Chương 244
Sao đột nhiên thực lực con Xích Liệt Cuồng Hùng lại mạnh đến vậy?
- Nhất định Man Hùng bộ lạc đã ném vào Xích Liệt Cuồng Hùng không ít bảo vật, mới có thể khiến cho thực lực Xích Liệt Cuồng Hùng trong thời gian ngắn tăng vọt như vậy.
Trong Linh Cổ Thôn, rất nhiều người thảo luận cùng nhau, có chút tiếc nuối. Lúc đầu, ai cũng nghĩ chắc chắn U Hư Man Thiên Báo thắng lợi, Linh Cổ Thôn có thể trực tiếp chiến thắng, không ai ngờ đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thế này.
- Xem ra, U Hư Man Thiên Báo cũng chỉ có thể này mà thôi.
Hùng Tam cười nói.
-Trong Man Hùng bộ lạc có một con Yêu Hoàng Xích Liệt Cuồng Hùng, chắc có thể có liên quan đến chuyện này.
Lão giả Linh Cổ Thôn khẽ nói, suy đoán ra nguyên nhân, dù chuyện này đã qua thật lâu rồi, chỉ có một lão nhân còn nhớ rõ.
- Thần Phong, trận thứ ba ngươi nhất định phải thắng, bằng không Linh Cổ Thôn chúng ta không thể gượng dậy nổi, ảnh hưởng khá lớn.
Trong thôn, có cường giả nhìn Thượng Quan Thần Phong nói, giọng điệu khá nghiêm túc.
Linh Cổ Thôn đã mấy chục năm rồi không nhận được thắng lợi, nếu như lần này lại mất đi cơ hội đối với Linh Cổ Thôn ảnh hưởng khá lớn.
Trận đầu Linh Cổ Thôn nhận được thắng lợi cho nên cơ hội vẫn còn rất lớn, lần này nhất định không thể vuột mất.
- Cháu biết rồi.
Thượng Quan Thần Phong gật đầu, hai mắt sáng như kiếm, phong mang dũng động.
Bên trong Liệp Hổ bộ lạc, lúc này một đám lão nhân cường giả sắc mặt rất ngưng trọng, tình huống hiện tại rất bất lợi đối với Liệp Hổ bộ lạc.
Dù là Linh Cổ Thôn hay Man Hùng bộ lạc, chỉ cần thắng ở ván thứ ba là có thể triệt để thắng lợi.
- Hổ Trì, đến phiên ngươi rồi, nhất định phải bảo vệ cho tốt.
Lão nhân của Liệp Hổ bộ lạc nói.
Liệp Hổ bộ lạc chỉ còn một cơ hội cuối cùng, nếu như ván thứ ba này Liệp Hổ bộ lạc có thể thắng lợi, Liệp Hổ bộ lạc, Linh Cổ Thôn, Man Hùng bộ lạc mỗi đội thắng lợi một ván.
Trước thế cục hòa hoãn, Liệp Hổ bộ lạc vẫn còn có cơ hội xoay chuyển.
- Cháu sẽ đánh bại bọn họ.
Trong mắt Hổ Trì, chiến ý nổi lên.
Lão giả Man Hùng bộ lạc đã cúi đầu nói gì đó với Hùng Chiến.
- Bọn họ sẽ bại dưới tay của cháu, không có ai là địch thủ của cháu cả.
Ánh mắt Hùng Chiến đảo quả Hổ Trì Liệp Hổ bộ lạc cùng Thượng Quan Thần Phong Linh Cổ Thôn, trong mắt hiện lên thần thái tự tin mà uy mãnh.
- Được rồi, bây giờ trận thứ ba bắt đầu, tất cả quy tắc hẳn mọi người đều hiểu rõ ràng nhưng ta muốn nhấn mạnh một chút, trong lúc giao thủ, không được cố ý nặng tay, không cố ý vận dụng sát chiêu bằng không sẽ mất đi tư cách tham dự, nghiêm trị không tha!
Vị lão giả Man Hùng bộ lạc mỉm cười đứng lên, lần nữa lên tiếng, thanh âm vang vọng sân rộng nói:
- Hiện tại, xin mời Liệp Hổ bộ lạc phái người thủ lôi đài lên sàn đấu.
- Hổ Trì, nhất định phải bảo vệ được đó!
Lời lão giả Man Hùng bộ lạc vừa dứt, trong Liệp Hổ bộ lạc có lão giả lên tiếng dặn dò Hổ Trì.
Hổ Trì không nói gì thêm, trực tiếp ra giữa sân, chiến y tung bay, đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ nét, khiến không ít thiếu nữ bốn phía nhìn chăm chú.
- Mười năm trước, Liệp Hổ bộ lạc thắng lợi, dựa theo quy tắc, ván thứ ba này Liệp Hổ bộ lạc sẽ phái ra người thủ lôi đài, tiếp nhận sự khiêu chiến của Linh Cổ Thôn cùng Man Hùng bộ lạc, thứ tự trước sau Liệp Hổ bộ lạc tự lựa chọn.
Thượng Quan Hề Vi nói khẽ vào tai Tô Dật, báo cho Tô Dật biết quy tắc ván thứ ba.
Tô Dật gật đầu, đang không biết quy tắc ván thứ ba thế nào, thì ra mười năm trước Liệp Hổ bộ lạc là người thắng trận.
- Theo quy tắc này thì dường như Liệp Hổ bộ lạc có chút chịu thiệt.
Tô Dật nhẹ giọng hỏi Thượng Quan Hề Vi, cảm giác Liệp Hổ bộ lạc có phần chịu thiệt.
Như thế người của Liệp Hổ bộ lạc phải nhận sự khiêu chiến của hai người, tiêu hao thể lực, thương thế phải chịu, vậy thì chịu thiệt rồi còn gì.
- Đây là quy tắc, huống chi lần trước Liệp Hổ bộ lạc thắng lợi, trong mười năm qua bọn họ đã đạt được không ít chỗ tốt, trẻ tuổi đều phải bị rèn luyện cho nên chịu thiệt một ít cũng không sao.
Thượng Quan Hề Vi trả lời, Liệp Hổ bộ lạc cũng không chịu thiệt gì.
Trong sân, Hổ Trì đi lên sàn đấu, tiếng ồn ào náo động trong sân cũng dần trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của mọi người lập tức rơi vào bên trên gương mặt góc cạnh.
Không ai dám xem thường Hổ Trì, bao gồm cả cường giả Man Hùng bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn.
Tuy Hổ Trì còn trẻ nhưng bản thân là người đứng đầu trong những người trẻ tuổi của Liệp Hổ bộ lạc, đủ để minh chứng tất cả.
- Bái kiến các vị trưởng bối, Hổ Trì đại diện Liệp Hổ bộ lạc lên làm người thủ lôi đài.
Hổ Trì đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó khom lưng hành lễ với các vị trưởng lão cường giả Man Hùng bộ lạc, Linh Cổ Thôn. Thái độ của hắn không kiêu ngạo, không siểm nịnh, khí chất hơn người.
- Không tầm thường.
Nhìn Hổ Trì, cường giả của Man Hùng bộ lạc và Linh Cổ Thôn không nhịn được khen ngợi, không thể không thừa nhận Hổ Trì không tầm thường.
- Người khiêu chiến Linh Cổ Thôn cùng Man Hùng bộ lạc lên sàn đấu.
Lão giả Man Hùng bộ lạc tiếp tục nói.
- Thần Phong ca cố lên!
- Thần Phong ca nhất định phải thắng!
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Tú hai tay nắm chặt, cổ động Thượng Quan Thần Phong.
- Đi thôi.
Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn nói, ánh mắt thâm trầm có chút khẩn trương. Hiện tại, Linh Cổ Thôn có giành được thắng lợi hay không tất cả đều nhờ vào Thượng Quan Thần Phong.
Thượng Quan Thần Phong không nói gì, thân hình cao ngất trong áo bào trắng từ từ đi ra, sợi tóc khẽ tung bay, khí chất phiêu dật, như một thanh lợi kiếm, một khi ra khỏi vỏ, xuất phong mang lợi hại.
Bên trong Man Hùng bộ lạc, thân ảnh to lớn đi ra, lưng hùm vai gấu, bắp thịt cả người hở ra, khí chất hung hãn dũng mãnh.
Thân ảnh ấy chính là Hùng Chiến, khải giáp lộ vai, trên ngực một khối kim sắc Hộ Tâm Kính tràn ra bí văn, ánh sáng chớp lóe tựa như chiến thần thiếu niên trong truyền thuyết cổ xưa.
Ba thân ảnh siêu quần này đứng trên sàn đấu, khiến ánh mắt người ta nhìn muốn run lên.
- Hổ Trì ca mạnh nhất!
- Hùng Chiến ca, quét sạch bọn họ đi!
- Thần Phong ca cố lên!
Bốn phía sân rộng, tiếng hô hào như sóng âm hội tụ, xông thẳng lên trời, vang vọng tứ phương.
Những người trẻ tuổi mạnh nhất quyết đấu, tiếng gầm điếc tai khiến người ta phải nhiệt huyết sôi trào.
- Vậy.
Trong sân rộng, ánh mắt Hổ Trì lóe lên nhìn Thượng Quan Thần Phong cùng Hùng Chiến đi tới, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Thượng Quan Thần Phong, giơ tay chỉ vào Thượng Quan Thần Phong nói:
- Thượng Quan Thần Phong, ngươi lên trước đi.
Âm thanh vừa hạ xuống, Thượng Quan Thần Phong ngước mắt lên, nhìn thẳng vào Hổ Trì, trong mắt hào quang óng ánh đột nhiên lướt đi, trong chốc lát, trên người khí tức như bảo kiếm xuất vỏ, áo bào trắng bay phần phật, chấn động bốn phía.
Đầu tiên Hổ Trì chọn Thượng Quan Thần Phong, có lẽ hắn cho rằng Hùng Chiến khó dây dưa hơn Thượng Quan Thần Phong, cách đấu này ai yếu giải quyết trước.
Hổ Trì đã chọn Thượng Quan Thần Phong, Hùng Chiến cười nhạt, đứng ở bên cạnh.
- Ta tôn trọng sự lựa chọn của ngươi nhưng lát nữa ngươi sẽ hối hận vì sự lựa chọn của mình.
Thượng Quan Thần Phong nhìn Hổ Trì, giọng nói sắc bén phát ra từ đôi môi mỏng, như xuất ra một loại phong mang.
- Để cho ta nhìn một chút thực lực của ngươi đến trình độ nào, tất cả đều dựa vào thực lực nói chuyện, đến đây đi!
Hổ Trì nhìn Thượng Quan Thần Phong, thần sắc không chút dao động.