← Quay lại trang sách

Chương 430

Để đám người Hứa Giai Tuệ ở đây bế quan, Tô Dật cũng rất yên tâm.

Đây là sào huyệt của Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, có vô số Man Thú, trước khi đệ tử thân truyền đến, những đệ tử nội môn kia sợ là không có thực lực xông tới, tránh xa còn không kịp ấy chứ.

Sau khi thu phục Hắc Minh Yêu Ngao, Tô Dật cũng không có keo kiệt, lấy ra vài cây linh dược chữa thương giao cho Hắc Minh Yêu Ngao, để nó ở lại trong sơn động trị thương.

Còn về linh dịch trong không gian thần bí, đối với Man Thú hiệu quả càng to lớn.

Nhưng đây là Man Thú trong Vạn Kiếm chiến trường, Tô Dật còn không biết những Man Thú kia cuối cùng có thể mang ra ngoài hay không, cho nên linh dịch này tự nhiên là không nỡ.

Dù sao trình độ trân quý của linh dịch, căn bản không phải linh dược có khả năng đánh đồng.

Trong sơn động, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… ngồi xếp bằng, ăn linh dịch, nhất thời trên người bị ánh sáng bao phủ, từ trong cơ thể có năng lượng ba động.

Hắc Minh Yêu Ngao ăn linh dược, cũng bắt đầu trị thương.

An bài xong hết thảy, Tô Dật đi ra sơn động, phân phó Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, để đám Man Thú ở bên ngoài sơn động hộ pháp.

- Đại nhân, chúng ta muốn đi chỗ nào sao?

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn nhìn Tô Dật, hơi vỗ cánh, cảm ứng được Tô Dật có an bài.

- Man Thú đầu lĩnh trong phương viên này, trong tay hẳn đều có Kiếm Văn Thạch a?

Tô Dật mỉm cười, dãn cái lưng mệt mỏi, cảm thấy Vạn Kiếm chiến trường này có chút ý tứ.

- Hẳn đều có, theo ta được biết, còn có trong một số hiểm địa, cũng có Kiếm Văn Thạch.

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn trả lời.

- Không vội, trước tìm những Man Thú đầu lĩnh kia, sào huyệt của chúng nó, ngươi đều biết chứ?

Tô Dật nói.

- Đều biết, có điều Man Thú đầu lĩnh trong này cũng không ít, còn có một số đại đầu lĩnh, trên người càng nhiều Kiếm Văn Thạch.

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn nói.

- Đúng như ta dự liệu, hắc hắc.

Tô Dật lộ ra nụ cười, khóe miệng nhếch lên, trong lòng có dự định.

Phần phật...

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn giương cánh bay lên không, biến mất ở trong tầng trời thấp.

Không bao lâu, ở ngoài mấy chục dặm, truyền ra tiếng thú gào kinh người, một Yêu Báo màu trắng cao vài trượng phủ phục ở trước người Tô Dật.

Hoàng hôn, trong hạp cốc, thú hống không dứt, chấn động sơn lâm!

Một Man Thú như giao như mãng, trên đầu lâu dữ tợn mọc ra một cái sừng, lưỡi phun ra nuốt vào, phủ phục ở trước mặt Tô Dật.

⚝ ✽ ⚝

Thời gian chầm chậm trôi qua, tiến vào trong Vạn Kiếm chiến trường đã mấy ngày.

Đối với hoàn cảnh trong Vạn Kiếm chiến trường, các đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn đều có lý giải nhất định.

Đặc biệt là đệ tử ngoại môn, cơ hồ đều bị đệ tử nội môn thu làm tùy tùng, địa phương có nguy hiểm, dò đường đều là bọn hắn, cho nên càng biết bên trong nguy hiểm.

- Ngao ô...

- Phanh phanh...

Mấy ngày qua, những đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn kia luôn bị Man Thú tập kích, thương thế lúc nặng lúc nhẹ, khắp nơi tràn ngập nguy hiểm, nhưng mà cũng có thu hoạch.

Vạn Kiếm chiến trường là một không gian thần bí cổ lão, bên trong có rất nhiều cơ duyên và tạo hóa, thường thấy nhất là dược tài, thậm chí linh dược.

Những thứ này đều có giá trị không nhỏ, lấy ra Thần Kiếm Môn có thể đổi đan dược, truyền ngôn trong Vạn Kiếm chiến trường còn có Thần Binh Bảo Khí tản mát, người có cơ duyên sẽ lấy được.

- Nhất định phải cẩn thận Tô Dật, hắn gặp người là đoạt, không khác gì thổ phỉ!

- Tô Dật kia quá mạnh, trước khi đệ tử thân truyền đến, chúng ta đều không thể trêu vào!

- Nhìn thấy Tô Dật, lập tức bỏ chạy!

- Phòng cháy phòng trộm phòng Tô Dật!

Mấy ngày nay, các đệ tử tản mát ở trong Vạn Kiếm chiến trường đều truyền ra tin tức như vậy, phòng cháy phòng trộm phòng Tô Dật, người nào cũng không muốn nhìn thấy tên thổ phỉ kia.

Bất quá những đệ tử nội môn kia lo xa rồi, những ngày này Tô Dật căn bản không có thời gian để ý tới bọn họ.

Những ngày này Tô Dật quá bận rộn, ngồi ở trên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, xuyên qua hơn phân nửa Vạn Kiếm chiến trường, dựa vào Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, thu phục từng con Man Thú đầu lĩnh, tìm kiếm linh dược, sao có thời giờ tìm những đệ tử nội môn kia phiền phức.

Bất quá những đệ tử nội môn này còn chưa nghĩ tới, không bao lâu nữa, một trận ác mộng và đả kích khiến bọn họ nhớ mãi không quên, sẽ buông xuống ở trên người bọn hắn.

Tám ngày sau, sơn phong cao vút trong mây, bốn phía tràn ngập sương mù.

Trên ngọn núi ba mặt trống trải, phía sau là một sườn đồi, phía trước vân vụ phiêu miểu, ở giữa nham thạch có cổ thụ che trời, dây leo cứng cáp.

Trên sườn đồi, Tô Dật đứng yên tĩnh, áo bào phần phật, tóc đen giương nhẹ, phía sau đeo một thanh phá kiếm, ánh mắt cứng cỏi thâm thúy.

- A ô...

Thú hống trầm thấp, quanh quẩn sơn lâm.

- Ngao ô...

- Òm ọp...

Trong dãy núi, thú hống quanh quẩn không dứt, hung cầm giương cánh, khuấy động không gian.

Trước người Tô Dật, giờ phút này có một đống Man Thú phủ phục.

Có yêu cầm linh vũ sáng chói, tràn ngập kim quang, có mãng xà giống như giao long, có yêu báo toàn thân trắng noãn, bao trùm lân phiến, còn có hắc ngưu thể tích to lớn, tứ chi như trụ...

Hết thảy không dưới ba mươi con Man Thú, đều là Man Thú đầu lĩnh trong Vạn Kiếm chiến trường, giờ phút này lại tụ tập một chỗ, kính sợ ngoan ngoãn phủ phục ở trước mặt Tô Dật.

Nếu có người nhìn thấy một màn này, sẽ nghẹn họng nhìn trân trối.

Khóe miệng Tô Dật mang theo ý cười, mắt nhìn đám Man Thú đầu lĩnh kia, tâm tình cực kỳ không tệ, đặc biệt là trên người đã có bốn mươi ba tấm Kiếm Văn Thạch, cái này khiến tâm tình của Tô Dật càng thêm vui vẻ.

- Đại nhân, phía trước là địa bàn của Vương giả, bên trong nguy hiểm càng lúc càng lớn, không ít địa phương ngay cả chúng ta cũng không dám đi.

Một Man Thú như giao như mãng dùng thú ngữ thông báo Tô Dật, lưỡi phun ra nuốt vào, phát ra mùi tanh khiếp người nói.

Đây là một Man Thú đại đầu lĩnh, thực lực mạnh hơn Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn rất nhiều, nhưng ở trước mặt Tô Dật, tu vi Yêu Linh cảnh đều sẽ bị trấn áp, thu phục.

- Thời gian cũng không còn nhiều lắm...

Tô Dật liếc mắt nhìn phía trước, dựa theo những Man Thú đầu lĩnh này nói, phía trước có Vương giả Man Thú, rất nhiều Man Thú thực lực rất mạnh, nguy hiểm cũng lớn hơn.

Tính toán thời gian, những ngày này đã đi hơn phân nửa Vạn Kiếm chiến trường, có Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn phi hành, tốc độ tự nhiên nhanh hơn mình đi bộ nhiều.

Đám người Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh còn bế quan, thời gian cũng không còn nhiều, có lẽ đều đã đột phá.

- Dựa theo kế hoạch đi làm đi.

Tô Dật phất tay.

- Ngao ô...

Từng con Man Thú đầu lĩnh nhất thời hành lễ tán đi, cũng có hung cầm giương cánh bay lên không trung, biến mất không thấy gì nữa.

- Đại nhân, bây giờ chúng ta trở về sao?

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn hỏi.

- Đi, về trước đã.

Tô Dật cười một tiếng, tuy mấy ngày nay vất vả, nhưng thu hoạch lại cực kỳ to lớn, cũng coi như đáng giá.