Chương 355
Hoắc sư huynh, là một mình tiểu tử kia làm, thực lực tiểu tử kia rất mạnh, rất quỷ dị, hắn ra tay hung ác như thế, nhất định không thể buông tha cho hắn, nếu không thể diện Thập Ngũ Kiếm Phong chúng ta ở đâu!
Bộ dạng Uông Kỳ vô cùng thê thảm, một cánh tay đã bị phế, trong mắt vô cùng oán hận.
Nhưng nghĩ đến thiếu niên kia, trong lòng Uông Kỳ lại không khỏi phát run. Tiểu tử kia quá ác độc, ra tay vô cùng sắc bén, tiền đồ đời này của hắn xem như hủy hết.
Đó là Tam Thập Lục Kiếm Phong, các ngươi thật sự là lớn mật, không biết Tam Thập Lục Kiếm Phong là địa phương nào sao, còn dám tùy tiện đi lên, hiện tại mới biết thể diện Thập Ngũ Kiếm Phong!
Sắc mặt Hoắc Đông Thu lạnh lùng trầm xuống, ánh mắt sắc bén đảo qua đám người Uông Kỳ, làm cho Uông Kỳ và mấy đệ tử nội môn, nhất thời không dám nhìn thẳng.
- Hoắc sư huynh, tiểu tử kia chỉ là một tên đệ tử ngoại môn mà thôi, nhưng dựa vào việc ở trên Tam Thập Lục Kiếm Phong, căn bản chưa từng để Thập Ngũ Kiếm Phong chúng ta ở trong mắt, ban đầu chúng ta muốn đi tìm Đằng Minh đòi công đạo, chưa từng nghĩ đến tiểu tử kia ra tay hung ác như vậy.
Uông Kỳ cắn răng, mắt nhìn thanh niên kia nói ra:
- Hoắc sư huynh, thực lực chúng ta không đủ, học nghệ không tinh là việc nhỏ, nhưng uy danh Thập Ngũ Kiếm Phong không thể ném đi.
- Chẳng lẽ ta không biết bình thường các ngươi hành động ra sao ư!
Nghe vậy, thiếu niên lạnh lùng liếc Uông Kỳ một chút, sau đó sắc mặt càng thêm âm trầm, nhàn nhạt nói:
- Nhưng một tên đệ tử ngoại môn, phách lối cuồng vọng như thế, mà không làm chút gì, sợ là sẽ có người cảm thấy Thập Ngũ Kiếm Phong ta dễ bắt nạt!
Tiếng nói hơi dừng lại, ánh mắt lạnh lùng của thiếu niên rơi ở trên người một thanh niên đỏ áo bên cạnh, từ tốn nói:
- Ba Dập sư đệ, mấy ngày nay sư phụ không ở đây, trời sáng làm phiền ngươi đi đến Tam Thập Lục Kiếm Phong một chuyến, tự nhiên thể diện Thập Ngũ Kiếm Phong không thể ném đi!
- Vâng, Hoắc sư huynh!
Thanh niên áo đỏ gật đầu, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt nhàn nhạt liếc đám người Uông Kỳ trên mặt đất một chút.
- Nghe nói gì không, Uông Kỳ của Thập Ngũ Kiếm Phong ăn thiệt thòi lớn, cánh tay phải đều bị phế!
- Ta cũng nghe nói, bị đệ tử ngoại môn trên Tam Thập Lục Kiếm Phong đánh thương tích!
- Đệ tử ngoại môn sao, người nào lợi hại như vậy, lại có thể trọng thương Uông Kỳ!
- Nghe nói không chỉ một mình Uông Kỳ, rất nhiều đệ tử nội môn phía trên Thập Ngũ Kiếm Phong đều bị trọng thương, bị người đạp từ phía trên Tam Thập Lục Kiếm Phong xuống!
- Thật sự là một tên đệ tử ngoại môn xuất thủ sao, thực lực này cũng không phải mạnh bình thường a!
- Ta chưa nghe nói bên trên Tam Thập Lục Kiếm Phong, có đệ tử nội môn!
- Sợ là Thập Ngũ Kiếm Phong sẽ không từ bỏ ý đồ!
Lần này thể diện Thập Ngũ Kiếm Phong bị ném đi, đương nhiên sẽ không bỏ qua, khẳng định trời sáng sẽ có trò vui để nhìn!
Tin tức này đang lặng lẽ truyền ra bên trong Thần Kiếm môn, gây nên sôi trào.
Sáng sớm hôm sau, tia ánh sáng mặt trời đầu tiên thông qua sương mù tươi mát đổ trên mặt đất, phía Đông xuất hiện ánh bình minh lộng lẫy, phía trên dãy núi tràn ngập sương mù giống như lụa mỏng.
- Đi!
Sáng sớm bên trên Thập Ngũ Kiếm Phong, đã có không ít thân ảnh bước ra, trong tay mang theo bảo kiếm, một cỗ khí tức lướt động, mang theo sắc bén chi khí, lướt lên mấy con Man Yêu Thú phi hành.
- Là người trên Thập Ngũ Kiếm Phong, quả nhiên bọn họ đi đến Tam Thập Lục Kiếm Phong!
- Dường như khí thế kia không tốt, sẽ có một trận đại chiến đi!
- Nhanh, có chuyện náo nhiệt để nhìn rồi!
Bên trong Thần Kiếm môn, có đệ tử ngẩng đầu, ánh mắt hưng phấn.
- Hô.
Sáng sớm, trên một tảng đá lớn ở cửa vào Tam Thập Lục Kiếm Phong, Tô Dật dừng việc thổ nạp điều tức lại, đồng thời thu liễm thủ ấn, phun ra một ngụm trọc khí, hai con ngươi mở ra, có quang mang lấp lóe, một cỗ khí tức chấn động bốn phía, lập tức nội liễm.
Tô Dật cảm giác khí hải bên trong thân thể tràn đầy nguyên khí, mắt lộ ra vẻ hài lòng, thương thế trên thân vốn đã tốt bảy tám phần càng không đáng ngại, tinh thần sung mãn, nguyên khí tràn đầy.
Tô Dật trở về Tam Thập Lục Kiếm Phong, chờ Tô trưởng lão trở về, tự mình nói lời cảm ơn, còn về những phiền phức kia, cứ để binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn đi.
Có điều Tô Dật chưa có trở về trên núi, mà dứt khoát ở ngay phía dưới Tam Thập Lục Kiếm Phong thổ nạp điều tức.
Tô Dật suy nghĩ trong lòng, nếu như Đằng Minh không từ bỏ ý đồ, tự nhiên ngày thứ hai sẽ tiếp tục lên núi.
Huống chi Hứa Giai Tuệ và các đệ tử đều đang trị thương, cũng không giúp đỡ được cái gì.
Cho nên, Tô Dật lựa chọn canh giữ ở cửa vào Tam Thập Lục Kiếm Phong, coi như đến lúc đó có phiền phức, cũng không tính trên người Hứa Giai Tuệ.
Ánh mắt trông về phía xa, một vòng thái dương mới lên chầm chậm hiển lộ sau đỉnh núi, mấy đạo quang mang theo bình minh sắp tan biến hội tụ vào một chỗ.
Trên bầu trời, từng sợi sương mỏng dần dần tan biến, tầm mắt bắt đầu rộng hơn, mạng mẽ hùng vĩ, rộng rãi tráng lệ.
- Thật đẹp.
Tô Dật khẽ nói, không khỏi thư giãn cái lưng mệt mỏi, toàn thân thoải mái.
Bỗng dưng, ánh mắt Tô Dật khẽ run lên, nhất thời nhìn về nơi xa, giữa không trung nơi đó có một con Man Yêu Thú phi hành đang vỗ cánh đến.
- Thật đúng là chào buổi sáng!
Tô Dật chau mày thì thào khẽ nói, trong mắt có một vòng quang mang nhàn nhạt màu đỏ thẫm lóe lên rồi biến mất.
- Chít chít!
Mấy con Man Yêu Thú phi hành tê minh, sáng sớm quanh quẩn ở giữa thiên địa cổ lão, bên trên con Man Yêu Thú phi hành khổng lồ, có hai mươi mấy thiếu niên cùng thanh niên ngồi, xa xa nhìn lại, khí chất đều có chút không tầm thường, khí tức phóng thích, hội tụ vào một chỗ, không thể khinh thường.
- Là Ba Dập của Thập Ngũ Kiếm Phong, quả nhiên người Thập Ngũ Kiếm Phong tới!
- Ba Dập tự mình đến, nghe nói hắn đã đặt một chân đến Nguyên Linh cảnh rồi!
- Bên trong những người cùng thế hệ trên Thập Ngũ Kiếm Phong phía, thực lực của Ba Dập cũng đủ để hắn đứng vào hai mươi vị trí đầu đi!
Có đệ tử ở gần đó nhận ra Ba Dập, rất là kinh ngạc, không nghĩ tới Ba Dập cũng tới.
Tô Dật ngước mắt nhìn giữa không trung, yên tĩnh mà đứng, phía sau mang phá kiếm tàn khuyết, trang phục đệ tử ngoại môn Thần Kiếm môn khẽ nhúc nhích.
- Ba Dập sư huynh, là hắn, chính là hắn!
Trong mấy con Man Yêu Thú phi hành bên trên, có đệ tử ngoại môn hôm qua tới, nhìn thấy phía dưới có hình bóng thiếu niên đứng thẳng tắp, trên lưng mang theo một thanh phá kiếm, ánh mắt nhất thời không nhịn được phát run, lòng còn sợ hãi.
- Là hắn sao!
- Tiểu tử kia ở đây làm cái gì, không phải là muốn trốn chứ?
Nhất thời, trên lưng Man Yêu Thú phi hành, có không ít ánh mắt nhìn xuống, chăm chú đánh giá Tô Dật.
Không ít ánh mắt kinh ngạc, một người trẻ tuổi cùng thế hệ có thực sự mạnh mẽ như lời Uông Kỳ nói, trong đệ tử ngoại môn, làm sao có thể có tồn tại mạnh như thế.
- Phần phật
Mấy con Man Yêu Thú phi hành giương cánh hạ xuống, chiếm cứ ở tầng trời thấp, hai mắt sắc bén phát ra hung quang, nhìn chằm chằm Tô Dật.
- Ngươi chính là người thương tổn đám người Uông Kỳ sư đệ hôm qua?
Ba Dập đặt chân trên lưng một con Man Yêu Thú đi đầu, thân hình thẳng tắp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Dật.