← Quay lại trang sách

Chương 418

Giản Việt này nói đơn giản, nhưng thực là ở ngoài sáng đoạt, nói là bảo quản đan dược, trên thực tế là muốn cướp đoạt đan dược trong tay bọn họ.

Đến lúc đó sợ là ở trong Vạn Kiếm chiến trường tìm kiếm được hết thảy cơ duyên, đều phải giao cho những đệ tử nội môn này, đây là công khai chèn ép.

Bời vì những chuyện này, bọn họ đều nghe nói qua, Vạn Kiếm Đại Hội giới trước, rất nhiều đệ tử nội môn đều chơi như thế, kết cục sau cùng có thể nghĩ.

- Nhốn nháo cái gì, đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, muốn chết sao!

Nhìn đám đệ tử ngoại môn huyên náo ồn ào, một đệ tử nội môn thân hình cao lớn, sắc mặt lạnh lùng quát một tiếng, trong mắt tràn ngập hàn ý, xem ra không xuất thủ chấn nhiếp một chút, hôm nay là không cách nào thuận lợi.

- Ai muốn tìm chết, đứng ra!

- Các ngươi muốn chết sao!

Nhất thời từng đệ tử nội môn hiểu ý, khí tức Nguyên Huyền cảnh bao phủ ra, hội tụ vào một chỗ, cát bay đá chạy, cuốn lên cành khô, thanh thế kinh người.

Đối mặt khí tức của đám đệ tử nội môn, các đệ tử ngoại môn nhất thời run rẩy.

Tu vi của đệ tử ngoại môn đa số ở Nguyên Hồn cảnh thất bát trọng, mà đám đệ tử ngoại môn này, tu vi hơn phân nửa là Nguyên Hồn cảnh ngũ lục trọng mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của Nguyên Huyền cảnh tứ trọng ngũ trọng, thậm chí bên trong có mấy đạo khí tức tiếp cận Nguyên Linh cảnh, làm trong lòng bọn họ phát run.

- Chúng ta có thể lựa chọn không đi theo bên người các ngươi, mọi người nước giếng không phạm nước sông, nếu như bức quá, chúng ta nhiều người như vậy, cũng không phải dễ trêu!

Trong đám đệ tử ngoại môn âm thầm phát run, có một thiên niên thân hình cao lớn cắn răng nói.

Những đệ tử nội môn này xác thực không phải bọn họ có thể đối phó, nhưng hiện tại bọn hắn có sáu bảy trăm người, hơn gấp hai mươi lần những đệ tử nội môn kia.

Cái gọi là song quyền nan địch tứ thủ, một khi động thủ, hai mươi cái đánh một cái, sợ là cũng không thua đi nơi nào.

- Không sai, chúng ta nhiều người như vậy, cũng không phải dễ trêu!

- Khinh người quá đáng, liều đi!

Nhất thời có đệ tử ngoại môn gan lớn phụ họa, vung tay hô hào.

- Liều, chúng ta cũng không phải dễ khi dễ!

- Liều, tuyệt đối không thể giao đan dược ra!

Chỉ nháy mắt, các đệ tử ngoại môn cùng nhau đi động, khí tức dập dờn, mấy trăm người quần tình oán giận.

Khí thế kia hội tụ vào, so với hai ba mươi đệ tử nội môn chỉ có hơn chứ không kém.

Đối với những đệ tử ngoại môn này, ai cũng rõ ràng trong Vạn Kiếm chiến trường hung hiểm.

Bọn họ thân là đệ tử ngoại môn, tư nguyên vốn ít, đan dược trên người đều là vật khan hiếm, biết một khi giao đan dược ra, đến lúc đó gặp nguy hiểm, vậy ngay cả tiếp tế cũng không có.

Vốn đã khó có thể đi qua Vạn Kiếm chiến trường, bây giờ sẽ càng thêm gian nan.

Huống chi những đệ tử nội môn kia còn không phải đệ tử thân truyền, ngay cả đệ tử thân truyền cũng có khả năng hao tổn ở trong Vạn Kiếm chiến trường.

Đến lúc đó một khi gặp hung hiểm, những đệ tử nội môn này ốc còn không mang nổi mình ốc, sẽ lấy bọn họ làm pháo hôi, sao sẽ quản bọn họ chết sống.

Nhìn các đệ tử ngoại môn quần tình oán giận, đám đệ tử nội môn sắc mặt âm trầm, ở trước mặt khí thế kia, thật đúng là không có bất kỳ nắm chắc.

Lấy tu vi của bọn họ, là hoàn toàn không để những đệ tử ngoại môn này vào mắt.

Nhưng nếu một người đối mặt hai mươi đệ tử ngoại môn liều mạng, vậy thì không giống rồi.

Sắc mặt của Giản Việt rất khó coi, triệt để âm trầm xuống, ánh mắt đảo qua đám đệ tử ngoại môn, sau cùng nhìn chăm chú thiên niên cao lớn dẫn đầu ồn ào kia, ánh mắt lướt qua sát ý, trầm giọng nói:

- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, đệ tử ngoại môn nho nhỏ, nghĩ rằng có thể đến Vạn Kiếm chiến trường, thì thật trở thành đệ tử nội môn sao, xem như ở bên ngoài, diệt ngươi cũng chẳng khác gì giết một con chó, huống chi là ở trong Vạn Kiếm chiến trường, ngươi muốn chết, hôm nay ta thành toàn ngươi!

Xoẹt!

Vừa nói xong, dưới chân Giản Việt tuôn ra nguyên khí, thân hình bay thẳng về phía thiên niên cao lớn koa.

Trong chớp mắt, thiên niên cao lớn kia lông tơ dựng thẳng, trong lòng nhịn không được rùng mình, thân hình Giản Việt đã đến trước mắt, khí tức kia căn bản không phải hắn có khả năng chống lại.

Giản Việt vung tay, quyền ấn đánh vào ngực đối phương, tấn mãnh mà sắc bén, không chút lưu thủ, nắm đấm ẩn chứa kình lực cường hãn, trong không khí vang vọng âm thanh ô ô!

Đệ tử ngoại môn kia sắc mặt đại biến, ngay cả lực phản ứng cũng không có, chỉ có thể hoảng hốt vô ý thức muốn đón lấy một quyền kia.

⚝ ✽ ⚝

Nhưng quá chậm, nắm đấm của Giản Việt bạo phát ánh sáng nguyên khí, cực kỳ nhanh chóng đánh lên lồng ngực, một âm thanh trầm đục truyền ra.

Xoạt xoạt…

Thời điểm âm thanh trầm đục truyền ra, còn xen lẫn tiếng xương cốt vỡ vụn, tiếng kêu thê lương thảm thiết cũng lập tức vang vọng theo.

Phốc phốc...

Trong miệng thiên niên phun ra một ngụm máu, thân thể bay ngược ra ngoài, rơi ở trên mặt đất.

Đám đệ tử ngoại môn vô ý thức hoảng hốt lui ra phía sau né tránh, nhưng vẫn có mấy người bị đập trúng, lảo đảo ngã nhào trên đất, sắc mặt trắng bệch.

- Vừa rồi ngươi cũng hô hào rất hăng nha!

Giản Việt lại không thu tay, nhìn chằm chằm đệ tử ngoại môn thứ hai, thời điểm sắc mặt người kia kinh hãi đại biến chưa kịp phản ứng, một quyền đã nện ở trên đầu vai.

⚝ ✽ ⚝

Phốc phốc...

Đệ tử kia bị đánh bay ra ngoài, đầu vai máu me đầm đìa.

Liên tiếp oanh bay hai người, sống chết không rõ, tình cảnh như vậy làm toàn trường ngây ra như phỗng, bị chấn nhiếp tại chỗ.

Giản Việt nhìn toàn trường, ánh mắt sắc bén, rất hài lòng kết quả như vậy.

Loại tình huống này, chỉ cần động thủ chèn ép mấy người dẫn đầu, đã đủ để chấn nhiếp toàn trường.

Phốc phốc...

Cách đó không xa, hai đệ tử ngoại môn kia còn thổ huyết, toàn thân run rẩy nhưng chưa chết, bất quá trọng thương đến mức này, sợ là tình huống sẽ không tốt bao nhiêu.

Đám đệ tử ngoại môn vốn quần tình oán giận, giờ phút này lập tức an tĩnh lại.

Vừa rồi Giản Việt xuất thủ, chấn nhiếp bọn thật sâu họ, bọn họ mới biết so sánh với đệ tử nội môn, mình thật không chịu nổi một kích.

- Tô Dật, là Tô Dật đến!

- Tô Dật tới.

Bỗng dưng, phía ngoài đoàn người truyền đến bạo động.

Thời điểm hai chữ Tô Dật truyền ra, nhất thời gây ra oanh động to lớn, từng ánh mắt nhìn về phía sau lưng.