← Quay lại trang sách

Chương 361

Không thể nghi ngờ, biểu hiện vừa rồi của Tô Dật ở hiện trường, khiến mọi người hứng thú.

Có vài đệ tử nghe thấy tên Tô Dật xong liền cúi đầu suy tư, giống như là đã nghe nói qua cái tên này, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.

- Chúng ta đi thôi, cần phải trở về.

Trương Khánh nói nhỏ với Tô Dật, ban đầu hắn ở Kiếm Đường đã sợ mất mật, giờ phút này lại nghe thấy có đệ tử đang nhỏ giọng bàn luận cái tên Tô Dật, nên càng sợ hơn.

- Tốt, đi thôi.

Tô Dật gật đầu, cảm giác ngày hôm nay cũng không tệ, từ nội dung giảng bài Doanh trưởng lão nói, thu hoạch được rất nhiều, đang muốn trở lại Tam Thập Lục Kiếm Phong cẩn thận tìm hiểu một phen.

- Hừ!

Mấy thiếu niên chen chúc mà đi, hùng hổ cắt ngang giữa Tô Dật và Tôn Khánh, trong cổ họng còn có tiếng hừ lạnh truyền ra, chen lấn khiến Tôn Khánh lảo đảo gần một vòng, mãi mới đứng vững được thân thể.

- Các ngươi không thấy có người sao?

Trương Khánh có chút ảo não, mở miệng.

- Ui a, đây không phải Trương Khánh của Tam Thập Lục Kiếm Phong sao, sao lại có ý kiến đối với ta rồi!

Nghe thấy lời nói Trương Khánh, mấy tên thiếu niên kia nhất thời ngừng bước quay người nhìn chằm chằm về phía Trương Khánh, vẻ mặt tỏ ra cực kỳ khinh thường, mang theo ý cười lạnh.

Tô Dật hơi di động ánh mắt, vẻ mặt không lưu lại dấu vết, mấy người này giống như cố tình làm vậy.

- Không có ý kiến, không có việc gì, các ngươi đi đi!

Trương Khánh nhìn mấy tên thiếu niên kia, sắc mặt hơi thay đổi, trên mặt nhất thời hiện ra một nụ cười.

- Rõ ràng là ngươi có ý kiến, hiện tại lại nói không có, vậy là ngươi đang đùa ta à!

Tuổi tác thiếu niên dẫn đầu không chênh lệch nhiều với Trương Khánh lắm, khí thế lợi hại khinh người, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Khánh, giống như là không chịu bỏ qua.

Sắc mặt Trương Khánh ngầm thay đổi, vốn không giống nhiều chuyện gây sự, nhưng không nghĩ tới những người này lại cố ý làm khó dễ, tư thái hạ xuống rất thấp, cúi đầu nói ra:

- Ta không có.

- Không có việc gì.

Tô Dật cắt ngang lời nói của Tôn Khánh, rõ ràng vừa rồi là mấy tên này khinh người trước, hắn không thể nhịn được chuyện ỷ thế hiếp người như vậy, nên nhìn mấy tên thiếu niên kia, nói ra:

- Đều là người bình thường, đừng quá phận.

- Ai u, ngươi là muốn ra mặt vì Trương Khánh à, lỗ mãng ở trước mặt trưởng lão, không biết kính sợ, liền cho rằng đó là biểu hiện xuất chúng, sẽ được trưởng lão ưu ái hay sao!

Thiếu niên dẫn đầu nhìn chằm chằm vào Tô Dật, ánh mắt có ý cười nhàn nhạt.

Tô Dật liếc xéo mấy thiếu niên này, xem như hiểu rõ, mấy người này không phải cố ý nhằm vào Trương Khánh, mà mục tiêu chính là hắn.

- Không có chuyện gì thì đi đi, tuyệt đối không nên trêu chọc ta, đây là cảnh cáo!

Vẻ mặt Tô Dật âm thầm chìm xuống, cảnh cáo thiếu niên này, hắn cũng không muốn nhiều chuyện với mấy tên đệ tử ngoại môn này.

Mấy thiếu niên kia nghe Tô Dật nói xong, sững sờ một chút, rồi lộ ra vẻ khinh thường cùng cười lạnh không có chút nào che lấp.

Mắt thiếu niên dẫn đầu lộ ra ý cười lạnh, nhìn thẳng Tô Dật lớn tiếng nói:

- Mới tới Thần Kiếm môn sao, ta mặc kệ ngươi đến như thế nào, vừa rồi trưởng lão đã nói, thân là người luyện võ, cần khiêm tốn hiếu học, tôn kính trưởng bối, dù sao chúng ta cũng là sư huynh của ngươi, ngươi lại phách lối cuồng vọng, không coi ai ra gì như thế, xem ra cần phải dạy bảo ngươi thật tốt!

Lời nói vừa rơi xuống, khí tức trên người thiếu niên dẫn đầu phun trào, khóa chặt Tô Dật.

Thiếu niên dẫn đầu đã sớm nhìn ra Tô Dật có chút khó chịu, lại thấy Doanh trưởng lão giống như có chút đặc biệt chú ý đối với tiểu tử này, còn chủ động Vấn Danh chữ, không khỏi lòng sinh ghen tỵ.

Nếu không phải thiếu niên này mở miệng, hắn cũng định hỏi vấn đề cũ, nếu như thế mà nói, hắn sẽ được biểu hiện ở trước mặt trưởng lão, nói không chừng trong lòng Doanh trưởng lão sẽ vui mừng, trực tiếp dẫn hắn lên phía trên Tam Thập Ngũ Kiếm Phong trở thành đệ tử nội môn cũng không trừng.

Nghĩ vậy, lãnh ý trong mắt thiếu niên dẫn đầu càng lạnh thêm mấy phần, đều là tiểu tử này phá hư chuyện tốt của hắn.

Mà tiểu tử này còn muốn học tập Cấp bậc bên trên Kiếm Chi Cơ Sở, trong lòng thiếu niên dẫn đầu suy đoán, sợ là thực lực của tiểu tử gọi là Tô Dật trước mắt, cũng không hơn gì cái này, có lẽ vẫn là gà mờ mới gia nhập Thần Kiếm môn, vừa vặn có thể dạy dỗ thật tốt một phen, xả giận một phen.

Theo tranh chấp xảy ra, đệ tử Thần Kiếm môn vốn đã rời đi, nhất thời dừng lại, ánh mắt bắn ra, bắt đầu vây xem.

- Chó cắn chó, một miệng lông, haha…

- Có trò vui có thể nhìn!

Một đám thiếu niên có thân phận đệ tử nội môn túm tụm cùng một chỗ, lớn tiếng cười nói, không kiêng nể gì cả.

Đám đệ tử nội môn không kiêng nể gì phá lên cười, tự nhiên giờ phút này thiếu niên dẫn đầu cũng nghe thấy, sắc mặt có chút không vui, âm thầm co rúm, hắn cũng lập tức mang lửa giận này tính lên trên người Tô Dật.

- Hừ!

Thiếu niên dẫn đầu hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm khó coi, nhất thời đưa tay đánh một chưởng về phía khuôn mặt Tô Dật.

- Ba.

Âm thanh ứng tiếng mà lên, chấn động Kiếm Đường.

Mọi người thậm chí không nhìn rõ ràng, đã nghe được âm thanh cái tát.

Nhất thời, từng ánh mắt tập trung rơi vào trên mặt Tô Dật.

Kỳ quái là chỉ thấy trên gương mặt góc cạnh hoàn hảo vô khuyết, vẻ mặt vẫn như thường!

- Phốc!

Nhưng vào lúc này, trong miệng thiếu niên đầu lĩnh kia, có đầy máu tươi phun ra, tiếp theo là mấy cái răng hàm, máu tươi tung tóe khắp nơi, khuôn mặt nhất thời trắng bệch.

Trên gò má tên đệ tử ngoại môn dẫn đầu, hiện lên một dấu bàn tay đỏ bừng, máu tươi thẩm thấu ra.

Ánh mắt thiếu niên dẫn đầu đờ đẫn, vẻ mặt trong đôi mắt từ từ trở nên nồng đậm, cánh tay vẫn còn duy trì tư thế duỗi ra, cả người ngơ ngác chấn động ở nơi đó.

- Ỷ thế hiếp người, ta đã cảnh cáo ngươi, cho ngươi cơ hội ngươi không muốn, vậy thì tự gánh lấy hậu quả!

Lời nói lạnh lùng từ trong miệng Tô Dật truyền ra, dưới nhiều ánh mắt nhìn trừng trừng, cánh tay chấn động, bàn tay vừa mới duỗi ra hơi cong lại, trực tiếp đặt lên bả vai thiếu niên.

- Xoẹt

Mọi người còn không thấy rõ ràng, thân thể tên thiếu niên đầu lĩnh kia đã trực tiếp bay đi, sau đó đập ầm ầm vào một góc Kiếm Đường, khiến cho vách tường Kiếm Đường chấn động, máu tươi trong miệng nôn ra.

Giờ phút này mấy tên thiếu niên đi cùng thiếu niên đầu lĩnh vênh váo hung hăng cùng một chỗ, đều ngây ra như phỗng, toàn thân đang phát run.

Tình cảnh như vậy, khiến toàn trường có chút chưa tỉnh hồn lại, nhất thời trở nên yên tĩnh quỷ dị.

Giờ phút này vẻ mặt đám đệ tử nội môn, cũng đều trở nên ngạc nhiên.

Chỉ có Trương Khánh là không có bất kỳ chấn động cùng kinh ngạc gì, vừa rồi hắn không muốn Tô Dật lại ra tay gây chuyện, vì đã sớm biết thiếu niên dẫn đầu này căn bản không phải đối thủ.

Giờ phút này, Trương Khánh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi vì thiếu niên kia.

- Có ít người, muốn tự mình tìm ngược, thật sự là cản cũng không cản nổi!

Tô Dật không để ý đến mấy tên thiếu niên ngoại môn đang ngây ra như phỗng, mắt lộ vẻ hoảng sợ, ánh mắt hắn đảo qua, rơi vào trên người đám đệ tử nội môn, hỏi:

- Vừa rồi ai mới nói chó cắn chó một miệng lông, cút ra đây cho ta!

Vẻ mặt đám đệ tử nội môn vốn là ngạc nhiên, giờ phút này nghe Tô Dật nói vậy, cũng trở nên sững sờ lần nữa, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tô Dật.

- Tiểu tử, ngươi nói cái gì, có bản lĩnh nói lại lần nữa xem!