← Quay lại trang sách

Chương 384

Phanh phanh...

Từng âm thanh trầm đục truyền ra, vô cùng kịch liệt, kình phong bao phủ mặt đất, lật tung sàn nhà.

Giữa sân, hai thân ảnh giao thoa, đều lấy lực lượng nhục thân quyết đấu.

Tô Dật vận dụng Thiên Yêu Cổ Kinh, Man Hoang Kinh lấy lực làm chủ, nhất lực phá vạn pháp, Thiên Hổ Quyết lấy thế làm chủ, dùng thế trấn thiên cổ, công kích hùng hồn, bẻ gãy nghiền nát, nghiền ép hết thảy.

Còn về Yêu Linh Chân Giải có thể hồn dẫn vạn thú uy, làm thế công ẩn chứa linh hồn công kích, có thể mượn uy thế của vạn thú, Tô Dật có giữ lại, bây giờ còn chưa đến một bước kia.

Hơn nữa Yêu Linh Chân Giải rất rườm rà, Tô Dật cũng chưa tu luyện tới cực hạn.

Thế công của Tô Dật cuồng mãnh, thẳng thắn thoải mái, lộ ra một loại uy nghiêm.

Thế công của Kiếm Thập Nhất và Tô Dật có khác biệt, nhạy bén linh hoạt, nhanh như thiểm điện, lại có chút xảo trá, giống như muốn ở trên tốc độ và xảo trá áp chế Tô Dật.

Nhưng Tô Dật có Phù Diêu Bách Biến Bộ, hiển nhiên là khiến Kiếm Thập Nhất vô kế khả thi, vô luận nhanh như thế nào, cũng không thể áp chế được Tô Dật.

Cái này khiến Kiếm Thập Nhất rung động, càng đánh càng kinh hãi.

- Rất mạnh, này thật chỉ là một đệ tử ngoại môn sao!

Theo giao thủ, trong lòng Kiếm Thập Nhất rung động không thôi, lấy xếp hạng của hắn, giờ phút này đã qua hai ba mươi chiêu, thế mà ngay cả một chút tiện nghi cũng không chiếm được, làm sao có thể không khiếp sợ.

Dạng tu vi này, tiểu tử kia thật chỉ là một đệ tử ngoại môn sao?

Nguyên khí Thổ thuộc tính cuồng bạo tuôn ra, trong tay Kiếm Thập Nhất nhanh chóng ngưng kết thủ ấn, sau cùng hóa thành quyền ấn.

Ầm ầm!

Quyền ấn ba động, khí thế như hồng, không khác vẫn thạch từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh về phía Tô Dật.

- Hỏa Ảnh Quyền!

Tô Dật quát khẽ, không lùi mà tiến tới, nguyên khí Hỏa thuộc tính dập dờn, trên nắm tay có khí tức đáng sợ phun trào, lực lượng cường đại nổ tung.

Mắt trần có thể thấy, lực lượng trên nắm tay Tô Dật như tầng tầng hỏa ảnh, lấy thế dời núi lấp biển trùng kích xuống, chấn vỡ không gian.

Sóng lửa nóng rực như sóng xung kích càn quét, trực tiếp ngăn cản thế công của Kiếm Thập Nhất.

Thần sắc của Kiếm Thập Nhất đã biến đổi.

Trên quảng trường, mấy chục đệ tử Hình Đường vốn cười lạnh, lúc này đã dần dần tiêu tán, bị vẻ ngưng trọng thay thế.

Oanh!

Trong chớp mắt, khí tức của Kiếm Thập Nhất lại kéo lên, chấn động cả quảng trường.

- Nguyên Linh cảnh tứ trọng!

Thời điểm khí tức này lan tràn ra, một vài chấp sự cũng kinh hãi, tu vi của Kiếm Thập Nhất lại đến Nguyên Linh cảnh tứ trọng rồi.

- Nguyên Linh cảnh tứ trọng, có lẽ thứ tự trên Kiếm Tháp lại phải thay đổi!

- Vạn Kiếm Đại Hội, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị!

Không trung xa xa, lặng yên xuất hiện không ít Man Thú phi hành, có một vài nam nữ trẻ tuổi đứng thẳng, có người thấp giọng nói.

- Nguyên Linh cảnh tứ trọng!

Cảm ứng được khí tức của Kiếm Thập Nhất, Nguyên Linh cảnh tứ trọng, Tô Dật cũng không ngoài ý muốn.

Có điều tuy Tô Dật đã sớm đoán trước, nhưng vẫn có chút rung động.

Tuổi tác của Kiếm Thập Nhất không quá lớn, lại có tu vi Nguyên Linh cảnh tứ trọng, thiên tư này tuyệt đối không thể coi thường!

Xoẹt...

Thời điểm Kiếm Thập Nhất ra tay toàn lực, ngưng kết thủ ấn, nguyên khí Thổ thuộc tính trên người trong nháy mắt hóa thành Thủy thuộc tính.

Từng đạo lục quang bay múa, tràn ngập hư không, làm cho nhiệt độ bốn phía phảng phất như rơi vào hầm băng.

Băng sương bay múa, gào thét tràn ngập, hư không giống như bị hàn băng chiếm cứ, phát ra bạch quang sáng chói.

Ù ù...

Trong chớp mắt, hư không trên quảng trường đang không ngừng rung động, khí tức hàn băng khiếp người kia, để người xem ở xung quanh nhịn không được rùng mình.

Một mảnh băng sương trắng xóa, như trời đông đột nhiên rơi xuống, đá lạnh thấu xương, có thể làm cho linh hồn người run rẩy.

- Hàn Băng Sát Vương Ấn!

Có đệ tử nhịn không được rung động, khí tức hàn băng kia thật đáng sợ.

- Đây là Hàn Băng Sát Vương Ấn, vũ kỹ Vương phẩm trong Thần Kiếm Môn, người có thể tu luyện thành cũng không có mấy.

Mà giờ khắc này Hàn Băng Sát Vương Ấn từ trong tay Kiếm Thập Nhất thi triển ra, thì càng đáng sợ.

Oanh!

Kiếm Thập Nhất vỗ ra một chưởng, thủ ấn như Hàn Băng rơi xuống, truyền ra thanh âm bạo hưởng, trong lúc mơ hồ còn có sấm sét vang dội.

Băng sương đầy trời, đinh tai nhức óc, đá lạnh thấu xương, thế công khiếp linh hồn người!

- Trong thế công còn mang theo một loại sát ý đáng sợ.

- Cái sát ý này, không phải đến từ Kiếm Thập Nhất, mà đến từ Hàn Băng Sát Vương Ấn.

Các đệ tử vội vàng lui ra sau, chỉ là khí tức hàn băng và sát ý, đã khiến trong lòng bọn họ sinh ra sợ hãi, lông tơ dựng thẳng!

- Trên người Tô Dật tựa hồ chỉ có Hỏa thuộc tính, Kiếm Thập Nhất sư huynh muốn lấy Thủy thuộc tính áp chế Tô Dật!

Có đệ tử rung động nói, Thủy thuộc tính áp chế Hỏa thuộc tính, đây là sự tình ai cũng biết.

Dưới tình huống tu vi ngang nhau, bình thường mà nói, nguyên khí Hỏa thuộc tính ở trước mặt nguyên khí Thủy thuộc tính, tuyệt đối sẽ bị áp chế.

Nhìn thế công trước mặt, trong mắt Tô Dật cũng có gợn sóng, nhưng không có bất luận sợ hãi gì, ngược lại tuôn ra chiến ý cuồng nhiệt, nguyên khí Hỏa thuộc tính trên người như hồng thủy lao nhanh.

- Xích Cổ Ấn!

Tô Dật quát khẽ, cùng một thời gian, trên bàn tay có khí tức nóng bỏng tràn ra, mang theo tiếng rít, tựa như vô số liệt diễm hội tụ thành biển lửa.

Một thủ ấn thành hình, khí tức nóng rực khủng bố, đốt cháy không khí, còn mang theo uy áp to lớn.

Đây là Xích Cổ Ấn, đã từng là át chủ bài của Hùng Chiến, cũng là tuyệt chiêu trong Man Hoang Kinh, cực kỳ cường đại.

Lúc trước Tô Dật và Hùng Chiến giao thủ, đối mặt Xích Cổ Ấn, Tô Dật cũng phải thi triển Bá Vương Quyền chống lại.

Huống chi giờ phút này Tô Dật tu luyện Xích Cổ Ấn, là đến từ Thiên Yêu Cổ Kinh, uy thế càng tăng lên.

- A, vũ kỹ này, giống như...

Thời điểm Tô Dật thi triển Xích Cổ Ấn, những chấp sự Thần Kiếm Môn kia đều biến sắc.

Lấy nhãn lực của bọn họ, tự nhiên có thể cảm ứng được Tô Dật thi triển vũ kỹ, so sánh với Hàn Băng Sát Vương Ấn của Kiếm Thập Nhất thì không kém chút nào, thậm chí chỉ hơn chứ không kém!

Oanh...

Hai thủ ấn một lạnh một nóng, trong nháy mắt va chạm, nhất thời bộc phát ra ánh sáng nguyên khí chướng mắt, lực lượng cuồng bạo bao phủ bốn phương, để cả quảng trường run rẩy!

Đạp đạp!

Dưới chân Tô Dật lảo đảo, thân hình rút lui, mỗi một bước rơi xuống đất, nền đá dưới chân đều rạn nứt, hóa thành bột mịn.

Trọn vẹn sáu bước, Tô Dật mới đứng vững được thế lui.