Chương 459
Hừ!
Tô Dật hừ lạnh, đối mặt dạng công kích này, lại nguy nga bất động, Nguyên Khí Dực vỗ mạnh, tay trái nhô ra, ánh sáng đỏ thẫm tràn ngập, hóa thành thủ ấn vô hình, nguyên khí tiết ra ngoài, trong nháy mắt ngăn cản cái đuôi.
- Xì xì xì...
Ở dưới lực lượng trùng kích, thân thể Tô Dật cũng liên tiếp rút lui, Nguyên Khí Dực bạo phát ánh sáng đỏ thẫm, ngạnh sanh ngừng lui thế, cùng lúc trảo ấn nhô ra, chăm chú nắm chặt đuôi rắn.
Oanh!
Nguyên khí tràn ngập cơ thể dâng trào, ở trong kinh mạch, một cỗ khí tức cuồn cuộn bạo phát.
Tô Dật lấy cự lực giam cầm, thân thể hạ xuống, ngạnh sanh kéo Bát Dực Yêu Mãng xuống theo.
- Xuống cho ta!
Tô Dật hét lớn, chân đạp xuống đất, lấy cự lực khủng bố hung hăng quay vòng.
- Ken két...
Mặt đất rạn nứt, cảnh tượng doạ người, khí tức hung hãn, cường thế đáng sợ!
- Xoẹt...
Thân thể Bát Dực Yêu Mãng bị kéo xuống, oanh… nện ở trên mặt đất.
Phanh phanh!
Thân thể Bát Dực Yêu Mãng bị nện đến máu tươi chảy ròng, toàn thân run rẩy, phun máu phè phè, tám cánh tổn hại.
Ào ào ào...
Bốn phía bụi đất tung bay, mảng lớn vết nứt tràn ngập ra.
Vô số Lang Đầu Yêu Bức kinh hãi không thôi.
Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Lưu Ký… cũng nghẹn họng nhìn trân trối, giống như hóa đá.
Nhiều Man Thú cường hãn như vậy liên thủ tới, sau cùng lại là kết cục như thế.
Bát Dực Yêu Mãng mạnh nhất, lại như tiểu xà đập trên mặt đất, đây cũng quá hung hãn đi.
Nếu Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… hơi choáng mà nói, như vậy Tư Đồ Mục Dương càng rung động.
Nguyên bản Tư Đồ Mục Dương không tin Tô Dật có thể đối phó nhiều Man Thú như vậy, nhưng giờ phút này mới biết được, hoàn toàn là hắn suy nghĩ nhiều.
Gia hỏa này khủng bố, lần lượt siêu việt tưởng tượng của hắn.
Ánh mắt Tư Đồ Mục Dương nổi lên ánh sáng, nhíu mày, nhìn thiếu niên hung hãn kia, đối với sự tình đi ra ngoài giao thủ lại có chút do dự.
- Ô ô...
Bát Dực Yêu Mãng giãy dụa gào thét, thân thể nó cường đại, nhưng giờ phút này lại bị trọng thương, bị chà đạp.
Toàn thân đau nhức kịch liệt, Bát Dực Yêu Mãng muốn giãy dụa bò dậy, lại không làm nên chuyện gì, tám cánh tổn hại, vết máu loang lổ, cực kỳ thê thảm.
- Hiện tại có thể giao ra Kiếm Văn Thạch và linh dược bảo vật không?
Tô Dật nhìn mấy con Man Thú mở miệng.
Kết quả đã chú định, mấy Man Thú hung hãn thời điểm đến khí thế hung hung, dữ tợn bạo lệ, giờ phút này đều hoảng sợ kinh hãi, run như cầy sấy, không có lựa chọn nào khác.
Nhưng Kiếm Văn Thạch và linh dược bảo vật, lại không có ở trên người Song Đầu Yêu Liệp, Bát Dực Yêu Mãng… đều đặt ở trong sào huyệt.
- Tự mình trở về cầm cho ta, trong hai canh giờ không lấy tới, ta liền đi sào huyệt của các ngươi, đến lúc đó sẽ rút gân lột da các ngươi!
Tô Dật quát lớn, để mấy con Man Thú tự mình trở về cầm Kiếm Văn Thạch và linh dược bảo vật.
Dù sao đây cũng là trong Vạn Kiếm chiến trường, không sợ những Man Thú này chạy.
Mấy con Man Thú thê thảm rời đi, từng con máu chảy dạt dào, thiếu cánh thiếu sừng, chật vật không chịu nổi.
Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ, Lưu Ký… chấn kinh, sáu con Man Thú cường hãn, sau cùng lại thê thảm rời đi như vậy.
- Trương Khánh, Lưu Ký, các ngươi qua giúp đỡ một chút.
Tô Dật ở phía xa mở miệng, nhặt lên cánh của Xích Diễm Yêu Ưng và miếng thịt lớn trên người Bát Dực Yêu Mãng.
Đám người Trương Khánh và Lưu Ký có chút không hiểu chạy tới, trong mắt còn mang theo vẻ chấn kinh.
- Thịt rắn có thể nướng ăn, bằng không sẽ có mùi tanh, cánh chim cũng nướng, đầu heo thì hầm canh, đáng tiếc ta không mang nồi, hơn nữa cái đầu heo kia quá khó nhìn, ăn ta sợ cũng có bóng ma tâm lý, quên đi, cánh chim và thịt rắn cũng đủ chúng ta ăn.
Tô Dật mở miệng, muốn nướng thịt ăn, đã rất lâu chưa từng ăn ngon, nói với Trương Khánh:
- Các ngươi giúp ta tìm chút củi lửa, chất thành bếp lò, nhổ lông cạo vảy rửa sạch cánh chim và thịt rắn, một lát nữa sẽ nướng ăn.
Tô Dật phân công, để đám người Trương Khánh hỗ trợ.
- Đây là muốn ăn thịt a!
Trương Khánh, Lưu Ký… nuốt nước bọt, mới hiểu được Tô Dật là muốn ăn thịt.
Nơi này vốn là sào huyệt của Lang Đầu Yêu Bức, tự nhiên là gần nguồn nước.
Cách đó không xa có một dòng suối, nước trong xanh mát ngọt.
Hứa Giai Tuệ, Uông Phiền cũng hỗ trợ, nhổ lông cạo vảy, rửa sạch thịt thú.
Trên cánh Xích Diễm Yêu Ưng cắm đầy linh vũ, cực kỳ kiên cố, không dễ nhổ chút nào.
Lân phiến trên thịt Bát Dực Yêu Mãng càng khó cạo sạch, cực kỳ cứng rắn, còn rất sắc bén, xử lý phải cẩn thận.
Tô Dật mò vào Túi Không Gian, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Tư Đồ Mục Dương, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức Vương, móc ra mấy chục bình bình lọ lọ chứa dầu muối tương dấm.
- Tên này là tùy thời chuẩn bị ăn Man Thú sao?
Tư Đồ Mục Dương tắc lưỡi, nhìn bộ dáng chuẩn bị đầy đủ của Tô Dật, liền biết gia hỏa này làm rất thường xuyên.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức Vương càng rung động, vị đại nhân này không phải nhân loại bình thường a, thời khắc đều chuẩn bị ăn Man Thú.
Sau khi chuẩn bị, cánh chim của Xích Diễm Yêu Ưng và thịt Bát Dực Yêu Mãng bị nhổ lông cạo vảy, sạch sẽ đưa đến trước mặt Tô Dật.
Nguyên khí Hỏa thuộc tính ngưng tụ hỏa diễm, Tô Dật nhóm lửa nướng thịt.
Cũng không bao lâu, cánh của Xích Diễm Yêu Ưng và thịt của Bát Dực Yêu Mãng tràn ngập vết mỡ, tách tách rung động, mùi thịt xông vào mũi, thậm chí tuôn ra một loại ánh sáng, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Đây là thịt của Man Thú Yêu Linh cảnh ngũ trọng, tuyệt đối là bảo vật, trong máu thịt ẩn chứa năng lượng, ăn vào có thể làm người tăng cao tu vi.
Trương Khánh, Lưu Ký, Uông Phiền… vốn hiếu kỳ đứng ở một bên nhìn Tô Dật nướng thịt, đến sau cùng, ngửi được mùi thơm kia, nước bọt đã sắp chảy ra.
Thịt Man Thú Yêu Linh cảnh ngũ trọng, bọn họ bình thường nghĩ cùng đừng nghĩ, căn bản ăn không được, loại Man Thú đẳng cấp này, không phải tùy tiện có thể ăn.
- Thơm quá!
Hứa Giai Tuệ, Tư Đồ Mục Dương cũng ở một bên nhìn, vốn hiếu kỳ kinh ngạc, đến thời khắc này cũng nhịn không được có chút chảy nước miếng.
Giờ phút này đừng nói Hứa Giai Tuệ, Tư Đồ Mục Dương, xem như Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức Vương cũng len lén nuốt nước bọt.
Đây không phải thịt bình thường, là thịt trên người Bát Dực Yêu Mãng và Xích Diễm Yêu Ưng a.