← Quay lại trang sách

Chương 417

Nhưng sau đó, Tư Đồ Lưu Vân như có điều suy nghĩ nói:

- Còn có tiểu gia hỏa Mục Dương kia, cũng không biết lần này ở trong Vạn Kiếm chiến trường sẽ có biểu hiện như thế nào.

- Chưởng môn không cần lo lắng, tuy Mục Dương tuổi nhỏ, bất quá ta nghĩ trong thế hệ trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn hiện tại, trừ Vân Lăng Phong, Lưu Vân Xuyên… có thể làm gì hắn, thật không có mấy người.

Hữu hộ pháp mở miệng, thần sắc khó nén vẻ chấn động.

Hắn rất rõ ràng, lần này Thần Kiếm Môn trừ Vân Lăng Phong, Lưu Vân Xuyên, Cung Thất… thiên tư cơ hồ tiếp cận biến thái ra, còn có một tiểu gia hỏa cực kỳ đáng sợ, chỉ tiếc tuổi tác quá nhỏ, thậm chí trong tông môn biết tồn tại của hắn cũng chỉ là số ít.

- Ha ha, Vạn Kiếm Đại Hội lần này chỉ là để hắn sớm ma luyện.

Tư Đồ Lưu Vân khẽ cười nói.

Rừng cây rậm rạp, dãy núi trùng điệp.

Vạn Kiếm chiến trường bao la, số lượng đệ tử ngoại môn tiến vào gần 20 ngàn, nhưng sợ là không có mấy người có thể đến Nguyên Huyền cảnh, có thể đến Nguyên Hồn cảnh bát trọng cửu trọng, đều xem như không kém.

Cho nên đám đệ tử ngoại môn này đều không thể phi hành, nhất định phải đi qua Vạn Kiếm chiến trường.

Bất quá đừng nói đệ tử ngoại môn, xem như đệ tử nội môn, muốn nguyên khí hóa hình, cũng cần đến Nguyên Linh cảnh mới được.

Mà trong đệ tử nội môn, sợ là không ai có thể tới Nguyên Linh cảnh.

Huống chi nguyên khí hóa hình muốn vượt qua Vạn Kiếm chiến trường, tiêu hao to lớn bực nào, căn bản không phải Nguyên Linh cảnh có thể chèo chống.

Lại nói, trong Vạn Kiếm chiến trường tản mát Kiếm Văn Thạch, còn cần tự mình đi tìm.

Cái này cần các đệ tử tự mình từng bước một vượt qua Vạn Kiếm chiến trường, trải qua rất nhiều ma luyện.

Dãy núi liền nhau, ở một khu vực rộng lớn, giờ phút này tụ tập trọn vẹn sáu bảy trăm đệ tử ngoại môn.

Mà giờ khắc này, đối diện mấy trăm đệ tử ngoại môn kia, có chừng ba mươi thanh niên, từ trang phục nhìn, đều là đệ tử nội môn của Thần Kiếm Môn không thể nghi ngờ.

Chừng ba mươi đệ tử nội môn, mắt nhìn sáu bảy trăm đệ tử ngoại môn ở trước mắt, cũng không nhịn được trợn tròn mắt và kinh hãi, một hồi lâu mới dần dần lấy lại tinh thần, hai mặt nhìn nhau.

- Giản Việt sư huynh, bây giờ nên làm gì?

Có đệ tử nội môn nói khẽ, nhiều đệ tử ngoại môn như vậy xuất hiện, cái này hoàn toàn để bọn hắn không kịp tỉnh hồn, cái này hoàn toàn khác biệt kế hoạch của bọn hắn a.

Ở trong kế hoạch, đệ tử ngoại môn vô luận là từ tầng thứ năm hay tầng thứ tư Đăng Thiên Thai truyền tống vào Vạn Kiếm chiến trường, sau cùng đều sẽ đi qua đây.

Bọn họ tính toán thời gian và vị trí, vốn muốn chờ ở đây thu vài đệ tử ngoại môn làm tùy tùng.

Ở trong Vạn Kiếm chiến trường, bọn họ phải đề phòng đệ tử thân truyền, còn phải đối mặt nguy hiểm và Man Thú tùy thời xuất hiện, nếu như có thể thu được mấy tùy tùng mà nói, có thể lớn mạnh thanh thế, nhiều người tìm kiếm Kiếm Văn Thạch hơn.

Đến lúc đó một khi gặp nguy hiểm, còn có thể nhiều mấy con pháo thí, quả thực là một tên năm sáu chim, cớ sao mà không làm.

Theo thông tin bọn họ biết rõ, không ít đệ tử nội môn ở phụ cận thiết lập cứ điểm, cũng là chờ đợi những đệ tử ngoại môn có thể may mắn tiến vào Vạn Kiếm chiến trường.

Cho nên bọn họ mới vụng trộm chạy đến phía trước, là muốn nhanh chân đến trước, tiên hạ thủ vi cường.

Con đường này cũng là con đường đi nhiều người nhất, tuyệt đối sẽ không trắng tay quay về.

Nhưng những đệ tử nội môn này lại không nghĩ tới, bọn họ thật là không trắng tay, đợi được đệ tử ngoại môn may mắn tiến vào Vạn Kiếm chiến trường.

Nhưng bọn hắn không dám tưởng tượng, lần này sẽ xuất hiện nhiều đệ tử ngoại môn như vậy.

Nghe nói Đăng Thiên Thai giới trước, đệ tử ngoại môn có cơ hội đi vào Vạn Kiếm chiến trường, vượt qua 100 cũng đã rất nhiều.

Mà hiện tại trước mắt bọn hắn có tới sáu bảy trăm người.

Mà đây chỉ là một con đường mà thôi, đệ tử ngoại môn từ hai truyền tống môn đi ra, tuy đều sẽ qua hướng này, nhưng nơi này núi non giao thoa trùng điệp, lộ tuyến cũng nhiều, trong một con đường đã có sáu bảy trăm đệ tử ngoại môn, như vậy những lộ tuyến khác khẳng định còn có.

Nghĩ đến đây, những đệ tử nội môn kia không thể không ngạc nhiên, chẳng lẽ lần này đệ tử ngoại môn mạnh mẽ như vậy, tiến vào Vạn Kiếm chiến trường nhiều người như vậy.

Giản Việt ước chừng hai mươi lăm tuổi, khí chất bất phàm, mắt nhìn mấy trăm đệ tử ngoại môn kia, ổn định tâm thần, hạ giọng nói:

- Đừng hoảng hốt, giữ nguyên kế hoạch làm việc, chỉ bất quá nhân số nhiều một ít, nhưng vẫn là đệ tử ngoại môn, không có gì đáng lo lắng, cái này ngược lại là chuyện tốt.

Nghe Giản Việt nói, đám đệ tử nội môn bên cạnh âm thầm ưỡn ngực, có thêm lực lượng.

Xác thực, số người lại nhiều cũng là đệ tử ngoại môn mà thôi, bọn họ là đệ tử nội môn, không có gì đáng lo lắng.

Tô Dật, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh đi ở trên đường núi, ven đường có dấu chân lộn xộn, chứng minh lúc trước có rất nhiều đệ tử ngoại môn đi qua.

- Chỉ cần theo phương hướng này liền không sai, vừa mới bắt đầu, nguy hiểm không lớn, nghe nói càng đến gần lối ra, thì càng hung hiểm.

Trương Khánh nói.

- Chú ý an toàn, phải cẩn thận một chút.

Hứa Giai Tuệ nhắc nhở, thân ở trong Vạn Kiếm chiến trường, nàng không dám buông lỏng cảnh giác chút nào.

Tô Dật lại có chút nhẹ nhõm, ánh mắt đánh giá khắp nơi, thật đúng là hi vọng gặp mấy con Man Thú.

- A, phía trước giống như có không ít người.

Đột nhiên, Tô Dật phát hiện cái gì, phía trước tụ tập lít nha lít nhít không ít thân hình.

Xa xa nhìn qua, sợ là không dưới sáu bảy trăm người, đều là đệ tử ngoại môn, truyền đến không ít âm thanh ồn ào.

- Hẳn là phát sinh chuyện gì đó.

Trương Khánh thấp giọng nói, theo ánh mắt Tô Dật nhìn về phía trước.

- Đi xem một chút.

Tô Dật hơi suy tư, quyết định đi xem một chút, dù sao trong Vạn Kiếm chiến trường cũng không có quá nhiều tồn tại có thể uy hiếp được mình.

- Đừng quá phận, chúng ta không phải dễ khi dễ!

- Khinh người quá đáng, đây rõ ràng là khi nhục đệ tử ngoại môn chúng ta!

Tiếng ồn ào từ trong đám đệ tử ngoại môn truyền ra, từng người đều rất bực tức.

Giản Việt nhìn đám đệ tử ngoại môn, thần sắc bình tĩnh, thanh âm thăm thẳm nói:

- Lăn tăn cái gì, ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao, đi theo bên người chúng ta, chúng ta thủ hộ các ngươi an toàn, về sau chúng ta sẽ là một đoàn đội, làm thành ý, các ngươi giao đan dược trên người ra thống nhất bảo quản.

- Dựa vào cái gì, thật quá mức!

- Đệ tử nội môn quá khi dễ người!

Một đám đệ tử ngoại môn giận dữ, bọn họ tu vi thấp, thiên tư cũng không bằng đệ tử nội môn, nhưng không có nghĩa là bọn họ ngốc.