Chương 426
Ngao ô...
Dưới bóng đêm, tiếng thú gào từ xa truyền đến, cộng thêm Hắc Minh Yêu Ngao ở hiện trường, Trương Khánh, Lưu Ký... đều sợ mất mật, không còn dám yên tâm thổ nạp điều tức.
Có điều theo thời gian trôi qua, Lưu Ký, Trương Khánh, Uông Phiền... đã không còn quá sợ hãi Hắc Minh Yêu Ngao nữa.
Khi sắc trời vừa sáng, Tô Dật mới trở về.
- Đại nhân.
Hắc Minh Yêu Ngao đứng dậy, thân hình khổng lồ tràn ngập ánh sáng màu đen, đôi mắt dập dờn ánh sáng khiến người ta lạnh mình.
- Tô Dật huynh đệ.
Trương Khánh, Lưu Ký... nhất thời đứng dậy.
- Mọi người tiếp tục xuất phát.
Tô Dật dãn lưng, không khí trong Vạn Kiếm chiến trường tràn ngập năng lượng nồng đậm, còn hơn cả Thần Kiếm Môn, nếu lâu dài ở chỗ này tu luyện, đối với tu hành đều có thể làm ít công to.
- Nếu có thể tìm được Kiếm Văn Thạch thì tốt, tận lực tìm nhiều một chút, như vậy Tô Dật huynh đệ có thể cùng những đệ tử thân truyền kia chiến một trận!
Trương Khánh nói, đối với Kiếm Văn Thạch, hắn căn bản không có ôm bất cứ hy vọng nào, ngược lại hi vọng Tô Dật có thể có được Kiếm Văn Thạch, sau cùng có thể ở trên Vạn Kiếm Đại Hội tỏa sáng tài năng.
- Nghe nói địa phương có Kiếm Văn Thạch, đều có Man Thú hung hãn, hoặc nguy hiểm rất lớn.
Hứa Giai Tuệ nhíu mày, biết thực lực của Tô Dật cường hãn, nhưng Vạn Kiếm chiến trường cũng không phải đất lành, xem như đệ tử thân truyền cũng có khả năng hao tổn.
- Không vội tìm kiếm Kiếm Văn Thạch, chúng ta đi đi đã.
Tô Dật mỉm cười, nói với Hắc Minh Yêu Ngao:
- Đi thôi, dẫn đường.
- Ngao.
Hắc Minh Yêu Ngao gật đầu, trầm thấp gào thét một tiếng, thân thể mạnh mẽ, nhất thời tiến vào trong rừng rậm.
- Tô Dật huynh đệ, bây giờ chúng ta đi đâu đây?
Trương Khánh không hiểu, sắc mặt nghi hoặc hỏi.
- Đi làm chút đại sự, đến lúc đó hết thảy đều sẽ làm ít công to.
Tô Dật cười thần bí.
Đêm qua từ trong miệng Hắc Minh Yêu Ngao, Tô Dật biết được không ít tình huống trong Vạn Kiếm chiến trường, có lý giải càng thêm rõ ràng.
- Trong Vạn Kiếm chiến trường này có không ít Man Thú đầu lĩnh, còn có không ít Vương giả Man Thú, chúng chỉ huy Man Thú ở trong Vạn Kiếm chiến trường.
- Tô Dật, huynh không phải là muốn đi tìm những Man Thú đầu lĩnh kia chứ?
Hứa Giai Tuệ trừng to mắt nhìn Tô Dật hỏi, hôm qua Tô Dật hỏi Hắc Minh Yêu Ngao, nàng và đám người Trương Khánh đều ở bên cạnh.
Cộng thêm vừa rồi Tô Dật bảo Hắc Minh Yêu Ngao dẫn đường, Hứa Giai Tuệ không thể không hoài nghi Tô Dật muốn chủ động đi tìm những Man Thú đầu lĩnh kia.
- Tìm mấy con Man Thú tọa kỵ cũng không tệ, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Tô Dật cười nói, đêm qua sau khi hỏi rõ ràng tình huống trong Vạn Kiếm chiến trường, trong lòng đã có quyết đoán.
Nếu trong này hết thảy có quan hệ với Man Thú, kể cả địa phương giấu Kiếm Văn Thạch cũng có cường giả Man Thú trấn giữ, vậy sao không tìm mấy Man Thú đầu lĩnh, đến lúc đó hết thảy đều sẽ được giải quyết.
- Thật đúng là muốn đi tìm Man Thú đầu lĩnh...
Trương Khánh, Lưu Ký, Uông Phiền... hai mặt nhìn nhau, cái này nếu như là bình thường, bọn họ sẽ không có lá gan này.
Man Thú bình thường bọn họ còn không dám đi đối phó, huống chi là đi tìm cường giả Man Thú.
Nhưng bây giờ có Tô Dật ở bên cạnh, lá gan của đám người Trương Khánh lớn hơn không ít.
Sáu người tiếp tục xuất phát, có điều vận khí của sáu người không thể không nói, thật đúng là có chút không tốt lắm.
Bời vì Hắc Minh Yêu Ngao không có đi sát ở bên cạnh, mà ở dưới Tô Dật phân phó âm thầm dẫn đường.
Sau nửa canh giờ, đám người Tô Dật bị một đám đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn bao vây.
Chỉ có mười đệ tử nội môn, nhưng đệ tử ngoại môn lại không ít, có bốn năm mươi người, từ thần sắc nhìn, thì đều đã bị mười đệ tử nội môn kia cướp sạch, đồng thời thu làm tùy tùng.
- Không nghĩ tới còn có mấy cái, cùng nhau mang...
Người đầu lĩnh nhìn thấy mấy đệ tử ngoại môn đi tới, ánh mắt cười lạnh, nhưng cùng lúc, nụ cười cứng ở trên mặt, thần sắc ngốc trệ, ánh mắt kinh hãi.
- Tô Dật...
Trong mười mấy đệ tử nội môn, lập tức truyền ra âm thanh ngạc nhiên, có người nhận biết “hung nhân kia.
Thiếu niên sau lưng cõng một thanh phá kiếm, hiện tại ở trong Thần Kiếm Môn, sợ là không có mấy người không biết.
- Mọi người tốt, trong Vạn Kiếm chiến trường là phải chú ý an toàn...
Nhìn mười mấy đệ tử nội môn kia, Tô Dật không khỏi mỉm cười, xa xa nghênh đón.
Mà giờ khắc này, Trương Khánh, Lưu Ký, Hứa Giai Tuệ... nhìn những đệ tử nội môn kia, lại âm thầm đau lòng thay bọn họ.
Sợ là một lúc sau, những đệ tử nội môn này muốn khóc cũng không khóc được.
Xác thực như Hứa Giai Tuệ... ý nghĩ, chỉ một lát, mười mấy đệ tử nội môn ngổn ngang lộn xộn nằm trên mặt đất, Túi Không Gian trên người bị Tô Dật nhiệt tình bảo quản giúp, sau đó nghênh ngang rời đi.
Sau đó hơn nửa ngày, đệ tử nội môn như vậy Tô Dật gặp được ba nhóm, cộng lại hơn trăm người.
Nhưng kết quả đều giống như, Tô Dật rất nhiệt tình làm người tốt.
Vạn Kiếm Đại Hội lần này, có thể nói là lần thảm nhất của các đệ tử nội môn!
Trương Khánh, Hứa Giai Tuệ, Lưu Ký... nhìn kết cục của đám đệ tử nội môn, trong lòng rung động, nhưng lại mừng thầm không thôi.
Từ trước đến giờ đều là đệ tử nội môn khi nhục đệ tử ngoại môn, nhưng lần này hoàn toàn trái ngược, chỉ cần đệ tử nội môn gặp phải “người tốt Tô Dật, thì nhất định sẽ cực kỳ thê thảm.
- Không biết đệ tử nội môn tiến vào Vạn Kiếm chiến trường sẽ có bao nhiêu!
Tô Dật chuyển mắt, Túi Không Gian trong ngực lại phình lên, làm người ta nhìn thấy liền không nhịn được cười.
- Cộng lại cũng không ít, phải trên vạn.
Trương Khánh trả lời.
- Nhiều như vậy.
Tô Dật cười cực kỳ hạnh phúc, nhiều đệ tử nội môn như vậy, nếu tất cả Túi Không Gian đều do mình bảo quản, vậy thì phát tài rồi.
- Chúng ta đừng quá mức, nhân số của đệ tử nội môn không ít đâu.
Lưu Ký tưởng Tô Dật đang lo lắng đệ tử nội môn nhiều người, sẽ có kiêng kị, nếu như nhiều đệ tử nội môn như vậy liên thủ, cũng không phải dễ đối phó.
- Hắc hắc.
Tô Dật cười hắc hắc, thật đúng là hy vọng có thể gặp càng nhiều đệ tử nội môn.
- Ngao...
Nhưng lúc này, một tiếng thú hống trầm thấp truyền tới.
- Là Hắc Minh Yêu Ngao.
Ánh mắt Tô Dật nhất thời trầm xuống, đây là thanh âm của Hắc Minh Yêu Ngao, trên đường đi hắn căn dặn Hắc Minh Yêu Ngao ẩn nặc, không thể lộ diện.
- Ngao...
Rất nhanh, trong sơn đạo, thân thể Hắc Minh Yêu Ngao lao ra, mang theo vài phần hoảng hốt, trực tiếp rơi ở bên người Tô Dật.
- Bị thương!
Ánh mắt Tô Dật đảo qua, nhất thời sắc mặt trầm xuống, chỉ thấy trên người Hắc Minh Yêu Ngao cắm một mũi tên, lân phiến bốn phía rạn nứt, huyết động chảy ra máu tươi dạt dào.