Chương 391
Thượng Quan Hổ, đừng cầm Hình Đường ra hù ta, ngươi nghĩ rằng chúng ta không biết ngươi muốn mang tiểu tử này đi làm gì sao?
Trưởng lão Mai Hoa Diệp trầm giọng nói, râu cá trê run run, mắt trừng trưởng lão Thượng Quan Hổ.
- Ta xem ra, chúng ta dứt khoát đi gặp chưởng môn đi, đệ tử này có tội hay không, nên đi Hình Đường hay không, cứ để chưởng môn định đoạt.
Trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung nói, trong lòng giống như có ý nghĩ nào đó.
- Gặp chưởng môn thì gặp chưởng môn, để chưởng môn định đoạt đi!
Trưởng lão Thượng Quan Hổ nói, ánh mắt lấp lóe, trong lòng đã đánh chủ ý nào đó.
- Tốt, vậy đi gặp chưởng môn.
Vu Trường Thanh, Du Bạch Mi, Mai Hoa Diệp cũng gật đầu, mỗi người đều có ý nghĩ riêng, ánh mắt giảo hoạt giống như trộm.
- Tô Dật, theo lão thân đi gặp chưởng môn, đến lúc đó vạn nhất chưởng môn định ngươi tội danh, ngươi cứ nói đã bái nhập môn hạ của lão thân, là đệ tử chân truyền của lão thân, hết thảy lão thân giúp ngươi gánh chịu.
Bỗng dưng, một thanh âm đến từ trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung, trực tiếp truyền vào trong tai Tô Dật, giống như một loại truyền âm, chỉ Tô Dật mới có thể nghe được.
Tô Dật sững sờ, ánh mắt kinh ngạc, không nghĩ tới trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung lại muốn thu mình làm đồ đệ.
- Tô Dật, đợi chút nữa nếu chưởng môn định tội, ngươi nói ngươi đã bái nhập Kiếm Phong thứ hai mươi tám, ta thu ngươi làm đệ tử thân truyền!
- Tô Dật, bái ta làm thầy, lên Kiếm Phong thứ mười bảy, làm đệ tử thân truyền của ta, mấy ngày trước ta vừa mới hao phí tâm huyết đạt được một thanh bảo kiếm Đạo Khí, chỉ cần ngươi thành đệ tử của ta, Đạo Khí này là của ngươi!
- Tô Dật, bái ta làm thầy, lên Kiếm Phong thứ mười chín trở thành đệ tử thân truyền của ta, đến lúc đó chưởng môn cũng không thể trách tội ngươi, trước đó ta vừa đạt được một viên Huyền Chân Đan, ngươi dùng có thể đánh tốt cơ sở Nguyên Chân cảnh, một khi đột phá Nguyên Chân cảnh, đủ để quét ngang hết thảy đối thủ!
- Tô Dật, tới trước mặt chưởng môn cứ nói là đệ tử của ta, về sau Hình Đường sớm muộn gì cũng sẽ giao cho ngươi quản lý, hơn nữa có vi sư ở trong Thần Kiếm Môn, ngươi có thể đi ngang!
Thời điểm Tô Dật đang kinh ngạc, cơ hồ là cùng lúc, mấy vị trưởng lão đều dùng truyền âm nói với hắn.
- Đi...
Bên tai Tô Dật truyền đến thanh âm của trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung, một bàn tay nhẹ nhàng rơi vào vai Tô Dật, nhất thời thân bất do kỷ bay lên không, bên tai truyền đến tiếng gió vù vù.
Nhưng giờ phút này, ở sâu trong nội tâm Tô Dật, rung động không thể nghi ngờ là còn lớn hơn.
Những trưởng lão này không phải đến khó xử mình, mà giống như muốn thu mình làm đệ tử...
Đặc biệt là mấy trưởng lão tự mình truyền âm, Tô Dật có chút trợn tròn mắt, thế mà còn lấy Đạo Khí, Huyền Chân Đan, thậm chí kế thừa Hình Đường làm dụ hoặc.
Đạo Khí, tuy Tô Dật không phải Luyện Khí Sư, nhưng rất rõ ràng, Nguyên Binh, Huyền Binh, Linh Binh… nếu so sánh với Đạo Khí mà nói, vậy đơn giản là một trời một vực.
Một thanh Linh Binh thượng phẩm, cũng đã có giá trị liên thành.
Đạo Khí, đây đối với người bình thường mà nói, càng là tồn ở trong truyền thuyết.
Truyền ngôn Đạo Khí đã sinh ra linh trí, một khi thi triển loại bảo vật này, đủ để quét ngang khắp nơi, có uy năng dời núi lấp biển, trảm phá hư không!
Huyền Chân Đan, mặc dù Tô Dật chưa gặp qua, nhưng từ kiến thức mà người thần bí lúc trước truyền thụ, lại có thể rõ ràng biết, mặc dù Huyền Chân Đan chỉ là đan dược Thần phẩm cao cấp, nhưng đẳng cấp chính thức lại có thể so sánh với Hoàng phẩm sơ cấp.
Thậm chí đối với người cần mà nói, xem như đan dược Hoàng phẩm sơ cấp, cũng không thể đổi Huyền Chân Đan.
Huyền Chân Đan, nghe nói dược phương là bất truyền, Luyện Đan Sư biết dược phương của Huyền Chân Đan rất ít.
Nghe nói Huyền Chân Đan có thể làm cho người tu hành ở thời điểm đột phá Nguyên Chân cảnh, đạt được chỗ tốt cực kỳ to lớn.
Loại chỗ tốt này, đối với bất luận người tu hành nào mà nói, đều là dụ hoặc khó có thể cự tuyệt.
Còn có Hình Đường, về sau giao Hình Đường cho mình, ánh mắt Tô Dật càng rung động.
- Con mẹ nó, trưởng lão Hình Đường Thượng Quan Hổ cũng quá xảo trá đi, khí thế hung hung chạy đến bắt người, chỉ là muốn thu mình làm đồ đệ.
Mà cái dụ hoặc này càng không tầm thường, không thể nghi ngờ tương đương với về sau mình sẽ thành một vị trưởng lão của Thần Kiếm Môn.
Đây cũng không phải trưởng lão bình thường, chưởng quản Hình Đường, cái này ở trong Thần Kiếm Môn, địa vị có thể nghĩ.
- Chuyện này rốt cuộc là thế nào...
Bên người khí lưu gào thét, ô ô rung động, ánh mắt Tô Dật lấp lóe, còn không thể lấy lại tinh thần.
Sơn mạch trùng điệp, dãy núi chập trùng.
Đình viện lầu các, hương khói lượn lờ.
- Kiếm Thập Nhất bại!
Trong phòng nhỏ, một lão giả áo xám chừng năm mươi tuổi ánh mắt kinh ngạc, nhìn Tư Đồ Lưu Vân nói.
- Kiếm Thập Nhất cũng bại sao?
Nghe vậy, ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân nhất thời nổi lên ba động, thân thể ngồi ngay ngắn đứng dậy, trường bào màu đen phác hoạ ra thân thể tráng kiện, hỏi:
- Tận mắt nhìn thấy sao?
- Tận mắt nhìn thấy!
Lão giả áo xám rất khẳng định gật đầu, hắn đứng ở đằng xa, hết thảy tận mắt nhìn thấy, trong lòng cực kỳ rung động.
- Tiểu tử Tô Dật kia, còn cường đại hơn đệ tử Thần Kiếm Môn đồn đại nhiều.
- Càng ngày càng để người ngoài ý muốn!
Ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân lóe sáng, thì thào nói nhỏ:
- Tô Dật, Kiếm Phong thứ ba mươi sáu...
- Vu trưởng lão, Mai trưởng lão, Du trưởng lão, Đoàn trưởng lão, Thượng Quan trưởng lão đã muốn đánh nhau, hiện tại hẳn đang ở trên đường đi, nói là muốn tìm chưởng môn định đoạt!
Lão giả áo xám cười khổ, hắn vội vàng chạy đến, là muốn để cho chưởng môn hiểu rõ tình huống.
- Thú vị, ta cũng rất tò mò tiểu tử này.
Tư Đồ Lưu Vân mỉm cười, trong mắt có quang mang lưu động.
Dãy núi liên miên, hội tụ thành sơn mạch, hùng hồn nguy nga, thấp thoáng vô số kiến trúc tinh xảo.
Từ trên cao nhìn xuống, thiên sơn vạn thủy chồng chất, dao động chập trùng, to lớn mạnh mẽ, bảy mươi hai toà sơn phong cao lớn nhất nguy nga, lấy tư thế thông thiên đứng vững.
Trong đó ngọn núi trung tâm càng nguy nga tráng lệ, như sừng sững ở giữa thiên đại, khí thế phi phàm!
Âm thanh xé gió thu liễm, thân hình Tô Dật rơi xuống một quảng trường cổ lão, bên người mấy vị trưởng lão thân thân hình cũng là đồng thời rơi xuống.