← Quay lại trang sách

Chương 437

Cánh chim màu trắng hơi vỗ, làm cho bốn phía xuất hiện lực lượng không rõ, cuồng phong gào thét.

- Đây cũng là trọng bảo!

Tô Dật nhìn áo giáp màu trắng trên người Tư Đồ Mục Dương, toàn thân phát sáng, khí tức cổ lão, uy áp cường đại, để khí tức trên người đối phương kéo lên không ít.

Một bộ khải giáp như vậy, quyết không phải là phàm vật, trước đây Tô Dật chưa từng gặp qua!

- Có thể làm cho ta vận dụng Ngự Phong Chiến Khải, ngươi vượt qua ta dự liệu rất nhiều, hiện tại ngươi cũng có thể vận dụng thực lực chân chính của mình!

Tư Đồ Mục Dương mở miệng, lơ lửng ở tầng trời thấp, hắn có thể cảm ứng được, đối phương còn chưa dùng toàn lực.

- Phong thuộc tính mới là chủ thuộc tính a!

Tô Dật ngước mắt nhìn Tư Đồ Mục Dương, giờ phút này nguyên khí Thổ thuộc tính đã chuyển đổi thành Phong thuộc tính, so với Thổ thuộc tính thì càng thêm bành trướng, chủ thuộc tính của thiếu niên này lại là Phong thuộc tính.

- Tiếp tục!

Tư Đồ Mục Dương không có trì hoãn, phất tay di động, Ngự Phong Chiến Khải sáng chói, như mang theo cuồng phong gào thét, công kích về phía Tô Dật.

Ở dưới khí thế cường đại, hư không rung động, khắp nơi cát bay đá chạy!

Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh chấn kinh, ánh mắt rung động, đều có thể cảm ứng được sau khi thiếu niên kia mặc áo giáp, thực lực đột nhiên tăng lên một cấp độ.

- Tới đi!

Tô Dật nhàn nhạt mở miệng, chiến ý trong mắt không giảm, hai con ngươi tuôn ra ánh sáng màu đỏ, thẳng thắn thoải mái, tiếp tục ngạnh kháng.

Lấy tu vi Nguyên Linh cảnh tứ trọng của mình, giờ phút này đối phó thiếu niên trước mắt chỉ là Nguyên Linh cảnh nhị trọng, mặc dù đối phương có thêm khải giáp, nhưng Tô Dật lại không tin mình sẽ không làm gì được đối phương, ngược lại muốn thử trình độ cường hãn của khải giáp kia một chút.

- Hừ!

Tư Đồ Mục Dương hừ lạnh, khóe miệng hơi nhấc, lộ ra hàm răng trắng tinh, ở dưới Ngự Phong Chiến Khải, tốc độ của hắn nhanh hơn trước rất nhiều.

Thân ở tầng trời thấp, Tư Đồ Mục Dương đáp xuống, thân thể giống như chim ưng săn mồi.

- Hưu...

Giờ phút này thân hình của Tư Đồ Mục Dương nhanh như bôn lôi, từ giữa không trung lao xuống, ở giữa xuất hiện vô số tàn ảnh, thân hình như thiểm điện, mang theo khí thế kinh người lao về phía Tô Dật.

- Rất nhanh!

Tô Dật âm thầm động dung, sau khi vận dụng khải giáp, thiếu niên trước mắt này vô luận là chiến lực, phòng ngự hay tốc độ đều tăng vọt.

Nhìn đối phương đáp xuống, ánh mắt Tô Dật nhíu lại, vô số tàn ảnh ở trong mắt hắn nhanh chóng phóng đại.

Tốc độ như vậy, nếu không phải lực lượng linh hồn của Tô Dật cường đại, sợ là khó mà cảm ứng được.

Xoẹt...

Dưới chân ánh sáng lấp lóe, thân thể Tô Dật hơi nghiêng, lấy một loại góc độ xảo trá tránh thoát.

Người mang Phù Diêu Bách Biến Bộ, ở phương diện tốc độ, Tô Dật cũng có chỗ dựa rất lớn.

- Xoẹt...

Thời điểm thân thể Tô Dật tránh đi, một đạo chỉ ấn của Tư Đồ Mục Dương lướt tới, giống như thiểm điện, như có thể xuyên thủng không khí, bắn về phía đầu lâu của Tô Dật.

Thế công như vậy, vừa nhanh vừa chính xác lại hung ác, không có trải qua vô số ma luyện, là khó có thể làm được như vậy.

Đủ để chứng minh tuy tuổi tác của Tư Đồ Mục Dương nhỏ, nhưng tuyệt đối không phải bông hoa trong nhà ấm.

Nhưng chỉ ấn này chỉ lướt qua cổ Tô Dật, chặt đứt mấy sợi tóc mà thôi.

Luận kinh nghiệm thực chiến, Tô Dật là ở trong vô số hiểm cảnh ma luyện ra, so với thiếu niên áo đen chỉ có hơn chứ không kém.

Oanh!

Trong nháy mắt, Tô Dật đã sớm chuẩn bị, thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, thân thể tránh sang một bên, một quyền ánh sáng rạng rỡ, khí thế bành trướng, thừa cơ đánh tới trước mặt.

Hai cánh của Tư Đồ Mục Dương chấn động, lại không tính né tránh, không lùi mà tiến tới.

Keng!

Hết thảy rất nhanh, một quyền của Tô Dật hung hăng rơi vào trên khải giáp của Tư Đồ Mục Dương.

Cả hai va chạm, có âm thanh thanh thúy truyền ra, hỏa quang tung tóe, cuồng phong gào thét.

Từng vòng từng vòng năng lượng mà mắt trần có thể thấy, từ chỗ khải giáp va chạm khuếch tán ra.

Một quyền này, Tô Dật không có quá nhiều giữ lại, nhưng rơi vào trên khải giáp, lại chấn động đến nắm đấm tê tê.

Khải giáp trên người Tư Đồ Mục Dương chỉ hơi lõm, sau đó lập tức khôi phục, ánh sáng bắn ra.

- Không ổn...

Trong chớp mắt, Tô Dật dự cảm đến không ổn.

Tên này lại trực tiếp ngạnh kháng, nhất định là có mưu đồ.

Tô Dật vội vàng lùi lại.

Nhưng không kịp, từ bốn phương tám hướng, đôi vũ dực kia như vô số lưỡi đao mở rộng bao phủ xuống, hàn quang khiếp người, nhanh như thiểm điện, cuồng phong gào thét.

- Phá!

Không có chút do dự, nguyên khí trong cơ thể Tô Dật phun trào, một quyền hung hăng oanh ra.

- Keng keng keng keng...

Đốm lửa vẩy ra, cuồng phong bao phủ khắp nơi, ánh sáng loá mắt.

Tô Dật cưỡng ép oanh mở hai cánh, thân hình vọt thẳng ra.

Nhưng kình phong sắc bén ở bốn phía, nhanh như thiểm điện bao phủ lên người Tô Dật, vòng sáng nguyên khí bị đánh thủng, quần áo lộ ra khe nứt.

Xoẹt...

Trên lưng và đầu vai của Tô Dật hiện một vết máu nhàn nhạt.

Đó là do sí dực như lưỡi đao lưu lại, nếu không phải Tô Dật tránh nhanh, sợ là đã trọng thương.

- Xoẹt!

Tư Đồ Mục Dương mở rộng hai cánh, sát tầng trời thấp lui mấy trượng, trên Ngự Phong Chiến Khải có ánh sáng ba động.

- Tô Dật lão đại cẩn thận!

Đám người Trương Khánh… kinh hô, không nghĩ tới Tô Dật sẽ bị thương.

- Khải giáp rất mạnh, tuyệt đối là trọng bảo!

Tô Dật chuyển mắt, khải giáp kia để thiếu niên áo đen chiếm không ít tiện nghi.

Quay đầu nhìn vết máu trên vai, Tô Dật cười nhạt, vừa rồi xác thực là có chút coi thường, nếu thiếu niên này mạnh hơn một chút, sợ là mình sẽ trọng thương, hậu quả rất nghiêm trọng.

- Tốc chiến tốc thắng thôi!

Nhìn Tô Dật tránh thoát công kích mạnh nhất của mình, ánh mắt của Tư Đồ Mục Dương nhíu lại, hai cánh vỗ vỗ, ánh sáng càng thêm loá mắt.

Oanh...

Trong nháy mắt, nguyên khí Phong thuộc tính từ trên Ngự Phong Chiến Khải lan tràn ra, bốn phía cuồng phong gào thét.

Cùng lúc, trên người Tư Đồ Mục Dương cũng có khí tức cường đại lan tràn ra.

Trên Ngự Phong Chiến Khải có bí văn lan tràn, khuếch tán khí tức cổ lão đáng sợ.

Phần phật...

Giữa không trung cuồng phong gào thét, cuốn lên cát đá, bụi đất tung bay, khung cảnh đáng sợ!

Tình cảnh như vậy kinh người cùng cực!

- Thật mạnh!

Trương Khánh, Hứa Giai Tuệ, Lưu Ký… kinh hãi.

Người so với người thật sự là tức chết người, thiếu niên kia mới bao lớn, lại mạnh mẽ như thế!

- Ngươi cũng vận dụng át chủ bài đi, ta sẽ không lưu thủ!

Cuồng phong gào thét, bốn phía ánh sáng bao phủ, uy áp tràn ngập, khí tức cổ lão khuếch tán, hai cánh vỗ vỗ, phụ trợ Tư Đồ Mục Dương giống như Chiến Thần!

Ở trên cao nhìn xuống, Tư Đồ Mục Dương nhìn Tô Dật, nhếch miệng cười nói.

- Ngươi đã biết bay, vậy ta cũng thử một chút đi...

Tô Dật nhìn thiếu niên áo đen, đối phương chiếm ưu thế phi hành, có không ít tiện nghi, thời điểm nói xong, thủ ấn ngưng kết, bỗng dưng phía sau có ánh sáng đỏ thẫm bạo phát, nguyên khí phun trào.