← Quay lại trang sách

Chương 481

Ta trả lại cho ngươi rồi mà!

Tô Dật cũng trừng Tư Đồ Mục Dương.

- Thế nhưng đã mở ra nha!

Tư Đồ Mục Dương nói, quyển trục đã mở ra, hoàn toàn là giấy lộn, trả lại cho hắn có làm được gì.

- Ta chỉ nhìn một chút mà thôi, huống chi bây giờ đã trả lại ngươi.

Tô Dật không để bụng, lại nói:

- Huống chi Huyền Linh Quả dùng một trái đã đủ, ngươi lấy nhiều cũng vô dụng.

- Vậy ngươi muốn nhiều như vậy làm gì?

- Ta giữ lấy tự nhiên là có dụng ý.

- Thúc Long Thiên Phong Giới có lai lịch rất lớn, chưa cho phép mà tu luyện, sẽ gây ra đại phiền toái!

- Không sao, ta không tu luyện là được!

- Vậy ngươi cũng nên cho ta chút phí tổn chứ!

- Đền bù tổn thất sao, cũng được, mang ngươi ra ngoài tìm Kiếm Văn Thạch.

Sưu sưu...

Hai bóng người từ trong không gian thần bí lướt ra, chính là Tư Đồ Mục Dương và Tô Dật.

Giờ phút này hai thiếu niên đều đổi trang phục sạch sẽ.

Tư Đồ Mục Dương vẫn mặc hắc bào, Tô Dật đổi vẫn là trang phục của đệ tử ngoại môn, nhưng không che giấu được khí chất bất phàm.

Thời điểm Tư Đồ Mục Dương và Tô Dật ra không gian thần bí, trước mắt một mảnh bằng phẳng, hết thảy hủy diệt, bộ hài cốt cũng đã mất.

- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hẳn là không có nguy hiểm.

Tô Dật nói.

- Bộ hài cốt kia đâu, đó là bảo vật nha.

Tư Đồ Mục Dương còn đang suy nghĩ, mặc dù có chút hoài nghi hài cốt kia mất tích liên quan tới Tô Dật.

Dù sao ở dưới liệt diễm đáng sợ, Tô Dật lại có năng lực ngăn cản, dựa vào bảo vật không gian cứu mọi người.

Có điều Tư Đồ Mục Dương cũng không tin Tô Dật có thể giấu được bộ hài cốt khổng lồ kia, dù Túi Không Gian có lớn hơn nữa cũng không được.

Chỉ là bộ hài cốt khổng lồ kia lai lịch bí ẩn, lúc còn sống nhất định rất cường đại, toàn thân hài cốt là bảo bối, nếu có thể giao cho cường giả Thần Kiếm Môn nghiên cứu, có lẽ có thể thu hoạch rất nhiều.

- Ta cũng không biết, trong này hết thảy đều rất thần bí.

Tô Dật nhún vai, bộ hài cốt khổng lồ kia tự đốt, hóa thành tro tàn, điều này cũng làm cho Tô Dật cảm thấy rất thần dị.

- Được rồi, chúng ta trước nghĩ biện pháp ra ngoài nơi đây đi, xem chừng thời gian cũng không còn nhiều, chúng ta còn cần tìm kiếm đủ Kiếm Văn Thạch, bằng không mà nói, ra ngoài Vạn Kiếm chiến trường cũng vô duyên leo lên Linh Kiếm Phong!

Tư Đồ Mục Dương cũng không suy nghĩ nhiều, tiến vào rừng rậm viễn cổ lâu như vậy, tính cả thời gian mình luyện hóa linh dịch, sợ là cũng vài ngày, mọi người đã sắp ra Vạn Kiếm chiến trường, mà Kiếm Văn Thạch trên người lại còn thiếu rất nhiều.:

- Đi thôi, là thời điểm đi mượn Kiếm Văn Thạch rồi!

Tô Dật cười cười, trong mắt có quang mang lấp lóe, những đệ tử thân truyền kia, hẳn là đã có người đạt được không ít Kiếm Văn Thạch.

Sưu sưu...

Đột nhiên âm thanh xé gió truyền đến, xa xa có thân ảnh nhanh chóng chạy tới.

- Có người khác đi vào sao...

Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương nhất thời chuyển mắt, trong này có người khác xuất hiện, vậy hẳn là có người giống như bọn họ, cũng tiến vào nơi đây.

Sưu...

Rất nhanh, một thanh niên xuất hiện.

Thanh niên này khuôn mặt tuấn lãng, đôi mắt lấp lóe, có một loại cảm giác biến ảo khôn lường, người mặc chiến bào, phiêu nhiên xuất trần, khí chất phi phàm.

- Các ngươi tiến vào đã bao lâu!

Thanh niên tầm hai mươi tuổi, trên chiến bào có huy chương của đệ tử thân truyền, mắt nhìn xung quanh trống trải, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương hỏi.

- Ngươi là làm sao tiến vào, còn có người khác không?

Tư Đồ Mục Dương và Tô Dật cũng đang nhìn thanh niên này, rất hiếu kỳ đánh giá, muốn biết còn có người khác hay không.

Mạnh Tuyển kinh ngạc nhìn hai thiếu niên, tuổi không lớn lắm, một cái rõ ràng là đệ tử ngoại môn, một cái khác tuổi càng nhỏ hơn, rất không có khả năng là đệ tử thân truyền, mình cũng không biết, hẳn đều là tử đệ ngoại môn.

Thế nhưng nhìn thấy hắn, hai đệ tử ngoại môn này lại không giống đệ tử ngoại môn khác, hoàn toàn không có để hắn ở trong mắt, cái này làm trong lòng Mạnh Tuyển có chút kinh ngạc.

- Ta hỏi lại các ngươi lần nữa, các ngươi tiến vào bao lâu, có phát hiện gì đặc biệt không!

Sắc mặt của Mạnh Tuyển hơi trầm xuống.

- Phách lối như vậy làm gì, không nói cho ngươi, có thể làm khó dễ được ta!

Tư Đồ Mục Dương có chút tức giận, thái độ của thanh niên này để hắn có chút khó chịu.

- Ngươi nói trên người tên này sẽ có Kiếm Văn Thạch không?

Tô Dật nhìn Mạnh Tuyển, ngược lại không quá quan trọng, ghé mắt cười hỏi Tư Đồ Mục Dương.

- Kiếm Văn Thạch, hẳn có nha!

Tư Đồ Mục Dương hơi sững sờ, nhất thời hiểu được, từ đầu Tô Dật đã nói, đến lúc đó tìm đệ tử thân truyền “mượn Kiếm Văn Thạch nha.

Tới lúc này, thời gian đã còn thừa không mấy ngày, Tư Đồ Mục Dương tự biết mình không có lựa chọn, nếu không căn bản không có cơ hội lên Linh Kiếm Phong.

Cộng thêm gần đây ở cùng Tô Dật, học theo cái xấu rất nhanh, Tư Đồ Mục Dương cũng cảm giác, biện pháp “mượn Kiếm Văn Thạch của đệ tử thân truyền rất không tệ.

Dù sao đây là ở trong Vạn Kiếm chiến trường, hết thảy không có quá nhiều quy củ.

- Vị nhân huynh này, trên người có Kiếm Văn Thạch không, cho ta mượn chút được không?

Tô Dật nhìn Mạnh Tuyển, mỉm cười, rất nhiệt tình hỏi.

- Các ngươi lặp lại lần nữa!

Nghe Tô Dật nói, Mạnh Tuyển biến sắc, trên người có khí tức bắt đầu ba động, hai thiếu niên này rõ ràng là không có để hắn ở trong mắt a.

Cái gì muốn mượn Kiếm Văn Thạch, cái này rõ ràng là muốn đoạt.

- La lớn như vậy làm gì, chẳng phải mượn chút Kiếm Văn Thạch sao, cũng không phải cưỡng gian ngươi.

Tư Đồ Mục Dương liếc mắt, nhàn nhạt nhìn thanh niên trước mắt.

Đây là đệ tử thân truyền, nhưng Tư Đồ Mục Dương không có để ở trong lòng.

Cho tới nay, Tư Đồ Mục Dương luôn muốn phân cao thấp với đệ tử thân truyền của Thần Kiếm Môn.

Huống chi vừa mới đột phá không lâu, hơn nữa còn là liên phá hai tầng, cái này khiến Tư Đồ Mục Dương căn bản không có để đối phương vào mắt.

- Ha ha ha ha...

Mạnh Tuyển cười, chỉ là tiếng cười kia có chút âm trầm, nhìn Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương nói:

- Ta không có hứng thú biết các ngươi là ai, nhưng ta nói lần cuối, nói cho ta biết hết thảy tình huống trong này, nếu không, các ngươi nhất định sẽ hối hận!

Tô Dật khe khẽ thở dài, nhìn Mạnh Tuyển nói:

- Ta cũng không có hứng thú biết ngươi là ai, nhưng ta rất nghiêm túc lặp lại lần nữa, giao Kiếm Văn Thạch và Túi Không Gian trên người ra, nếu không, ta cam đoan ngươi sẽ hối hận!

- Tốt, tốt, tốt!

Mạnh Tuyển nói ba tốt chữ, ánh mắt mang theo tức giận nói:

- Xem ra những đệ tử ngoại môn các ngươi đã không phân biệt được vị trí của mình, vậy hôm nay ta thay tông môn quản giáo các ngươi một chút!