Chương 243
Xích Liệt Cuồng Hùng cũng xuất thủ, mục tiêu của nó là Hắc Minh Yêu Hổ.
Vẻ mặt Hắc Minh Yêu Hổ nghiêm túc nhưng không có chút chào đón, mãnh hổ chụp mồi có hắc quang từ trong cơ thể nổ tràn mà ra, ngay cả trên vuốt hổ cũng có sương mù màu đen, nơi bàn chân đạp qua, trên mặt đấy đều xuất hiện khe nứt.
- Rống.
Sau một kích, thân thể U Hư Man Thiên Báo lượn vòng, toàn thân hào quang màu đen xông lên trời, nhảy vụt một cái, vọt lên mười trượng trở lại, lần thứ hai lợi trảo nhắm về phía Hắc Minh Yêu Hổ bổ tới.
- Vù vù...
Ba con Man Yêu Thú vừa vào sân đã kịch liệt hỗn chiến, âm thanh vang dội, tiếng thiết giáp vang lên không ngừng.
- Phốc.
Hắc Minh Yêu Hổ cùng Xích Liệt Cuồng Hùng mạnh mẽ đối kích, thân hình khổng lồ lập tức bị đẩy lùi, máu trong miệng hổ dâng lên.
U Hư Man Thiên Báo có tốc độ kinh người, lúc này thế tiến công cũng lập tức hạ xuống, mạnh mẽ không gì sánh được, móng vuốt sắc bén cắm vào trên lưng Hắc Minh Yêu Hổ.
- Xoẹt!
U Hư Man Thiên Báo xé rách tạo nên vết thương thật sâu trên lưng Hắc Minh Yêu Hổ, máu chảy ồ ạt, sâu đến thấy xương.
- Hống.
Tiếng hổ gầm thê lương, tiếng rống giận dữ nổi lên, hắc quang thâm thúy bao phủ chính nó, liên tiếp lảo đảo đẩy lùi về phía sau, miệng to như chậu máu không ngừng phun ra máu tươi.
- Gào.
Xích Liệt Cuồng Hùng vẫn không ngừng nghỉ, khí thế uy mãnh, hung hãn sắc bén cuồng bạo, tay gấu vỗ xuống, quang mang bạo phát, mang theo loại tiếng vang như sấm sét, khí lãng dâng trào.
Hắc Minh Yêu Hổ rống giận, hung hãn đối kháng, căn bản vì nó vô lực tránh né.
- Xoẹt.
Kết cục, Hắc Minh Yêu Hổ to lớn bị trực tiếp đánh bay, máu tươi không ngừng phun ra, nặng nề rơi trên mặt đất.
Hắc Minh Yêu Hổ bị thương nặng, thương thế nghiêm trọng, hấp hối.
- Liệp Hổ bộ lạc ván này bị thua rồi.
Kết quả trước mắt khiến thần sắc lão giả Liệp Hổ bộ lạc đại biến, nhất thời lên tiếng nói.
Hắc Minh Yêu Hổ đã bị thương nặng, không còn sức có thể tái chiến, không thể lại tổn thất một con Hắc Minh Yêu Hổ.
Một con Hắc Minh Yêu Hổ như vậy về sau lớn lên nhất định sẽ là Man Yêu Thú Vương giả.
- Có phải Man Hùng bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn âm thầm liên hiệp hay không?
Sắc mặt Bổ Bí trưởng lão rất khó nhìn, kết cục này không đúng với kế hoạch Liệp Hổ bộ lạc đưa ra. Ngay từ đầu Hắc Minh Yêu Hổ đã bị Xích Liệt Cuồng Hùng cùng U Hư Man Thiên Báo trực tiếp bao vây tấn công, dường như đã sớm có chuẩn bị.
Cho nên Hổ Bí trưởng lão không thể không hoài nghi có phải Liệp Hổ bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn có kế hoạch, âm thầm liên thủ với nhau.
- Ai liên thủ chứ? Chỉ là do Hắc Minh Yêu Hổ quá yếu mà thôi.
Hùng Tam trưởng lão của Man Hùng bộ lạc trừng mắt nhìn Hổ Bí trưởng lão như cười như không, kết quả này lão ta đã sớm dự đoán ra được.
Ván này, lão sớm biết Xích Liệt Cuồng Hùng sẽ thắng.
- Được, giải quyết được một con, hy vọng cũng lớn hơn.
Nhìn thấy Hắc Minh Yêu Hổ bị thua, người của Linh Cổ Thôn cũng vô cùng vui mừng, chỉ còn lại một con Xích Liệt Cuồng Hùng, hy vọng của U Hư Man Thiên Báo cực lớn.
- Chỉ còn một con, U Hư Man Thiên Báo khá lắm!
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc cùng mấy thiếu niên đang rất kích động, nắm chặt nắm tay.
Thượng Quan Thần Phong nhìn chăm chú giữa sân, hai mắt sáng như kiếm.
Nhưng lúc này, Tô Dật cũng không thể cao hứng nổi, trong lòng luôn có cảm giác không đúng lắm, ánh mắt hắn nhìn chăm chú về phía con Xích Liệt Cuồng Hùng kia.
- Grao.
Xích Liệt Cuồng Hùng rít gào, nhìn chằm chằm về phía U Hư Man Thiên Báo, khí tức cuồng bạo, mạnh mẽ, đủ khiến cho người người vây xem âm thầm sợ hãi.
- Hống.
U Hư Man Thiên Báo lộ ra khí thế vương giả, không cam lòng tỏ ra yếu thế, trực tiếp đánh giết về phía Xích Liệt Cuồng Hùng, hào quang màu đen nhạt thâm thúy, móng vuốt sắc bén, nơi nó đi qua, mặt đất nứt nẻ.
- Ầm.
Xích Liệt Cuồng Hùng ngẩng đầu đứng thẳng, bỗng dưng một cỗ khí tức cường đại kéo đến, bốn phía trên không đều rung động, trong lúc mơ hồ phát ra tiếng sấm nổ mạnh, tay gấu giơ lên chặn đứng lợi trảo của U Hư Man Thiên Báo.
- Ầm.
Tiếng vang trầm thấp như thể sấm sét vang lên, sân lớn rung động ầm ầm, ánh sáng bắn ra tung tóe.
- Hô lạp lạp...
Thế đi của kình phong như vũ bão, người trong quảng trường cũng kịch liệt run rẩy đứng lên.
- Phù.
Rất nhiều ánh mắt kinh hãi, U Hư Man Thiên Báo lập tức bị đánh bay, trong miệng máu tươi phun ra, mạnh mẽ rơi trên sân rộng trên mặt đất.
Thân thể U Hư Man Thiên Báo rất mạnh mẽ, có thể lúc này móng vuốt của nó bị nứt, máu tươi chảy ra, miệng cũng phun ra máu tươi, toàn thân ánh sáng ảm đạm, thân thể cũng bị thương.
- Tại sao có thể như vậy?
Người Linh Cổ Thôn mới vừa vui vẻ còn chưa dứt, nhất thời ánh mắt đại biến, U Hư Man Thiên Báo lại bị một chiêu làm cho bị thương nặng.
Người Man Hùng bộ lạc vây xem cũng vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới Xích Liệt Cuồng Hùng lại mạnh mẽ đến thế.
Tuy nhiên những cường giả trưởng lão Man Hùng bộ lạc không chút kinh ngạc, trên mặt đều mang nụ cười hiển nhiên.
Chỉ có bọn họ biết chuyện gì xảy ra. Bên trong Man Hùng bộ lạc đúng lúc có thêm một bảo vật, chính là tinh huyết trên người một con Xích Liệt Cuồng Hùng cấp Yêu Hoàng cảnh.
Để thắng lợi, Man Hùng bộ lạc không thể thất bại cho nên tinh huyết Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Hoàng cảnh được giao cho con Xích Liệt Cuồng Hùng này.
Chỉ trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền cảnh ngũ trọng lúc này đã tăng lên Yêu Huyền cảnh thất trọng, đồng thời vẫn còn tiếp tục đột phá.
Quan trọng nhất là khi đạt được tinh huyết Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Hoàng cảnh, con tiểu Xích Liệt Cuồng Hùng này càng thêm cường hãn, tiền đồ vô lượng.
- Yêu Huyền cảnh thất trọng!
Ánh mắt Tô Dật di chuyển, cảm nhận được khí tức chân chính trên người con Xích Liệt Cuồng Hùng. Con này ở Man Hùng bộ lạc tất nhiên sẽ chiếm được chỗ tốt vượt xa U Hư Man Thiên Báo rồi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, không ngờ lại trực tiếp đột phá hai tầng.
- Gào.
Xích Liệt Cuồng Hùng rít gào, nhắm về phía U Hư Man Thiên Báo bị đánh bay xuống đất kia, lần thứ hai xông lên đánh giết, muốn triệt để tiêu diệt U Hư Man Thiên Báo.
- Mau lùi lại.
Tô Dật hét lên với U Hư Man Thiên Báo.
Huyết mạch của U Hư Man Thiên Báo chỉ tốt hơn một chút, nhưng vẫn có tu vi Yêu Huyền cảnh ngũ trọng, chưa đạt đến Yêu Huyền cảnh lục trọng, tuyệt đối không phải là đối thủ của Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền cảnh thất trọng được.
Lúc này, Tô Dật cũng hiểu ra, thảo nào ngay từ đầu con Xích Liệt Cuồng Hùng kia không có ý đối phó U Hư Man Thiên Báo, lại cùng U Hư Man Thiên Báo đối phó với Hắc Minh Yêu Hổ, thì ra mọi chuyện đều đã có chuẩn bị, tự biết có thể thắng tất cả.
- Dừng tay, ván này Man Hùng bộ lạc thắng.
Thượng Quan Thanh Minh lên tiếng, cũng cảm thấy với khí tức trên người Xích Liệt Cuồng Hùng kia, U Hư Man Thiên Báo sẽ không phải là đối thủ.
- Dừng!
Lão giả Man Hùng bộ lạc lên tiếng, âm thanh hạ xuống, Xích Liệt Cuồng Hùng dừng bước, khí tức bắt đầu dũng động, mắt nhìn U Hư Man Thiên Báo còn có chút không cam lòng, nhưng lại không tiếp tục xuất thủ.
U Hư Man Thiên Báo bò đứng lên, toàn thân vết máu loang lổ, trong mắt hung quang chớp động, có chút không cam lòng, hét một tiếng giận dữ.
- Lui.
Tô Dật cho U Hư Man Thiên Báo lui lại, nhanh chóng chữa thương cho nó.
- Thắng, chúng ta thắng rồi!
- Ha ha, vây mới tốt chứ!
Người Man Hùng bộ lạc trở nên vui vẻ, kích động không thôi.
Người của Liệp Hổ bộ lạc vây xem, ánh mắt khá phức tạp. Hắc Minh Yêu Hổ bị thua, mất đi cơ hội ván thứ hai, tình huống hiện tại đã không còn lạc quan.
Có điều Liệp Hổ bộ lạc cũng xem như nửa vui nửa buồn.
Bọn họ lo lắng nếu Liệp Hổ bộ lạc mất đi cơ hội lần thứ hai, tình huống sẽ trở nên nghiêm trọng.
Vui là vì may mắn không phải Linh Cổ Thôn thắng lợi, nếu vừa rồi con U Hư Man Thiên Báo kia thắng, vậy lần này Linh Cổ Thôn trực tiếp chiến thắng, trận đọ sức sau cùng cũng không có ảnh hưởng gì lớn.