Chương 419
Tô Dật...
Sắc mặt đám người Giản Việt đại biến.
Cái tên Tô Dật này, bọn họ cũng đã nghe nói qua.
Đặc biệt là Giản Việt, lúc trước Tô Dật và Kiếm Thập Nhất ở trước Thần Kiếm Nhai đại chiến, hắn cũng có mặt, lúc ấy rung động rất sâu.
- Chuyện gì xảy ra...
Tô Dật và Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh đi tới, xa xa nghe được có người giao thủ, nhìn đám người bạo động, ánh mắt hơi nhíu lại.
- Là Tô Dật.
Nhìn Tô Dật đi tới, bóng người kia quá quen thuộc, tất cả đệ tử ngoại môn mới từ Đăng Thiên Thai đến, còn rõ mồn một trước mắt, làm sao có thể quên.
Thiếu niên kia ở trên Đăng Thiên Thai, gió giục mây vần, thiên hàng dị tượng, trèo lên bậc thang, sấm sét vang dội, thiên địa biến sắc, một người lên đỉnh Đăng Thiên Thai, cái kia là chấn động nhân tâm bực nào!
Một màn kia, khiến người ta giờ phút này nghĩ đến, còn không khỏi có chút rùng mình, lông tơ dựng thẳng.
Nhìn Tô Dật, đám đệ tử ngoại môn vô ý thức tách ra một con đường, thậm chí có người không lưu dấu vết, tự động đứng ở sau lưng Tô Dật.
- Tô Dật, những đệ tử nội môn này muốn đệ tử ngoại môn chúng ta giao ra đan dược, sau đó đi theo bọn hắn!
- Đây rõ ràng là khinh người quá đáng, khi dễ đệ tử ngoại môn chúng ta!
Trong đám người, có đệ tử ngoại môn lá gan lớn mở miệng, thanh âm thăm thẳm nói.
Đối với bọn hắn mà nói, Tô Dật cũng là đệ tử ngoại môn, giờ phút này tự nhiên vô ý thức đứng ở sau lưng Tô Dật, hi vọng Tô Dật có thể ra mặt.
Tô Dật vốn là đến xem tình huống, vừa rồi nghe được thanh âm giao thủ, nhìn thần sắc đám đệ tử ngoại môn, còn có hai đệ tử trọng thương, đã đại khái biết chuyện gì phát sinh.
Mạnh được yếu thua, cái này cho dù là ở trong tông môn cũng là sự tình bình thường.
Thế giới này là thực lực vi tôn, Tô Dật đã sớm quen.
Cho nên Tô Dật không có ý định xen vào việc của người khác, đây không phải gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, mình bảo hộ được những đệ tử ngoại môn này một lần, nhưng không có khả năng một mực bảo hộ ở trong Vạn Kiếm chiến trường.
Huống chi những đệ tử ngoại môn này và mình không quen, lấy tính cách của Tô Dật, cái này không có quan hệ gì tới mình.
Đám người tách ra một con đường, để Tô Dật, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh đi đến phía trước, nhìn thấy hai ba mươi đệ tử nội môn kia.
Những đệ tử nội môn này, tựa hồ đều biết Tô Dật.
Từng ánh mắt rơi vào trên người Tô Dật, sắc mặt tái xanh.
Người có danh cây có bóng, cái danh hiệu Tô Dật này, ở trong đệ tử nội môn sớm đã truyền ra.
Huống chi ở hiện trường còn có không ít đệ tử nội môn tận mắt nhìn thấy Tô Dật đánh bại Kiếm Thập Nhất.
Giờ phút này bọn họ nhìn thấy thiếu niên quen thuộc kia trong lòng, tự nhiên có chút kiêng kị.
Bọn họ tự biết thực lực của mình không phải đối thủ của Kiếm Thập Nhất, mà Kiếm Thập Nhất cũng thua ở trong tay Tô Dật, vạn nhất Tô Dật ra mặt thay những đệ tử ngoại môn này, như vậy thì có chút phiền phức.
Tô Dật từ trong đám người đi qua, mắt nhìn hai đệ tử ngoại môn trọng thương nằm trên mặt đất, không khỏi hơi nhăn mày, nhưng lập tức khôi phục bình thường, sau cùng ánh mắt đảo qua ba mươi đệ tử nội môn kia.
Mà giờ khắc này ở dưới ánh mắt nhàn nhạt của Tô Dật, lại làm cho trong lòng hai ba mươi đệ tử nội môn kia có chút phát run, ánh mắt không dám nhìn thẳng, trong lòng âm thầm run rẩy, toàn trường trở nên lặng ngắt như tờ.
- Việc này không liên quan gì đến ngươi, ngươi có thể đi.
Sắc mặt Giản Việt có chút khẩn trương, đối mặt với ánh mắt của Tô Dật, trong lòng tự dưng không được tự nhiên, nhịn không được mở miệng.
- Ân.
Tô Dật gật đầu.
Nhìn Tô Dật gật đầu, đám người Giản Việt nhất thời buông lỏng, có một loại cảm giác như được đại xá.
Tô Dật này giống như không có ý định quản những đệ tử ngoại môn kia, đây là bọn hắn nguyện ý nhìn thấy nhất.
Nhìn Tô Dật gật đầu, những đệ tử ngoại môn kia lại không nhịn được hai mặt nhìn nhau, có loại cảm giác vừa mới nhìn thấy cây cỏ cứu mạng, giờ phút này lại phải chết đuối.
Thần sắc của Hứa Giai Tuệ và Trương Khánh lại không có quá nhiều biến hóa, bọn họ ít nhiều biết tính cách của Tô Dật, Tô Dật vốn không phải người thích xen vào việc của người khác.
Thời điểm những đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn kia ý nghĩ khác nhau, ánh mắt Tô Dật y nguyên nhìn hai ba mươi đệ tử nội môn kia, thần sắc bình tĩnh.
Thậm chí thần sắc của Tô Dật mang theo ý cười, rất khách khí, rất quan tâm nói:
- Chư vị, trong Vạn Kiếm chiến trường rất nguy hiểm, không phải đất lành, các ngươi nhất định phải chú ý an toàn, không thể chủ quan.
- Cái này...
Nghe Tô Dật nói, những đệ tử nội môn kia âm thầm kinh ngạc, nghi hoặc không hiểu.
- Chúng ta sẽ chú ý.
Giản Việt cũng rất nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời một câu.
- Như vậy đi, Vạn Kiếm chiến trường quá nguy hiểm, vì suy nghĩ cho các ngươi, Túi Không Gian, đan dược trên người đều giao cho ta bảo quản, nói như thế, vạn nhất xảy ra chuyện gì, cũng có thể chiếu ứng.
Tô Dật nhìn đám đệ tử nội môn nói, thần sắc giống như hoàn toàn suy nghĩ vì những đệ tử nội môn kia, quả thực là người làm việc tốt.
Nhưng nghe Tô Dật nói, các đệ tử ngoại môn lập tức sững sờ.
Hứa Giai Tuệ và Trương Khánh cũng âm thầm chấn động, hai mặt nhìn nhau.
Mà thần sắc biến hóa lớn nhất, vẫn là đám đệ tử nội môn kia, từng gương mặt kinh ngạc ngốc trệ, sắc mặt ngưng kết.
Vừa rồi những đệ tử nội môn kia còn nghĩ Tô Dật sẽ không xen vào việc của người khác, ai biết trong nháy mắt, Tô Dật đã đánh chủ ý lên người bọn họ.
Bảo quản Túi Không Gian và đan dược, cái này cùng bọn hắn đối phó những đệ tử ngoại môn kia, cơ hồ không có gì khác nhau.
- Tô Dật, ngươi đừng khinh người quá đáng, chúng ta nhiều người như vậy, lại là đệ tử nội môn, ngươi lấy không đi!
Giản Việt cắn răng nhìn Tô Dật, một đệ tử ngoại môn đánh bại Kiếm Thập Nhất, bọn họ không thể không kiêng kị.
- Không phân biệt tốt xấu, không biết nhân tâm tốt, ta muốn tốt cho các ngươi, mới bảo quản vật ngoài thân cho các ngươi, nếu như các ngươi thật không hiểu, ta nghĩ ta chỉ có thể kiên trì phương thức của mình!
Tô Dật đứng ở nơi đó, thần sắc bình tĩnh, trên mặt vẫn treo nụ cười thản nhiên.
- Ngươi là muốn trắng trợn cướp đoạt a, chúng ta là đệ tử nội môn, chúng ta không phải dễ trêu!
Giản Việt lấy dũng khí, thần sắc trầm xuống.
Tô Dật này nói rõ là muốn trắng trợn cướp đoạt, hắn vốn muốn lấy thân phận đệ tử nội môn hoặc quy củ tông môn đến chấn nhiếp Tô Dật, nhưng Giản Việt ngẫm lại, ban đầu ở bên ngoài Vạn Kiếm chiến trường, Tô Dật ở trước mặt mọi người lấy đi Túi Không Gian của đám người Ba Dập, còn lột đồ thị chúng, ngay cả đệ tử thân truyền cũng không sợ, còn e ngại đệ tử nội môn sao.