Chương 369
Ngươi muốn làm gì… Bọn ta chính là đệ tử Hình Đường!
Nhìn Tô Dật tiến lên phía trước, mấy đệ tử Hình Đường vốn là những thanh niên uy nghiêm sắc bén, giờ cũng phải lùi lại một bước theo bản năng.
Mấy đệ tử của Hình đường, ai nấy khóe mắt co rúm, có lẽ bọn họ chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày, bọn họ là đệ tử Hình đường, vậy mà lại phải kiêng dè một đệ tử ngoại môn, không dám ra tay.
Nhưng những đệ tử Hình Đường này cũng biết, tên đệ tử ngoại môn kia không hề đơn giản, mà lại quá kiêu ngạo.
Tên đệ tử ngoại môn này không khách khí với Hoắc Đông Thu như vậy, sợ là dù bọn họ có thân phận đệ tử Hình đường, cũng không khiến hắn bận tâm bao nhiêu, vẫn sẽ không khách khí như thường.
Trong ánh mắt của những đệ tử Hình Đường đang muốn rút lui này, Tô Dật căn bản là không thèm nhìn bọn hắn thêm chút nào.
Tô Dật không để ý đến mấy đệ tử Hình Đường này, trực tiếp đi qua giữa đám đệ tử này, dưới bàn chân nguyên khí tuôn ra, thân hình nhảy lên, leo lên cưỡi con Thừa Phong kim điểu mà đám đệ tử Hình Đường kia vừa cưỡi.
Liệt Phong Kim Điêu đang phủ phục dưới mặt đất, theo động tác nhảy lên của Tô Dật, càng thêm thần phục kính sợ, giống như muốn cúng bái.
Hiện tượng như vậy, khiến cho ánh mắt mấy đệ tử Hình Đường kia âm thầm thay đổi.
Tính cách Thừa Phong kim điểu kiêu ngạo bất tuân, mặc dù bị Trương Khánhm thuần phục, nhưng bọn họ cũng đã phải ở chung một thời gian rất dài với Thừa Phong kim điểu, cho nó ăn thật lâu, mới miễn cưỡng khiến cho nó đồng ý để bọn họ cưỡi.
Nhưng đệ tử ngoại môn trước mắt này, vậy mà lại trực tiếp leo lên lưng Liệt Phong Kim Điêu, còn làm cho nó thần phục kính sợ như vậy, tựa như là đã nhận chủ.
- Trương Khánh, ngươi có đi không?
Trên lưng Thừa Phong kim điểu, Tô Dật nhìn Trương Khánh còn đang há hốc mồm nhìn trân trối nói.
Cả đám người nhìn trừng trừng, ánh mắt chuyển đến trên người Trương Khánh.
Trương Khánh hơi lấy lại tinh thần, cảm nhận được ánh mắt của mọi người từ bốn phía bắn tới, từ hai năm trước gia nhập Trương Khánhm, hắn chưa từng được nhận đãi ngộ như thế.
Giờ phút này, mặc dù trong lòng Trương Khánh rất hoảng loạn, nhưng không thể không nói, cái loại cảm giác trở thành tiêu điểm này đúng là rất sảng khoái, không kìm được mà thẳng người lên mấy phần, lập tức đi xuyên qua đám người, leo lên lưng Liệt Phong Kim Điêu.
- Đi!
Trên lưng Liệt Phong Kim Điêu, Tô Dật đứng chắp tay, thân hình thẳng tắp, bàn chân khẽ chạm một cái lên lông vũ của Liệt Phong Kim Điêu.
- Chít chít…
Nương theo tiếng kêu của Liệt Phong Kim Điêu, toàn thân nó ngập tràn ánh sáng chói lóa, giương cánh ra, nương theo cuồng phong đang gào thét, xông thẳng lên trời, như là đang biểu hiện toàn bộ sức mạnh.
Nhìn Liệt Phong Kim Điêu, mấy người đệ tử Hình Đường trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ con Liệt Phong Kim Điêu này là do tên đệ tử ngoại môn kia nuôi từ nhỏ nhưng không thành, bằng không sao lại dễ dàng chạy theo người khác như thế, còn biểu hiện vô cùng tốt như vậy.
Toàn bộ quảng trường chìm trong yên tĩnh thật lâu.
- Hít hà…
Rất lâu sau đó, trong không gian yên tĩnh vang lên một tiếng hít khí lạnh, còn có người nuốt nước bọt, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh sợ thật lâu không tiêu tan.
- Trên đỉnh Kiếm Phong thứ ba mươi sáu từ khi nào đã xuất hiện một đệ tử ngoại môn khủng bố như thế?
Mắt nhìn thiếu niên đứng trên lưng con Liệt Phong Kim Điêu đã sớm đi xa, có người đảo mắt.
- E là sắp tới lại có trò hay để xem rồi.
- Hình Đường chắc sẽ không từ bỏ ý đồ đâu!
- Thập Ngũ Kiếm Phong bị thiệt thòi lớn, e là cũng sẽ không bỏ qua!
⚝ ✽ ⚝
Lập tức mọi người nhỏ giọng thảo luận, chuyện hôm nay, người của Hình Đường kinh ngạc, người của Thập Ngũ Kiếm Phong cũng mất hết mặt mũi, có lẽ sẽ không để yên như vậy.
Trên đỉnh Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, một đệ tử ngoại môn, một mình đấu với đệ tử của Thập Ngũ Kiếm Phong, một chiêu đánh bại đệ tử thân truyền Hoắc Đông Thu, chấn nhiếp đệ tử Hình đường, tin tức như vậy, nhanh chóng truyền ra ngoài như vũ bão.
Muốn nói ngày hôm qua một đệ tử ngoại môn đánh bại đệ tử của Thập Ngũ Kiếm Phong đã nhấc lên một làn sóng, vậy thì tin tức hôm nay, không thể nghi ngờ là đã dấy lên một phen sóng gió!
Cho nên những người biết được tin tức này đều nghẹn họng trân trối, không dám tin!
Nhưng trên quảng trường Kiếm đường, đã có quá nhiều người thấy tận mắt, sinh động như thật, lại thêm mắm dặm muối truyền ra ngoài, khiến người khác không thể hoài nghi.
- Mạnh như vậy sao, làm sao có thể!
Trên một tòa Kiếm Phong, một thanh niên mặc y phục đệ tử thân truyền tỏ vẻ nghi ngờ, vô cùng nghi ngờ.
- Hoắc Đông Thu đã là Nguyên Linh cảnh nhị trọng, một đệ tử ngoại môn thì có thể mạnh tới mức nào, sợ là có khuất tất gì đó.
Ở một đỉnh núi nào đó khác, cũng có một đám đệ tử thân truyền đang thảo luận, từng ánh mắt sáng rọi, khí chất siêu phàm.
- Đệ tử ngoại môn của chúng ta cuối cùng cũng dám ra mặt, ngay cả đệ tử thân truyền cũng có thể đánh bại.
Trên mỗi đỉnh Kiếm Phong, từng đám lớn đệ tử ngoại môn tụ tập vào một chỗ, đang bàn luận về tin tức bị truyền ra.
Hoàng hôn, mặt trời ngả về chân trời phía tây, ở đỉnh núi phía xa còn lưu lại một chút ánh sáng màu đỏ cam.
Từng đỉnh núi cao vút trong mây dần dần bị bóng đêm bao phủ.
- Trở về đi!
Trên đỉnh Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, Tô Dật xuống khỏi lưng Liệt Phong Kim Điêu, vung tay áo nói.
- Cuối cùng các ngươi cũng trở về!
Mười mấy con người vội vàng đi lên, dường như đã chờ từ rất lâu, trên từng khuôn mặt tái nhợt đều có vẻ gấp gáp nghiêm trọng, chính là Hứa Giai Tuệ và đệ tử ngoại môn.
- Giai Tuệ cô nương, đã xảy ra chuyện gì, có phải lại có người tìm đến gây rối hay không?
Nghe Tô Dật nói, một đám đệ tử ngoại môn rất bất đắc dĩ, không khỏi cười khổ, nhưng mấy nụ cười khổ này cũng lộ ra vẻ hả giận.
Bọn họ vốn đang chữa thương, nhưng mà chuyện xảy ra dưới núi thực sự quá lớn, ảnh hưởng tới bọn họ.
Sau khi bọn họ xuống núi, mới phát hiện tất cả đệ tử nội môn đỉnh Kiêm Phong thứ mười lăm nhiều như vậy, đều bị lột sạch buộc vào dưới núi thị chúng.
Những kẻ có chút ít danh tiếng trong Trương Khánhm cũng thảm không nỡ nhìn ở đó.
- Nào có ai còn dám lên Kiêm Phong thứ ba mươi sáu, là ngươi chọc phải phiền phức lớn rồi.
Hứa Giai Tuệ mở miệng, bây giờ nào có ai còn dám tùy tiện lên đỉnh Kiêm Phong thứ ba mươi sáu nữa, nhìn rõ ràng đám người kia bị dạy dỗ cũng đủ để chấn nhiếp rất nhiều người.
Cái kiểu chấn nhiếp này, không đơn thuần là thực lực, mà là tình cảnh đằng sau mọi chuyện, ai cũng không muốn bị lột sạch cột dưới núi để thị chúng, về sau sống ở Trương Khánhm sợ là sẽ không dám ngẩng đầu nhìn người.
Nghe vậy, Tô Dật thở phào một hơi, còn tưởng là lại có người tới đỉnh kqtbms để gây rắc rối chứ.
- Ngươi gây phiền phức quá lớn, hôm nay sư huynh Hoắc Đông Thu của đỉnh Kiêm Phong thứ ba mươi sáu cũng tới, dường như rất tức giận, hắn là đệ tử thân truyền đấy, sợ là sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Con ngươi Hứa Giai Tuệ chuyển động, đang suy nghĩ, rất lo lắng.
Hôm này nàng gặp đám người sư huynh Hoắc Đông Thu tới đỉnh Kiêm Phong thứ ba mươi sáu, mang đi một đám người.
Sư huynh Hoắc Đông Thu mặc dù không làm gì trên đỉnh Kiêm Phong thứ ba mươi sáu, nhưng khi rời đi có vẻ rất tức giận, dáng vẻ như không muốn từ bỏ ý đồ.