← Quay lại trang sách

Chương 462

Chít chít...

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn tê minh, giương cánh chở mọi người bay lên không.

Lang Đầu Yêu Bức Vương đi theo phía sau.

Sắp đi hạch tâm của Vạn Kiếm chiến trường, Lang Đầu Yêu Bức Vương là Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, Tô Dật quyết định mang theo bên người, cũng coi là nhiều một phần bảo hộ.

Ít nhất thời điểm gặp hiểm cảnh, Lang Đầu Yêu Bức Vương có thể hỗ trợ bảo hộ đám người Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh.

- Chúng ta đi đâu?

Trên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tư Đồ Mục Dương nhìn Tô Dật hỏi.

- Đi tìm cơ duyên.

Tô Dật nói tính toán trong lòng mình, từ trong miệng nhiều đầu lĩnh như vậy, hắn biết được không ít tin tức.

Những tin tức này có đáng tin, cũng có không đáng tin, nhưng Tô Dật muốn đi nếm thử, nói không chừng sẽ có phát hiện.

Thái dương treo cao, chiếu rọi dãy núi.

Trên đại địa, đồi núi cao ngất, rừng cây rậm rạp, hạp cốc thăm thẳm, vách núi thật sâu.

- Xuất phát, tìm kiếm cơ duyên!

Trên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, thân hình Tô Dật đứng thẳng tắp, phía sau đao kiếm giao nhau, bộ dáng tuấn lãng, áo bào phần phật, khí chất ngạo tà cực kỳ đặc biệt.

- Có nhiều chỗ rất nguy hiểm, phải chú ý an toàn.

Tư Đồ Mục Dương không thể không nhắc nhở Tô Dật.

- Sợ cái gì, cầu phú quý trong nguy hiểm.

Tô Dật cười hắc hắc.

Sau đó Tô Dật hỏi thăm Lang Đầu Yêu Bức Vương, lấy tu vi của nó, có lẽ sẽ biết càng nhiều.

- Đại nhân, ta ngược lại biết vài chỗ, cách nơi này không xa, có điều đều có Man Thú mạnh hơn ta trông coi, những bên trong có linh dược quý giá, nếu không chúng nó sẽ không ở đó.

Lang Đầu Yêu Bức nói.

- Những Man Thú đó mạnh bao nhiêu?

Tô Dật hỏi, muốn nghe ngóng một chút.

- Mấy con Man Thú kia bình thường rất ít đi ra, tu vi đoán chừng ở Yêu Linh cảnh lục trọng.

Lang Đầu Yêu Bức nói, mặc dù nó là Yêu Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, nhưng cách một tầng, thực lực chính là hai cấp độ.

- Vậy thì xuất phát, trước đi tới gần đã.

Tô Dật đoán chừng, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, cầu phú quý trong nguy hiểm, không mạo hiểm làm sao có thể có thu hoạch.

Sau đó hai con Man Thú bay vào trong quần sơn san sát.

Hoàng hôn, dãy núi.

- Ngao...

Sói tru vang vọng, huyết sát cuồn cuộn.

- Biển Bức, ngươi cũng dám xâm phạm địa bàn của ta!

Cửa sơn động, một tiếng thú ngữ trầm thấp truyền ra, một con Man Thú Xuyên Sơn Giáp lao tới, nhìn Lang Đầu Yêu Bức Vương há mồm phun ra một chùng ánh sáng.

- Ngao ô...

Lang Đầu Yêu Bức Vương vội vàng thi triển Huyết Sát Mê Chướng, khí tức huyết sát phun trào, loáng thoáng có âm thanh quỷ khóc thần gào vang lên.

- Ô ô!

Xuyên Sơn Giáp sao sẽ e ngại Lang Đầu Yêu Bức, nó là Yêu Linh cảnh lục trọng, là bá chủ chung quanh đây, trên người phun trào khí tức cường đại, cát bay đá chạy, hình thành vòi rồng phóng lên tận trời.

- Phần phật...

Ở dưới khí tức bực này, cả hạp cốc chấn động, không gian sôi trào, cảnh tượng doạ người, đánh xơ xác khí tức huyết sát.

Thế nhưng bỗng dưng, Xuyên Sơn Giáp giống như cảm ứng được cái gì, bỗng nhiên biến sắc, ánh mắt bất an.

- Bát Hoang Nộ, Nhất Cước Trấn Sơn Hà!

- Cuồng Long Tam Đao, Phách Vương Trảm!

Oanh!

Tiếng hét lớn nương theo khí tức cường hãn bạo phát, ánh sáng đỏ thẫm tràn ngập, thân hình Tô Dật xuất hiện, trong mắt có lôi điện lấp lóe, quần áo phần phật, sợi tóc bay múa, khí thế như mang theo lôi đình chi nộ.

Cùng lúc, dưới chân Tô Dật xuất hiện vòng xoáy nguyên khí, như phong bạo bao phủ, để khắp nơi rung động, không khí tự dưng oanh minh!

Còn có đao quang như điện, ánh sáng đỏ thẫm như núi lửa phun trào, để núi đá phía dưới rạn nứt từng khúc, cự thạch hóa thành bột mịn, khí tức đáng sợ ùn ùn kéo đến.

Ánh mắt của Xuyên Sơn Giáp giật mình chấn động, bị đao quang ùn ùn kéo đến bao phủ, uy thế sắc bén bá đạo, để Thú Hồn của nó lạnh mình run rẩy, cực kỳ hoảng sợ.

- Phanh phanh phanh...

Đao quang chém xuống, một chân hung hăng dẫm lên lưng Xuyên Sơn Giáp Thú.

Đáng thương Xuyên Sơn Giáp Thú, thân thể lún vào trong đất, vết nứt giống như mạng nhện lan tràn, nham thạch vỡ nát.

Một cỗ khí tức uy nghiêm bá đạo buông xuống, Xuyên Sơn Giáp Thú thổ huyết, lân phiến trên người vỡ vụn, vết máu loang lổ, há mồm thổ huyết, ánh mắt rung động, nhịn không được gào thét, nhưng khó có thể phản kháng.

Một lát sau, trong sơn động, ánh sáng tràn ngập, mùi thuốc xông vào mũi, một cây linh chi màu xanh nhạt, trong suốt sáng long lanh, khiến người ta nhịn không được thèm nhỏ dãi.

- Thanh Ngọc Linh Chi, bảo bối tốt!

Tô Dật mừng rỡ, đây là Thanh Ngọc Linh Chi, cực kỳ thưa thớt, là tài liệu có thể luyện chế đan dược Thần phẩm.

Trọng yếu nhất là, Thanh Ngọc Linh Chi này nghe đồn có thể tăng cường linh hồn lực.

Có thể tăng cường lực lượng linh hồn, đều là bảo vật cực kỳ thưa thớt.

Khó trách Man Thú Yêu Linh cảnh lục trọng thủ ở chỗ này không đi ra ngoài.

Tô Dật không khách khí, cẩn thận từng li từng tí thu hồi Thanh Ngọc Linh Chi.

Sau đó trong mấy ngày, khu vực hạch tâm của Vạn Kiếm chiến trường, xuất hiện một đoàn người, chỉ tìm Man Thú lợi hại gây chuyện, sau cùng nghênh ngang rời đi.

Nhóm người này đều lấy Lang Đầu Yêu Bức hấp dẫn cường giả Man Thú đi ra, sau đó có người đột nhiên xuất hiện đánh lén, bách phát bách trúng.

Trong mấy ngày này, còn phát sinh một đại sự.

Rất nhiều đệ tử thân truyền tìm tới địa chỉ có Huyền Linh Quả Thụ, lại phát hiện Huyền Linh Quả Thụ đã sớm mất dấu vết, ngay cả Lang Đầu Yêu Bức trông coi Huyền Linh Quả Thụ cũng không thấy.

- Phụ cận có dấu vết đại chiến, thời gian còn không quá lâu!

- Trong nham động có dấu vết của Lang Đầu Yêu Bức, rời đi không lâu!

- Phía trước có lân giáp và linh vũ, còn có xương vụn, có củi lửa và bếp nấu chưa cháy hết, giống như có người ở phụ cận nướng thịt!

Rất nhanh, có người điều tra, tra ra rất nhiều dấu vết.

- Nhất định là có người nhanh chân đến trước, Huyền Linh Quả rơi vào trong tay người kia, tìm cho ta, nhất định phải tìm ra là ai!

- Huyền Linh Quả là tình thế bắt buộc, nhất định phải tìm được người kia!

⚝ ✽ ⚝

Nhất thời, các loại mệnh lệnh truyền ra, tất cả đệ tử thân truyền đều đang tìm kiếm người đạt được Huyền Linh Quả.

Mà giờ khắc này, Tô Dật lại ở trong không gian thần bí, cấy ghép những linh dược như Thanh Ngọc Linh Chi, trên mặt treo nụ cười giống như thần giữ của.

- Không phụ chuyến này a!

Nhìn thu hoạch mấy ngày nay, Tô Dật rất hài lòng.

Ra không gian thần bí, Tô Dật tìm Lang Đầu Yêu Bức và đám người Tư Đồ Mục Dương.

- Những linh dược kia, chúng ta đều có phần, chờ ra Vạn Kiếm chiến trường, ta sẽ dựa theo xuất lực bao nhiêu phân cho mọi người.

Tô Dật nói, vỗ bả vai Tư Đồ Mục Dương, khách khí nói:

- Chúng ta nói qua có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, chờ ra Vạn Kiếm chiến trường, sẽ không thiếu phần của ngươi.