← Quay lại trang sách

Chương 362

Tên đệ tử nội môn vừa mới mở miệng nói chó cắn chó, bộ dạng tầm mười tám mười chín tuổi, vẻ mặt nhất thời một mảnh âm trầm, nhìn Tô Dật trầm giọng nói.

- Ta nói, ngươi cút ra đây cho ta!

Tô Dật nhìn thẳng về phía trước nói ra từng chữ một, hắn đã sớm biết người nói là tên đệ tử nội môn trước mắt này.

Chó cắn chó, một miệng lông, tất nhiên lời nói này là chỉ Tô Dật cùng những đệ tử ngoại môn kia.

Giễu cợt bực này đã khiến trong lòng Tô Dật sinh ra tức giận.

- Xem ra bọn chúng ỷ vào mình có chút thực lực, không biết trời cao đất rộng, cũng được, ngày hôm nay cho ngươi ở phía trên

Sắc mặt tên đệ tử nội môn kia tái nhợt một mảnh, một đệ tử ngoại môn, lại dám để hắn ở trong mắt, thậm trí còn ở ngay trước nhiều người như vậy mặt, dưới ánh mắt của mọi người, căn bản không thèm nhìn hắn, vậy làm sao có thể nhịn, nhất thời trong mắt tràn ngập hàn quang, nếu ngày hôm nay không hảo hảo dạy dỗ tên đệ tử ngoại môn trước mắt này một chút, về sau hắn làm gì còn thể diện gặp người nữa.

- Ba ba ba ba…

Khi tiếng nói của tên đệ tử nội môn kia còn chưa rơi xuống, tiếng bạt tai thanh thúy đã bao trùm toàn trường, âm thanh êm tai dứt khoát, quanh quẩn Kiếm Đường.

- Phốc phốc!

Gần như mọi người đều chưa kịp phản ứng, đã thấy miệng tên đệ tử nội môn kia phun ra máu tươi cùng hàm răng, khuôn mặt tái nhợt, đều sưng vù đỏ bừng, giống như đầu heo.

Tên đệ tử nội môn này vẫn như trong mộng, chỉ cảm thấy não hải một mảnh mê muội, thân thể lảo đảo lung la lung lay, não hải trống rỗng, ánh mắt đờ đẫn.

Toàn trường nhìn thấy một màn này hoàn toàn trở nên ngốc trệ, so với việc vừa rồi Tô Dật đánh bay tên đệ tử ngoại môn kia càng rung động hơn nhiều, không thể nghi ngờ, người làm ra chuyện này chính là Tô Dật.

Chẳng biết từ lúc nào thân hình Tô Dật đã như quỷ mị tiến đến trước người tên đệ tử nội môn kia.

- Về sau cái miệng này cần phải sạch sẽ một chút.

Tô Dật mở miệng, vẻ mặt nghiêm nghị.

- A… ta và ngươi chưa xong đâu!

Rốt cục tên đệ tử nội môn này cũng kịp phản ứng, hai bên mặt đau nhức kịch liệt nói cho hắn biết, mình bị đã hung hăng tát bạt tai.

- Oanh!

Làm sao có thể khiến tên đệ tử nội môn kia nhẫn nhịn nhục nhã bực này, hắn nhất thời nổi giận phát điên, ánh mắt âm trầm, có sát ý lạnh lùng bắn ra, khí tức Nguyên Huyền cảnh tam trọng trên người tuôn ra, không giữ lại chút nào, một chưởng ẩn chưa nguyên khí hỏa thuộc tính nóng rực, hướng về phía lồng ngực Tô Dật hung hăng vỗ tới.

- Hừ!

Trong mắt Tô Dật, có một vòng lãnh ý lướt qua, hắn vung tay một cái, một cỗ nguyên khí hỏa thuộc tính nóng rực ba động, hội tụ thành nhất chỉ, trực tiếp lướt về phía chưởng ấn càng ngày càng gần ở trong mắt hắn.

- Xoẹt

Tất cả đều nhanh như thiểm điện, một tiếng ' xoẹt 'vang lên, mọi người chỉ thấy lòng bàn tay trước mặt có máu tươi bắn ra, xuất hiện một cái lỗ máu, rốt cục trong ánh mắt cũng tràn đầy vẻ kinh dị.

Đến lúc này, tên đệ tử nội môn mới biết được, đệ tử ngoại môn trước mắt căn bản không phải tên gà mờ như trong tưởng tượng của hắn, đây rõ ràng là một cường giả đáng sợ.

Thực lực dạng này, căn bản không có khả năng là một đệ tử ngoại môn.

Tên đệ tử nội môn kêu rên thảm thiết, thân thể bắn ngược mà ra, trong miệng thổ huyết, trùng điệp rơi xuống đất, lòng bàn tay chảy đầy máu.

Mọi người hít vào khí lạnh, thế mà một đệ tử nội môn không chịu nổi một kích.

Giờ phút này, tên đệ tử ngoại môn vừa mới bị Tô Dật đánh bay nhìn thấy đệ tử nội môn cũng không chịu nổi một kích, càng kinh hãi, da đầu không chịu được tê dần.

Sắc mặt mấy tên đệ tử nội môn khác vây quanh, càng thay đổi kịch liệt.

Bọn họ muốn xuất thủ trợ giúp, nhưng nhìn thấy hắn không chịu nổi một kích, lại nhìn Tô Dật, cảm giác được một cỗ khí tức vô hình đáng sợ, tự dưng run sợ, muốn động thủ, nhưng lại kiêng kị.

- Tô Dật! ta nhớ rồi, hắn là tên đệ tử ngoại môn đánh trọng thương Uông Kỳ của Thập Ngũ Kiếm Phong buổi tối hôm qua!

Bỗng dưng, trong đám người có tiếng kinh hô, một thiếu niên mở miệng, ánh mắt rung động.

Rốt cục hắn cũng nhớ tới, Tô Dật, không phải là tên đệ tử ngoại môn đánh trọng thương Uông Kỳ trong lời đồn hôm qua hay sao.

- Là hắn, hắn đến từ Tam Thập Lục Kiếm Phong!

Nhất thời, bên trong Kiếm Đường có không ít đệ tử ngừng chân, rất nhiều người đã nghe nói việc này, nói là có đệ tử ngoại môn đánh trọng thương rất nhiều đệ tử nội môn, bọn họ vốn đang bán tín bán nghi, nhưng giờ phút này, sự thật giống như đã bày ở trước mắt.

Trương Khánh có chút bất đắc dĩ, đối với tất cả xảy ra ở giữa sân, cũng không có bất kỳ kinh ngạc gì, buổi sáng Ba Dập cùng mười mấy tên đệ tử nội môn đều bị ngược, mấy tên này lại tính là cái gì.

- Đi mau, bằng không gặp phiền phức lớn!

Lập tức, Trương Khánh như nhớ tới cái gì, ở bên người Tô Dật nói ra.

- Trước chờ một chút.

Khóe miệng Tô Dật hiện lên một vòng ý cười, nhất thời tiến lên đến gần đám đệ tử nội môn bị trọng thương.

- Ngươi còn muốn làm cái gì?

Đệ tử kia kinh hãi, ánh mắt trên cái đầu heo tỏ vẻ hoảng sợ, vừa mới giãy dụa bò lên, vô ý thức lui ra phía sau.

- Cầm ít đồ mà thôi!

Sắc mặt Tô Dật bình tĩnh, đưa tay ra.

Rất nhanh, một cái túi không gian của tên đệ tử nội môn kia, trực tiếp xuất hiện ở trong tay Tô Dật.

- Làm càn, trả lại cho ta.

Tên đệ tử nội môn kia sững sờ, sau khi kịp phản ứng lại, sắc mặt thay đổi.

- Còn cái gì, đây là cái giá của miệng thối, thay ngươi bảo quản mấy ngày!

Tô Dật bĩu môi, thuần thục thu túi không gian vào trong ngực.

Các đệ tử trong Kiếm Đường trợn tròn mắt, thế mà có đệ tử ngoại môn càn rỡ như vậy, ngay cả môn túi không gian của đệ tử nội cũng dám trực tiếp đoạt.

Những đệ tử nội môn kia càng hoảng hốt, đây là lần đầu tiên họ thấy loại chuyện này.

Một đệ tử ngoại môn không chỉ không để bọn hắn ở trong mắt, thế mà còn dùng thủ đoạn với bọn họ, cướp sạch túi không gian của đệ tử nội môn!

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong Thần Kiếm môn!

Giờ phút này trong lòng đệ tử ngoại môn rất rung động, nhưng cũng có chút mừng thầm.

Bình thường những thứ đệ tử nội môn này chưa từng để bọn hắn ở trong mắt, cho dù là bên trên một tòa Kiếm Phong, cũng chỉ có thể khúm núm, hy vọng được những đệ tử nội môn này chỉ điểm một chút.

Giờ phút này nhìn thấy đệ tử nội môn ở trước mặt đệ tử ngoại môn ăn quả đắng như thế, trong lòng từng đệ tử ngoại môn vui mừng không thôi, có điều vẻ mặt lại không dám biểu lộ ra.

- Chúng ta đi mau, đánh nhau tại đây, khẳng định sẽ kinh động đệ tử Hình Đường!

Vẻ mặt Trương Khánh nghiêm túc, đây chính là Kiếm Đường, đánh nhau ở đây, sẽ bị trừng phạt.

- Tô Dật, có bản lĩnh đi ra cho ta!

Bỗng dưng, ngay tại thời điểm toàn trường hoảng hốt kinh hãi, một tiếng hét xen lẫn nguyên khí, vang rền như sấm truyền vào Kiếm Đường.

Nghe thanh âm thì tuổi người này không lớn lắm, nhưng khí tức lại cực kỳ mạnh mẽ.

Thanh âm này, cũng lập tức để chúng đệ tử bên trong Kiếm Đường kinh ngạc.

Tô Dật hơi hơi ngước mắt, theo thanh âm nhìn ra bên ngoài Kiếm Đường, thanh âm kia từ bên ngoài truyền đến.

- Không phải là người Hình Đường bị kinh động chứ!

Ánh mắt Trương Khánh rung động, vẻ mặt đại biến, một khi kinh động đệ tử Hình Đường, chuyện coi như lớn.

- Hình như có người đến tìm phiền phức.

Bốn phía bên trong Kiếm Đường, có đệ tử thấp giọng nghị luận.

- Đi, đi xem một chút!

Tô Dật cười một tiếng với Trương Khánh, ra hiệu không cần lo lắng, cất bước mà đi.

- Chuyện này sẽ gây phiền phức!

Mặt mũi Trương Khánh tràn đầy vẻ đắng chát cùng bất đắc dĩ, sớm biết như vậy, không nói cho tên này biết Kiếm Đường.