phạm nhân cũng không chỉ có chín người bọn họ, còn có cả một nhóm nha dịch của tráng ban.

"Chúng ta lĩnh mệnh truy nã tội phạm quan trọng, nhanh chóng mở cửa thành ra —— "

Nha dịch thủ ở cửa thành ngáp một cái, khoác áo đi ra, nhìn thoáng qua bộ khoái vẻ mặt hung hãn, lại quay qua tráng ban cùng tới bên cạnh hỏi một câu.

"Oaa áp ~~~ đêm hôm khuya khoắt thế này, các huynh đệ đi bắt ai vậy?"

"Ít nói nhảm! Mau mở cửa thành, tội phạm quan trọng chạy mắt, bắt ngươi hỏi tội!"

Bộ đầu lên tiếng, trong giọng nói ẩn chứa nộ khí, thủ lĩnh thủ vệ sợ hãi giật mình một cái, nhanh chóng cùng huynh đệ thủ hạ cùng nhau mở cửa thành ra.

Theo cửa thành nặng nề từ từ mở ra, một đám nha dịch cùng với bộ khoái liền lập tức xông ra bên ngoài, bến tàu cách huyện thành chưa tới hai dặm đường, đứng ở cửa thành liền có thể nhìn thấy đèn dầu cùng với đèn lồng trên thuyền ở bên bến tàu.

Mỗi người bộ khoái đều đã được truyền thụ qua võ học của công môn, coi như là nha dịch cũng là có chút bản lĩnh, ít nhất mạnh hơn so với người bình thường, một đoàn người rất nhanh liền đi đến bến tàu, bên này có không ít thuyền lớn nhỏ đỗ lại, riêng lâu thuyền liền có bốn năm chiếc.

"Ngươi ngươi, còn các ngươi nữa, mấy người đi qua chỗ đó, mấy người các ngươi đi qua bên kia, chúng ta chia nhau ra đi tìm kiếm, tra rõ trước xem người kia ở trên chiếc thuyền nào, chớ hành động thiếu suy nghĩ, sau khi tìm được các huynh đệ liền tụ hợp cùng nhau lên thuyền bắt người!"

"Vâng!"

Mấy đội ngũ dưới sự dẫn dắt của bộ khoái có kinh nghiệm, thông qua hỏi thăm người trên bến tàu, rất nhanh liền nắm rõ con thuyền nào từ La Châu tới, tập trung vào trên lâu thuyền thương nhân Giang Châu, hơn nữa thông tri đồng liêu tới đây, đại khái khoảng thời gian nửa chén trà nhỏ, chín người bộ khoái cùng với mười sáu nha dịch cùng nhau gom lại đi lên chiếc lâu thuyền.

Trên thuyền hình như vẫn còn có tiếng oanh ca yến hót, ngoại trừ âm thanh nhạc khúc, bất chợt còn có tiếng vui đùa ầm ĩ cùng tiếng chửi bậy truyền tới, vô cùng ầm ĩ.

Bên trong bóng đêm, hơn hai mươi người đầu đội phương quan tụ họp ở bên ngoài thuyền, nhìn lên phía trên.

"Hừ!"

Bộ đầu hừ lạnh một tiếng, nói với người hai bên trái phải.

"Chúng ta lên thuyền, trước chế trụ người cầm lái, lão Dư mang mấy người giữ vững vị trí hai bên mạn thuyền, phong bế cửa vào trước sau, nhớ lưu ý kỹ, chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, hiểu chưa?"

"Hiểu rõ!"

"Lên!"

Sau một khắc, hai bộ khoái khinh công tốt nhảy dựng lên, trước sau rơi xuống bên trên boong thuyền, sau đó cùng nhau hạ ván cầu xuống, người phía dưới cũng lập tức vọt lên.

"Ê ê, các ngươi là ai?"

"Huyện môn Nguyên Giang phá án, người không có phận sự tránh ra!"

Bộ đầu dùng vũ lực một tay đẩy người vừa mới đi ra từ trong boong tàu, mang theo cả đám người phóng vào bên trong phòng chính của lâu thuyền, hơn nữa một bước đạp ra cửa lớn.

"Phanh ~ "

Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, tiếng nhạc khúc im bặt dừng lại, nữ tử quần áo mát lạnh đang khiêu vũ cũng hoảng hốt lo sợ chạy tới nơi hẻo lánh.

Bên trong nội đường, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía một đám bộ khoái hung thần ác sát tràn vào ngoài cửa.

"Ai là Cổ Vân Thông?"

Bộ đầu lớn tiếng quát hỏi, nhưng tầm nhìn đã khóa lại một gã nam tử mập mạp ngồi ở vị trí đầu lĩnh ở trung ương bên trong nội đường, người này hẳn là tên ác thương kia, vẻ đặc thù bên ngoài cũng phù hợp.

Bộ đầu vẫy tay hai bên trái phải.

"Chắc hẳn chính là người này, bắt lấy gã! Những người khác cũng không cần buông tha, tất cả đều mang đi!"

"Vâng!"

"Lĩnh mệnh!"

Một đám bộ khoái nhanh như hổ đói vồ mồi, lập tức xông lên phía trước, trong nội đường lập tức đại loạn, một mảnh tiếng thét chói tai vang lên.

"A ——"

"Không nên!"

"Cứu mạng!"

"Không liên quan tới ta, việc này không liên quan tới ta a..."

Những người khác chỉ để ý bắt người, mà hai gã bộ khoái lại cùng nhau phóng tới Cổ Vân Thông, người sau kinh hoảng kêu to lui về phía sau.

"Ta phạm phải tội gì? Tại sao lại muốn bắt ta?"

"Tử tội!"

Một tên bộ khoái cực kỳ phẫn nộ đáp lại một câu, thò tay phải bắt về phía Cổ Vân Thông.

Chỉ là giờ khắc này, một bàn chân bỗng nhiên đá vào trên tay bộ khoái, sau đó lại một chưởng đánh vào đầu vai của y.

"Phanh ~" một tiếng, một người bộ khoái bay về phía vừa, bộ khoái bên cạnh con ngươi co rụt lại, lập tức rút đao.

"Soẻng ~ "

"Dám can đảm chống lại lệnh bắt, nạp mạng đi ——"

"Soẻng ~ " "Soẻng ~ " "Soẻng ~ " "Soẻng ~ "

Toàn bộ bộ khoái ở đây đều rút đao ra, nhiều người phóng tới phía Cổ Vân Thông, chỉ thấy có một thân hình lắc lư trái phải, né qua rất nhiều đao chém, thân hình giống như quỷ mỵ di chuyển bên người những bộ khoái.

"Phanh" "Phanh" "Phanh"...

Lại có ba người bộ khoái bị đánh bay.

Bộ đầu nhìn qua tình huống không đúng, cũng rút đao tiến lên, một kích lực lượng bổ tới, bức đối phương lùi ra hai cái thân vị, sau đó dưới chân phát lực xoay người kéo đao, chém ngang đuổi theo, nhưng ánh đao còn chưa tới, đã bị đối phương một bước đá văng ra, bộ đầu chấn động không khỏi lui về phía sau vào bước.

Giờ phút này tràng cảnh bên trong khoang thuyền là một mảnh hỗn loạn, rất nhiều người cũng đã bị nha dịch khống chế, mà rất nhiều bộ khoái ngã vào nơi hẻo lánh cũng đang giãy giụa đứng dậy.

Có kêu sợ hãi cũng có kêu đau.

Duy nhất có một số người đứng trong nội đường giằng co với nhau.

"Các hạ là người phương nào, tại sao ngăn cản chúng ta truy nã tội phạm quan trọng? Người này tội ác tày trời, nếu như ngươi bảo vệ hắn, vậy cũng chính là đồng phạm!"

Người đứng đối lập với bộ đầu cùng một đám bộ khoái là một nam tử trung niên mặc quần áo màu lam, một thân cánh tay to lớn, tư thế hơi khom người xuống, giống như là hầu vượn hơi hạ thấp người nhưng lại không lỏng lẻo, gã bảo vệ Cổ Vân Thông ở sau lưng, hình như cũng không thèm để ý đối với tiếng gầm của bộ đầu, trên mặt mang theo vui vẻ nói.

"Lấy tiền của người liền trừ họa cho người, các ngươi không mang người này đi được, ta chỉ là không muốn có dây dưa cùng với người trong công môn, cho nên mới thu lại một tay, vừa nãy coi như là lên tiếng chào hỏi, nếu như vẫn còn muốn cường ngạnh xông lên, ta liền không khách khí nữa!"

Cổ Vân Thông mới vừa rồi còn bị dọa sợ, giờ phút này gặp tạm thời không lo lắng, hô hấp vừa hòa hoãn, liền lấy thứ gì đó từ trong lòng ngực ra, nhanh chóng lên tiếng nói.

"Các vị sai gia, việc này nhất định là có hiểu lầm, ta đây có một chút ngân lượng, các vị sai gia cầm lấy đi uống hoa tửu như thế nào?"

"A? Hiểu lầm? Nhưng mà có người tới huyện nha cáo trạng, huyện tôn đại nhân cũng đã hạ lệnh, lầm hay không lầm cứ đi huyện nha liền biết!"

Bộ đầu tự biết địch không lại, nhưng cũng không có lòi cái dốt ra, mà bất động thanh sắc liếc mắt ra ý một cái về phía một người trông coi ngoài khoang thuyền, người nọ liền mượn tiếng bộ đầu cố ý đề cao yểm hộ, lặng yên không một tiếng động nhảy xuống khỏi thuyền.

"Nhất định là hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm! Không biết là người phương nào cáo trạng?"

Bộ đầu suy nghĩ, trên mặt mang theo nụ cười quái dị, dùng giọng nói âm u lạnh lẽo mở miệng.

"Cáo trạng cũng không phải là người, mà là quỷ hồn đánh trống kêu oan, khiến cho nha môn nửa đêm thăng đường, quỷ hồn kia tên là... Hà Hân!"

Bộ đầu một mực lưu ý biểu cảm của Cổ Vân Thông, lúc cái tên Hà Hân này vừa ra khỏi miệng, thân thể đối phương mạnh mẽ run run một chút, không khỏi để cho bộ đầu lộ ra nụ cười lạnh.

"Hừ, bây giờ đã biết sợ rồi? Cho dù chúng ta không bắt được ngươi, thế nhưng quỷ hồn cũng sẽ tới tìm ngươi lấy mạng, ngươi là lựa chọn đi tới huyện nha, hay là đợi oan hồn lệ quỷ tới cửa?"

Bộ đầu nheo mắt lại, nhỏ giọng nói.

"Ngươi có lẽ, không chỉ hại chết một người đi..."

Sắc mặt của Cổ Vân Thông kia đã trở nên trắng bệch.

"Tào lao, nói bậy! Làm….Làm gì có quỷ hồn nào chứ, nhất định, nhất định là có người hãm hại ta..."

"Có phải nói bậy hay không, ta nói cho ngươi nghe liền biết..."

Bộ đầu năm nay bốn mươi ba tuổi, đã làm bộ khoái trong Thừa Thiên phủ nhiều năm, võ công có lẽ không cao, nhưng kinh nghiệm ngược lại không ít, mấy năm trước về đến cố hương liền lập tức được Huyện lệnh lúc ấy mời làm bộ đầu của khoái ban huyện Nguyên Giang, y tự nhiên biết rõ giờ khắc này phải vừa muốn công tâm vừa kéo dài thời gian, hai bút cùng vẽ.