← Quay lại trang sách

Chương 347

Đến bây giờ, Tô Dật còn chưa gặp phải người cùng cảnh giới có thể giao thủ với mình.

Giờ khắc này, trong lòng Tô Dật nổi lên chiến ý, không lùi mà tiến tới, một tay nâng lên, nguyên khí ngoại phóng.

Hai bóng người nhất thời đánh nhau.

Ầm ầm...

Nguyên khí khuấy động, ánh sáng tràn ngập, bốn phía cát bay đá chạy, mặt đất rạn nứt, cự thạch nổ tung.

Cửu U Minh Xà giật mình, đã sớm lui ra xa.

Tô Dật càng đánh càng sợ, đối phương giơ tay nhấc chân, đều mang theo một loại ý vị đặc biệt, xuất thủ giống như mây bay nước chảy, một mạch mà thành.

Thực lực của thiếu nữ rất cường hãn, tuyệt đối là đệ nhất nhân cùng thế hệ mà Tô Dật gặp được!

Mà giờ khắc này, Tô Dật lại không biết thiếu nữ kia càng kinh hãi!

Áp lực của nàng lớn lao, thiếu niên trước mắt xuất thủ, trầm ổn trấn định, lại dũng mãnh vô song, xảo trá quỷ dị, còn có một loại phong phạm cường thế!

Những thứ này vốn mâu thuẫn lẫn nhau, nhưng ở trên người thiếu niên kia, lại tự nhiên thiên thành!

Ở trong Thần Kiếm Môn, nàng còn chưa gặp qua đối thủ như thế!

Oanh!

Tô Dật chiến ý phun trào, đây hẳn là người nổi bật trong thế hệ trẻ của Thần Kiếm Môn đi, dưới tình huống cảnh giới tương đương, nếu mình không thể chiến thắng áp chế, thì nói gì ngày sau đạp vào Thánh Sơn, nói gì trở thành cường giả!

Thất Thương Quyền!

Xích Viêm Chưởng!

Hỏa Ảnh Quyền!

Tô Dật vận dụng vũ kỹ, cường thế xuất thủ, muốn trấn áp thiếu nữ kia.

Thiếu nữ thất kinh, ở trong Thần Kiếm Môn, lại còn có đối thủ như thế, thiếu niên này đến cùng từ nơi nào xuất hiện, lại cường hãn thế kia.

Thiếu nữ đánh trả, bốn phía tràn ngập hơi nước, đây là nguyên khí Thủy thuộc tính dẫn dắt, hóa thành vòng xoáy sương mù.

Thân hình của thiếu nữ thướt tha uyển chuyển ở trong hơi nước, làm cho tâm thần người rung động, khí thế cực kỳ kinh người.

- Rất mạnh!

Tô Dật tán thưởng, nhưng không có áp lực, át chủ bài trong Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đều chưa ra, thủ đoạn của Ngự Hồn Sư cũng chưa sử dụng, tự tin có thể chiến thắng thiếu nữ này.

Tính khí của thiếu nữ vốn nóng này, nhưng lúc này sau khi giao thủ, lại càng ngày càng bình tĩnh.

Quanh người nàng tràn ngập hơi nước, ngưng tụ thành khí thế sắc bén, bao phủ Tô Dật.

Dưới chân thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, trên người trong suốt sáng long lanh, phát ra huỳnh quang, Tô Dật liên tiếp quyết đấu, không rơi xuống hạ phong, càng đánh càng hăng!

Nhưng bốn phía không có bất kỳ cấm chế phong ấn gì, không thể thừa nhận hai người quyết đấu được.

Phanh phanh phanh...

Cự thạch bị oanh nát, bụi đất tung bay, thanh thế to lớn, mặt đất sụp đổ, vết nứt giống như mạng nhện tràn ra.

Oanh!

Tô Dật công kích cuồng mãnh, khí tức trở nên cuồng bạo.

- Xích Cổ Ấn!

Tô Dật thầm quát, nguyên khí Hỏa thuộc tính tuôn ra, xoay tròn, mang theo tiếng rít như sóng lớn, cuối cùng hội tụ vào một chỗ, tựa như vô số liệt diễm hội tụ thành biển lửa.

Thủ ấn nóng rực khủng bố, đốt cháy không khí, mang theo uy áp cổ lão bao phủ.

Xích Cổ Ấn, đây là vũ kỹ trong Man Hoang Kinh, cũng là một trong mấy loại vũ kỹ cường hãn nhất.

Tô Dật đưa tay, thủ ấn oanh ra, nhất thời khí tức nóng bỏng mãnh liệt, chụp về phía thiếu nữ.

- Linh Ba Bạo Quyền!

Thiếu nữ quát, toàn thân hơi nước ngập trời, bàn tay nắm chặt, mang theo lực lượng cuồng bạo.

Thiếu nữ đấm ra một quyền, hơi nước đầy trời, như có Phi Long trùng thiên, cùng Xích Cổ Ấn của Tô Dật oanh vào nhau.

Phanh phanh!

Cả hai va chạm, hình thành phong bạo to lớn, như gió lốc gào thét, bốn phía cát bay đá chạy, từng vết nứt không ngừng nổ tung.

- Sao lại càng ngày càng mạnh?

Thiếu nữ giật mình thầm nhủ.

Sư phụ nói nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, nàng vẫn muốn kiến thức một phen, giờ phút này xem như đã kiến thức đến rồi.

Bóng hình xinh đẹp hơi lui, thiếu nữ nhìn Tô Dật, trong mắt hiện ra dị sắc, xen lẫn chiến ý, bàn tay trắng nõn đưa lên, một thanh bảo kiếm xuất hiện, nhìn Tô Dật nói:

- Rút kiếm của ngươi ra!

- Thần Kiếm Môn, hẳn lấy kiếm mạnh nhất!

Trong lòng Tô Dật tự nói, đây là Thần Kiếm Môn, vậy đệ tử Thần Kiếm Môn tự nhiên đều dùng kiếm.

- Ngươi còn chưa đủ để ta dùng kiếm!

Tô Dật nhìn thiếu nữ nói, lần trước lại hủy một thanh đại đao Linh Binh, trên người đã không có đại đao phù hợp.

Tô Dật nói cũng không phải tự ngạo, phá kiếm sau lưng thực không có cách nào dùng, mỗi lần chỉ có ở thời khắc nguy cơ mới sẽ vận dụng, lần trước phá kiếm này còn không phản ứng, kém chút hố chết mình.

Ánh mắt đảo qua chung quanh, Tô Dật tiến lên một bước, nhặt một nhánh cây nói:

- Dùng vật này đi.

- Ngươi quá cuồng vọng!

Nhưng lời của Tô Dật rơi vào trong tai thiếu nữ, lại hóa thành cuồng vọng, đặc biệt là thấy Tô Dật cầm một nhánh cây muốn đánh với nàng, thì càng thêm tức giận.

Sắc mặt thiếu nữ lạnh lẽo, khuôn mặt uy nghiêm, trên người ánh sáng lấp lóe, bảo kiếm trong tay phát ra thanh âm ong ong.

Theo bảo kiếm trong tay thiếu nữ không ngừng vạch ra, phong tư tuyệt thế, giờ khắc này mỹ lệ và sắc bén tương dung, ưu mỹ mà khiếp người.

Hưu hưu hưu...

Cuối cùng kiếm quang hội tụ thành kiếm quyết, từng đạo kiếm mang lướt đi, sáng chói lóa mắt.

- Nộ Kiếm Quyết!

Thiếu nữ lớn tiếng quát, kiếm mang lướt đi, thẳng tắp chém về phía Tô Dật.

Hào quang óng ánh phun trào, có kiếm minh như sấm sét vang vọng, cường thế đáng sợ, những nơi đi qua, hư không khuấy động, mặt đất run rẩy!

- Cuồng Long Tam Đao đao thứ hai, Bạo Long Toàn Phong Trảm!

Thời điểm kiếm mang lướt đến, nhánh cây trong tay Tô Dật lắc một cái, nguyên khí vận chuyển, lấy nhánh cây làm đại đao.

Ông!

Nguyên khí quán chú, nhánh cây run run, Bạo Long Toàn Phong Trảm chém ra.

Trên nhánh cây, có ánh sáng như hồ quang điện, trong lúc mơ hồ mang theo quang ảnh, như một Long Ảnh lóe lên một cái rồi biến mất.

Uy áp sắc bén cuồng bạo, bốn phía cát bay đá chạy, như Bạo Long nhảy múa.

Thiếu nữ biến sắc, lấy nhánh cây làm binh khí, lại có khí thế bén nhọn như vậy, thật không thể tin được.

Xì xì xì...

Cả hai va chạm, ánh sáng loá mắt, nhánh cây trong tay Tô Dật vỡ nát, hóa thành tro tàn.

Tô Dật biến sắc, dưới chân thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, liên tiếp lui mấy bước.

Sau mấy bước, Tô Dật ngừng lại, kiếm quang một mực lan tràn đến trước mặt, mặt đất thì rạn nứt đến dưới bàn chân, lúc này mới dừng được.

- Kiếm pháp thật mạnh!

Tô Dật âm thầm động dung, thiếu nữ này cường đại có chút vượt qua dự kiến.

Thiếu nữ càng giật mình, bảo kiếm của mình, đối mặt nhánh cây của thiếu niên kia, lại không chiếm được tiện nghi.

Thiếu nữ vốn muốn xuất thủ tiếp, đột nhiên sắc mặt thay đổi, ánh mắt nhìn về hư không, giống như có chuyện gì phát sinh.