Chương 429
Ngao ô...
Man Thú bốn phía gào thét, thân thể run run, kính sợ phủ phục, song đồng hung hãn trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, không còn chút hung quang.
Một màn này, để đám người Trương Khánh giật mình, hai mặt nhìn nhau, Tô Dật biểu hiện quá kinh người, rung động đến bọn họ không cách nào tin tưởng.
Khí tức thu liễm, Tô Dật thu hồi Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, mắt lộ ra mỉm cười.
Một lát sau, trong nham động do Man Thú chiếm cứ, trong tay Tô Dật xuất hiện một Kiếm Văn Thạch lớn chừng bàn tay, tạo hình như kiếm, toàn thân ngăm đen, cũng không biết dùng chất liệu gì mà cực kỳ cứng rắn, bóng loáng như ngọc.
- Đây chính là Kiếm Văn Thạch sao?
Tô Dật đánh giá vật trong tay, đây chính là Kiếm Văn Thạch sao, cảm ứng không thấy bất luận sóng năng lượng nào, chất liệu rất đặc biệt, nhưng không thấy có tác dụng gì, không biết Thần Kiếm Môn muốn tìm những Kiếm Văn Thạch này làm gì.
- Đây chính là Kiếm Văn Thạch, sáu mươi tám đệ tử đạt được Kiếm Văn Thạch nhiều nhất, mới có thể tiến về Linh Kiếm Phong giác đấu!
Hứa Giai Tuệ nói.
Tô Dật thu Kiếm Văn Thạch vào Túi Không Gian, có lẽ Thần Kiếm Môn bỏ Kiếm Văn Thạch vào, chỉ là vì để đệ tử tranh đoạt, có thể được Kiếm Văn Thạch nhiều nhất, tự nhiên là bất phàm nhất.
- Nghe nói sau khi cầm Kiếm Văn Thạch này ra ngoài, có thể đổi lấy điểm cống hiến tương ứng.
Lưu Ký nói, Kiếm Văn Thạch này đối với bọn hắn mà nói quá mức xa xôi, cho nên bình thường không có nghe ngóng nhiều, chỉ trong lúc vô tình nghe qua mà thôi.
- Như vậy sao.
Tô Dật có chút hứng thú, nếu như vậy mà nói, ngược lại có thể tận khả năng thu thập Kiếm Văn Thạch.
Trong sơn động, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn nằm rạp trên đất, linh vũ tràn ngập kim quang, ánh mắt kính sợ nhìn Tô Dật.
Vừa rồi nhân loại kia tản ra khí tức, để nó cảm ứng được hoảng sợ trước đó chưa từng có, loại uy áp đến từ sâu trong Thú Hồn kia, để nó biết người trước mắt này rất đáng sợ.
Mà Kiếm Văn Thạch, là Tô Dật từ chỗ Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn lấy được, như Tô Dật suy đoán, trên người Man Thú đầu lĩnh, thật đúng là sẽ có Kiếm Văn Thạch.
- Những Kiếm Văn Thạch này, bình thường ở nơi nào?
Tô Dật hỏi Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, đây là Man Thú đầu lĩnh trong Vạn Kiếm chiến trường, là địa đầu xà nha, rất nhiều chuyện hẳn đều sẽ biết.
- Đại nhân, những Kiếm Văn Thạch này rất ít, cơ hồ đều do cường giả trông coi, có Vương giả thông báo chúng ta, trông coi tốt những Kiếm Văn Thạch này.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn trả lời.
- Trong này có Vương giả Man Thú?
Tô Dật nhíu mày hỏi.
- Có, tu vi cường đại, nhưng cơ hồ không lộ diện, chỉ thông báo chúng ta trông coi những Kiếm Văn Thạch này, không cho rơi vào trong tay nhân loại.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn không có giấu diếm, nhưng rất nhiều chuyện nó cũng không biết.
- Vạn Kiếm chiến trường này quả nhiên bị bố trí qua.
Ánh mắt Tô Dật phát sáng, có chút ngoài ý muốn, hẳn là tiền bối của Thần Kiếm Môn thu phục được Vương giả Man Thú, đưa vào trong Vạn Kiếm chiến trường trấn thủ.
Một mặt là cho những đệ tử tiến vào Vạn Kiếm chiến trường ma luyện, một mặt khác, là phòng ngừa vạn nhất xuất hiện sự cố.
Đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn đều tiến vào Vạn Kiếm chiến trường ma luyện, nhưng Thần Kiếm Môn không dám quá mức, không dám để tất cả đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn, còn có đệ tử thân truyền ở trong một hoàn cảnh mà mình không cách nào chưởng khống.
Những đệ tử thân truyền kia, là căn cơ của Thần Kiếm Môn, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề, hết thảy đều phải ở trong phạm vi có thể chưởng khống.
- Bây giờ chúng ta tiếp tục xuất phát sao?
Trương Khánh nhìn Tô Dật hỏi, tâm tình có chút kích động, Tô Dật có thể thu phục những cường giả Man Thú này, còn biết thú ngữ, cái này ở trong Vạn Kiếm chiến trường là chiếm ưu thế tuyệt đối, cứ tiếp tục như thế, đến lúc đó tuyệt đối có thể cầm tới không ít Kiếm Văn Thạch.
- Không, các ngươi ở chỗ này mấy ngày đi.
Tô Dật nhìn đám người Trương Khánh, Hứa Giai Tuệ, sắc mặt nghiêm túc nói.
- Lưu mấy ngày?
Nghe vậy, đám người Hứa Giai Tuệ hơi nghi hoặc.
Một tháng thời gian, lấy tốc độ của bọn họ, còn không biết có thể đi ra Vạn Kiếm chiến trường hay không, nếu như lưu ở chỗ này mấy ngày, sợ là sẽ càng đi không ra Vạn Kiếm chiến trường.
- Nếu lưu lại mấy ngày, có thể làm cho tu vi của các ngươi tăng không ít, các ngươi có bằng lòng lưu hay không, còn về Vạn Kiếm chiến trường, đến lúc đó tự nhiên có thể đi ra ngoài.
Tô Dật nhìn đám người Hứa Giai Tuệ mỉm cười, biết suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Mà đối với Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Tô Dật vẫn rất hảo cảm, lúc trước trọng thương được Tô trưởng lão mang về Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, nhờ có những đệ tử ngoại môn này chiếu cố, đặc biệt là Hứa Giai Tuệ.
Cho nên Tô Dật muốn ở trước khi đệ tử thân truyền đến, cho đám người Hứa Giai Tuệ chút chỗ tốt, để bọn hắn nhiều mấy phần sức tự vệ, mình cũng không thể một mực bảo hộ ở bên cạnh, bản thân cường đại, mới thật sự là cường đại, đạo lý này Tô Dật rất hiểu.
- Có thể tăng tu vi?
Nghe vậy, đừng nói Lưu Ký, Uông Phiền, Trương Khánh, ngay cả Hứa Giai Tuệ cũng động dung, đối với bọn hắn mà nói, không có dụ hoặc nào lớn hơn tu vi tăng vọt.
- Tô Dật huynh đệ, đây là thật sao?
Trương Khánh chờ mong nhìn qua, sợ Tô Dật nói đùa, nếu có thể tăng tu vi, như vậy mục đích tiến vào Vạn Kiếm chiến trường đã đạt tới.
Tô Dật cười cười, nhìn mấy người nói:
- Chuẩn bị bế quan vài ngày đi, còn đến lúc đó các ngươi có thể được bao nhiêu chỗ tốt, thì phải nhìn chính các ngươi.
⚝ ✽ ⚝
- Tô Dật huynh đệ, ngươi thật cho chúng ta sao, chúng ta là không có gì báo đáp a...
Một lát sau, trong hang núi, Tô Dật móc ra mấy bình ngọc đưa cho Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Lưu Ký...
Trương Khánh cảm kích, tay cầm bình ngọc, có thể cảm ứng được năng lượng ba động, cái này sợ là không phải phàm vật, Tô Dật lại vô điều kiện tặng cho bọn hắn, để trong lòng bọn họ cảm kích, bình thường ở trong Thần Kiếm Môn, những đệ tử nội môn kia chỉ biết cướp bóc bọn họ mà thôi.
- Dùng linh dịch, vận công luyện hóa, có điều linh dịch này dược lực hùng hồn, sợ là sẽ để cho các ngươi ăn không ít đau khổ, hi vọng các ngươi có thể chèo chống được.
Tô Dật mỉm cười, linh dịch này chẳng qua là cảm tạ đám người Hứa Giai Tuệ chiếu cố mình.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian này ở trên Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, Tô Dật có thể cảm ứng được, tuy những đệ tử ngoại môn kia thực lực không mạnh, nhưng ở chung lại rất nghĩa khí.
Tuy linh dịch này giá trị liên thành, đối với tính cách chim nhạn bay qua cũng nhổ lông của Tô Dật mà nói là rất quý, nhưng có nhiều thứ đối với Tô Dật, lại càng thêm quý giá hơn cả linh dịch.
- Chúng ta nhất định có thể chống đỡ, Tô Dật huynh đệ, cám ơn.
Trương Khánh cảm tạ.
Mà giờ khắc này, nếu như Trương Khánh biết giá trị của linh dịch, sợ là không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào.