Chương 354
Ta cũng không tin Thần Kiếm môn không có địa phương nói đạo lý.
Tô Dật nói.
- Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, Thần Kiếm môn không đến mức không có địa phương nói đạo lý đi.
- Ngươi chỉ là một kẻ ngoại lai, tự nhiên là Thần Kiếm môn sẽ nghiêng về đệ tử bản môn.
Mỹ phụ nhân bình tĩnh nói ra.
Chuyện này khiến Tô Dật hơi sững sờ, có chút nghẹn lời.
- Như vậy đi, nhìn ngươi thiên tư không tầm thường, nếu ngươi bái nhập làm môn hạ của ta, thành đệ tử của ta, ta có thể không ngại bảo hộ ngươi, ta cũng sẽ chỉ dạy ngươi thật tốt, về sau trở thành cường giả, cũng không phải việc khó gì.
Mỹ phụ nhân nhìn Tô Dật, nghiêm mặt nói ra.
- Bái sư?
Vẻ mặt Tô Dật bình tĩnh, hỏi mỹ phụ nhân:
- Vậy tiền bối có thể bảo hộ những đệ tử ngoại môn phía trên Tam Thập Lục Kiếm Phong không?
- Một số đệ tử ngoại môn mà thôi, có liên can gì đến ta, ngươi thiên tư bất phàm, bái ta làm thầy, ta sẽ tự bảo hộ ngươi, một ngày kia quang huy Thần Kiếm môn, trở thành cự đầu một phương, cũng không tính là việc gì khó.
Mỹ phụ nhân nói với Tô Dật.
- Tiểu tử tâm lĩnh ý tốt của tiền bối, cáo từ.
Tuy Tô Dật có húng thú trở thành cường giả, nhưng không có hứng thú gì với chuyện bái sư, huống chi Hứa Giai Tuệ còn có phiền phức, nên hắn lắc đầu.
- Vì những đệ tử ngoại môn đó, ngươi thật muốn trở về, cho dù chính mình sẽ chọc phải phiền phức lớn?
Mỹ phụ nhân nhìn qua Tô Dật, trong con ngươi có ám quang lưu động lấp lóe.
Họa là ta gây ra, tự nhiên phải trở về!
Tô Dật gật đầu, quay người rời đi.
- Chậm đã!
Mỹ phụ nhân nhìn bóng lưng Tô Dật, ánh mắt khẽ nhúc nhích, đột nhiên mở miệng, gọi Tô Dật lại, nói:
- Ta có biện pháp này, không biết ngươi có dám hay không mà thôi!
- Tiền bối cứ nói.
Tô Dật nghe vậy, nhất thời ngừng bước quay người, tỏ vẻ hứng thú.
Rất đơn giản, ngươi chỉ cần thừa nhận ngươi là đệ tử Tô trưởng lão mới thu, đến lúc đó xem như có người muốn làm khó dễ ngươi, cũng sẽ sinh ra cố kỵ, không dám như thế nào đối với ngươi.
Mỹ phụ nhân nhìn Tô Dật nói ra.
- Nhưng ta không phải là đệ tử Tô trưởng lão.
Tô Dật nói.
- Vậy vì sao vừa rồi ngươi ở trước mặt ta nói là đệ tử của Tô trưởng lão.
Mỹ phụ nhân hỏi Tô Dật.
- Cái này!
Tô Dật nghẹn lời, nói là đệ tử Tô trưởng lão, chỉ muốn lừa dối vượt qua kiểm tra mà thôi.
- Dù sao tạm thời Tô trưởng lão cũng không ở Thần Kiếm môn, ngươi là do hắn mang về, nếu đến lúc đó thực sự có người tìm ngươi gây phiền phức, ngươi chỉ cần một mực nói là đệ tử của Tô trưởng lão, không người nào dám bắt ngươi cả.
Mỹ phụ nhân nhìn Tô Dật, dường như mỗi lời nói cử động đều hướng dẫn Tô Dật, nói:
- Ngươi chỉ cần thừa nhận là Tô trưởng lão đệ tử, toàn bộ Thần Kiếm môn không có mấy người dám bắt ngươi, cách này cũng có thể bảo hộ những đệ tử ngoại môn đó, đợi đến lúc Tô trưởng lão trở lại là ổn.
- Ta giả mạo đệ tử Tô trưởng lão, nếu Tô trưởng lão trách tội xuống…
Tô Dật nhíu mày, Tô trưởng lão cứu mình, nếu là mình còn giả mạo đệ tử Tô trưởng lão, hình như có chút không ổn.
- Tính khí Tô trưởng lão có chút không tốt lắm, nói không chừng sau khi biết ngươi giả mạo đệ tử của hắn, rất có thể sẽ trực tiếp giết ngươi cũng không chừng.
Ánh mắt mỹ phụ nhân ngưng thực nhìn Tô Dật, nói:
Nhưng không phải ngươi vừa mới nói mạng ngươi là do Tô trưởng lão cứu sao, nếu không ngươi mang cái tính mạng này trả lại cho hắn là xong.
Tô Dật chớp mắt, giống như đang suy nghĩ cái gì.
- Chính ngươi tự quyết định đi.
Mỹ phụ nhân tiếp tục nói, giống như dự định rời đi.
- Tiền bối chậm đã.
Tô Dật gọi mỹ phụ nhân lại, mắt nhìn mỹ phụ nhân trước mắt, trên mặt hiện ra ý cười ngượng ngùng, dường như có chuyện muốn nói.
- Có việc cứ nói?
Mỹ phụ nhân hỏi, ánh mắt khẽ nhúc nhích.
Tô Dật cười hắc hắc, nhất thời nhiệt tình nói ra:
- Địa vị tiền bối ở bên trong Thần Kiếm môn nhất định là bất phàm, nguyện ý giúp tiểu tử, thực sự để tiểu tử vô cùng cảm kích, nhìn tiền bối một mặt chính khí, hòa ái dễ gần, khí chất hơn người, giống như tiên nữ hạ phàm, là cửu thiên huyền nữ, lấn áp quần phương, phong hoa tuyệt thế.
- Được rồi, nói vào việc chính đi.
Mỹ phụ nhân cắt ngang lời Tô Dật nói, nhưng trên khuôn mặt tĩnh lặng, lại âm thầm nổi lên một chút ba động.
- Tiền bối nguyện ý giúp tiểu tử, tục ngữ nói giúp người giúp đến cùng, tiễn Phật tiễn đến tận Tây Thiên, nếu có lệnh bài gì, ở thời điểm nguy nan, có thể đưa ra tác dụng, thì cho tiểu tử một khối, vậy tiểu tử sẽ vô cùng cảm kích!
Ánh mắt Tô Dật chuyển động, lóe ra ánh sáng.
Nghe vậy, ánh mắt mỹ phụ nhân âm thầm chuyển động, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cười cực kỳ rực rỡ của Tô Dật một hồi lâu, rồi mới lên tiếng:
- Chỉ cần ngươi một mực nói là đệ tử của Tô trưởng lão, cũng đủ để trở thành hộ thân phù của ngươi, xem như chưởng môn Thần Kiếm môn, trước khi chưa xác định thân phận của ngươi, cũng không dám bắt ngươi làm gì.
- Tô trưởng lão có thân phận như thế sao.
Nghe lời mỹ phụ nhân nói, Tô Dật không khỏi hơi kinh ngạc, nếu như Tô trưởng lão có thân phận như thế, tại sao đệ tử ngoại môn muốn đến Tam Thập Lục Kiếm Phong giương oai liền đến giương oai, mười tên đệ tử ngoại môn trên Tam Thập Lục Kiếm Phong, cũng không có địa vị gì.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, nhưng nếu dựa vào thân phận giả mạo muốn làm gì thì làm ở Thần Kiếm môn, sợ là đến lúc đó Tô trưởng lão sẽ thật sự giết ngươi.
Lời nói mỹ phụ nhân chưa rơi xuống, hình bóng đã biến mất như quỷ mị không thấy gì nữa.
- Tiền bối!
Tô Dật mở miệng, tiếng nói còn chưa truyền ra, mỹ phụ kia đã biến mất không thấy gì nữa.
- Cường giả khủng bố!
Nội tâm Tô Dật kinh hãi, trong lòng không khỏi so sánh mỹ phụ nhân cùng với những cường giả mình đã thấy qua, như là thành chủ Thương Lan thành, Tây Vô Tình các loại, không biết ai mạnh hơn.
Đến đâu thì hay đến đó.
Tô Dật ngẩn người dưới ánh trăng một hồi, trong ánh mắt có một vòng xích mang lướt đi, lập tức trở về Tam Thập Lục Kiếm Phong.
Nơi xa, trên sơn phong cao ngất, mây mù lượn lờ.
Quanh thân mỹ phụ nhân được bao phủ bởi mây khói, mắt nhìn hình bóng thiếu niên dưới núi, trên mặt lộ ra nụ cười, hơi hơi yếu ớt, tự lẩm bẩm, nói:
- Tiểu tử thật kỳ quái, ngược lại có chút ý tứ, cũng không biết có đúng khẩu vị tên kia hay không.
Đêm, yên tĩnh u ám.
Nhưng đối với một ít địa phương bên trong Thần Kiếm môn mà nói, một đêm này không hề yên bình.
Trên đỉnh Đệ Thập Ngũ Kiếm, đèn đuốc sáng trưng.
Trên cáng cứu thương trong đại sảnh có không ít thiếu niên bị dính thương thế nghiêm trọng, bộ dạng thê thảm chật vật, mấy người này chính là đám người Đằng Minh, Uông Kỳ, mấy tên đệ tử ngoại môn nơm nớp lo sợ đứng ở một bên.
Có điều giờ phút này, Uông Kỳ, Đằng Minh nằm ở trên cáng cứu thương, đều đã tỉnh lại.
Giờ phút này trên đại sảnh, có không ít thiếu niên tuổi hơi lớn một chút, mắt nhìn đám người Đằng Minh, Uông Kỳ trọng thương trên mặt đất thì thần sắc đều có chút chấn động kinh ngạc, sắc mặt khó coi.
- Đây đều là đệ tử ngoại môn Tam Thập Lục Kiếm Phong làm, xác định là một mình hắn làm?
Một thanh niên thân mặc chiến y trường bào, thân hình thon dài, bộ dạng lạnh lùng mở miệng hỏi.