Chương 472
Đại nhân!
- Tô Dật lão đại!
Nhìn thấy Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương đều bị đánh bay, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh cực kỳ lo lắng, cắn răng xông tới.
- Nhanh ăn đan dược!
Tô Dật vội vàng lấy đan dược vứt cho Tư Đồ Mục Dương, mình cũng nhét vào miệng một viên đan dược.
Trong lòng Tô Dật có chút ngoài ý muốn, vừa rồi Tư Đồ Mục Dương không chút do dự xuất thủ, không có bất kỳ cân nhắc gì, nếu không mình sẽ rất thảm.
Ăn đan dược vào, Tô Dật vận công, đầu vai còn chảy máu, nhưng vết thương lập tức tuôn ra ánh sáng màu đỏ, có quang mang lấp lóe.
Máu bắt đầu ngừng, vết thương lấy một loại tốc độ chậm chạp khép lại.
Đây là tác dụng của Kim Cương chi thể, Tô Dật đang nhanh chóng trị thương.
Một bên khác, Tư Đồ Mục Dương lại không có thân thể biến thái như Tô Dật.
Tư Đồ Mục Dương ăn đan dược, nhưng không có cách nào lập tức thấy hiệu quả.
Thân thể lay động, Tư Đồ Mục Dương trọng thương quá nghiêm trọng, Ngự Phong Chiến Khải vỡ tan, ánh sáng ảm đạm, hai cánh cũng tổn hại.
Lang Đầu Yêu Bức Vương, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, đám người Trương Khánh, Hứa Giai Tuệ xông lên, nhưng còn chưa tới gần Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương, từng ánh mắt bỗng dưng kinh hãi biến sắc, cước bộ đình trệ.
Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương cũng cảm ứng được, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Chỉ thấy ở trong quang mang vạn trượng, núi xương triệt để phá vỡ, như có quái vật khổng lồ thức tỉnh.
Xương thú hóa thành bột mịn, trong hồng quang hừng hực, có một bộ hài cốt thú hình vô cùng to lớn hiện ra.
Đây là một bộ hài cốt phi cầm vô cùng to lớn, dài mấy trăm trượng thậm chí còn hơn, giương cánh mở rộng, như che phủ cả rừng rậm Viễn Cổ.
Đây vẫn chỉ là thể tích của hài cốt, nếu như là Yêu thú chân chính, như vậy sẽ lớn đến trình độ nào.
Oanh!
Hồng quang bạo phát, hỏa diễm từ hư không vẩy xuống, cơ hồ muốn bao phủ cả thương khung.
Đại địa sụp đổ, khe rãnh dày đặc, nham thạch sụp đổ, cảnh tượng doạ người!
Ong ong...
Giờ khắc này trên trời cao, hào quang rực rỡ, thần hà dày đặc, thanh âm phong lôi vang vọng không dứt, như thần linh xuất thế, phát ra âm thanh tế tự.
Toàn bộ rừng rậm Viễn Cổ sôi trào, khí tức cổ xưa dập dờn, hết thảy như đột nhiên trở lại thời kỳ Viễn Cổ.
- Ngao ô...
Từ trên trời cao, trong quang mang vạn trượng, xuất hiện từng con thú ảnh vô cùng to lớn.
Những thứ kia đều là hung thú Viễn Cổ, chúng xuất hiện ở trong hư không, lại lập tức tiêu tán.
Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương, đám người Hứa Giai Tuệ, tất cả đều trợn tròn mắt.
Mọi người ngây ra như phỗng, cái này quá chấn động lòng người!
- Cô...
Xương thú triệt để hiển lộ, tràn ngập ánh sáng, hào quang rực rỡ, truyền ra tiếng tê minh vang động núi sông!
Cùng lúc, xương thú như sống lại, ngọ nguậy, ánh sáng bạo phát, thương khung lay động.
Bốn phía có sương mù bốc lên, ánh sáng loá mắt, như thiên địa sơ khai, càn khôn điên đảo!
Đột nhiên sương mù và ánh sáng dung hợp, sau cùng hình thành một thú ảnh bao phủ ở trên xương thú.
Cả hai hoàn mỹ dung hợp, giống như xương thú chính thức sống lại.
- Cô...
Thanh âm này để thương khung chấn động, đó là một Thần Cầm giống như Phượng Hoàng, giương cánh bay lên, tràn ngập xích diễm, bễ nghễ thế gian, bị sương mù hỗn độn bao phủ, khí tức cực kỳ đáng sợ!
Thú ảnh kia quá lớn, như một con Phượng Hoàng Thần Điểu xuyên việt Thái Cổ đi đến, liên tiếp thiên địa, giương cánh che đậy thương khung.
Thú ảnh sinh động như thật, con ngươi như ẩn chứa hai biển lửa, như hai mặt trời gay gắt, đang ngó chừng đám người Tô Dật.
Hết thảy doạ người đến cực hạn!
Tất cả ánh mắt đều ngây dại, Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Lưu Ký… run như cầy sấy.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức Vương đã sớm nằm sấp trên mặt đất.
Tô Dật cảm thấy quái vật khổng lồ kia giống như Phượng Hoàng Thần Điểu trong truyền thuyết, nhưng lại tựa hồ không có khả năng.
Phượng Hoàng Thần Điểu là Yêu Tộc Chí Tôn, sớm đã không còn tồn tại ở trên đời, mai táng ở trong Viễn Cổ xa xôi, thậm chí ở thời đại Thái Cổ!
Quái vật khổng lồ kia giống như Phượng Hoàng, uy áp hiển hách, nhìn xuống Thiên Địa Nhân Gian, trấn áp ức vạn thương sinh.
Uy áp đáng sợ này để Tô Dật cảm giác, mặc dù không có gặp qua Phượng Hoàng Thần Điểu, nhưng đẳng cấp của Thần Cầm này sợ là cũng không thua Phượng Hoàng bao nhiêu!
- Trời ạ, đây là Phượng Hoàng sao, Phượng Hoàng vẫn tồn tại ở trên thế gian sao!
Tư Đồ Mục Dương kinh hô, Thần Cầm kia bễ nghễ vạn vật, khinh thường thiên địa, hiện thân ở trong rừng rậm Viễn Cổ, để toàn thân hắn run rẩy, nhịn không được muốn quỳ xuống.
- Phượng Hoàng, đây thật là Phượng Hoàng sao?
Thân thể Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh run rẩy, Phượng Hoàng Thần Điểu, bọn họ chỉ nghe qua ở trong truyền thuyết.
Phượng Hoàng Thần Điểu, đã sớm mai táng ở thời đại Viễn Cổ, thậm chí Thái Cổ, sớm không còn tồn tại ở thế gian, biến mất ở trong dòng sông thời gian.
Giờ phút này một Thần Cầm giống như Phượng Hoàng Thần Điểu xuất hiện, làm đám người Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương rung động.
- Cô...
Hư ảnh Thần Cầm giống như vật sống xuất hiện, thiên địa nóng rực, bắt đầu giương cánh, liệt diễm cuồn cuộn bao phủ bốn phương tám hướng, sát ý ngập trời, phá hủy hết thảy.
Ào ào ào...
Những Man Thú ở bốn phía phấn đấu quên mình đi tới kia, trong nháy mắt hôi phi yên diệt, căn bản không thể ngăn cản.
Khí tức nóng bỏng kia vừa mới động, Thiên Nguyên Yêu Hồn ở trong đầu Tô Dật đã cảm ứng được, báo động nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt!
- Mau vào, nhanh!
Không có chút do dự, hết thảy ở trong điện quang hỏa thạch, Tô Dật không còn lựa chọn, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, vội vàng kích hoạt không gian thần bí.
Giờ phút này, Tô Dật cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Những Yêu Chân cảnh kia ngay cả lực lượng tác động đến cũng không có đã bị đốt thành vụ khí, Tô Dật không tự tin đến cho rằng mình có thể ngăn cản, chỉ có thể gửi hi vọng ở không gian thần bí.
Còn về Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… vậy càng không cần nói, một khi bị hỏa diễm đáng sợ bao phủ, trong nháy mắt sẽ hôi phi yên diệt.
Ánh sáng tràn ngập, thần huy dập dờn, trong nháy mắt bao phủ quanh người Tô Dật, cũng bao phủ đám người Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ.
Liệt diễm cuồn cuộn, nương theo uy áp hiển hách cuốn tới, thần huy bao phủ tất cả.
- Sưu sưu...
Đám người Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ xuất hiện ở trong không gian thần bí.