Chương 482
Ở trong lòng Mạnh Tuyển, Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương chỉ là đệ tử ngoại môn, hắn lại là tồn tại lưu danh ở trên Kiếm Tháp, bình thường căn bản không để ý tới những đệ tử ngoại môn này.
Oanh!
Nói xong, Mạnh Tuyển đã lao thẳng tới, bàn chân chĩa xuống đất, một đạo chưởng ấn dẫn đầu chụp về phía Tô Dật.
- Giao tên này cho ta!
Tô Dật còn chưa xuất thủ, Tư Đồ Mục Dương đã không thể nhẫn nại, trực tiếp bước nhanh ra, đưa tay vỗ xuống, ngạnh kháng Mạnh Tuyển.
⚝ ✽ ⚝
Hai chưởng ấn va chạm, nhất thời truyền ra thanh âm trầm đục.
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Mạnh Tuyển, bàn tay hắn tê dại, thân thể bị chấn lùi lại mấy bước.
Tư Đồ Mục Dương lui ra sau mấy bước mới đứng vững, có điều trên mặt lại lộ ra ý cười, tựa hồ rất hài lòng với kết quả này.
Vừa rồi Tư Đồ Mục Dương chỉ tiện tay thăm dò mà thôi, sau khi liên phá hai tầng, chiến lực quả nhiên đề bạt rất nhiều.
So sánh với Tư Đồ Mục Dương hài lòng, trong lòng Mạnh Tuyển cảm thụ lại hoàn toàn bất đồng, trở nên khiếp sợ, thiếu niên trước mắt nhìn như trẻ tuổi, thế mà đến một bước này.
- Nguyên lai có chút bản sự!
Thần sắc của Mạnh Tuyển đã triệt để biến hóa, hắn biết mình nhìn nhầm, dạng thực lực này, sợ là không phải đệ tử ngoại môn.
- Nào chỉ là có chút bản sự, tiếp chiêu đi!
Tư Đồ Mục Dương phóng lên, chủ động xuất thủ, vừa mới đột phá, đang muốn nghiệm chứng thực lực của mình đây.
Mạnh Tuyển không đường thối lui, cũng không có ý định lui, hắn không tin mình ngay cả một tiểu thiếu niên cũng không đánh bại.
- Phanh phanh phanh...
Trong nháy mắt, hai bóng người va chạm kịch liệt, thanh âm trầm đục truyền ra, năng lượng khuấy động, nguyên khí kích xạ.
Tô Dật ở một bên quan chiến, đối với Tư Đồ Mục Dương không có chút lo lắng nào, ngược lại có chút hiếu kỳ đệ tử thân truyền kia, quan sát chiêu thức của đối phương.
Nhưng rất nhanh, Tô Dật đã có thể phán định.
Đệ tử thân truyền này xác thực rất mạnh, tuyệt đối không phải bình thường, nếu Tư Đồ Mục Dương chưa đột phá, thật đúng là rất khó chống lại.
Nhưng bây giờ tu vi của Tư Đồ Mục Dương tăng vọt, như vậy kết quả đã chú định.
Oanh!
Mạnh Tuyển càng đánh càng kinh hãi, rốt cục dẫn đầu dùng toàn lực, khí tức Nguyên Linh cảnh tứ trọng bao phủ ra.
Hào quang rực rỡ, nguyên khí bành trướng, Mạnh Tuyển mắt như thiểm điện, hai tay huy động, thi triển vũ kỹ mạnh nhất.
- Nguyên Linh cảnh tứ trọng, đáng tiếc ta cũng vậy!
Tư Đồ Mục Dương bình tĩnh, khí tức Nguyên Linh cảnh tứ trọng bạo phát, các loại vũ kỹ tầng tầng lớp lớp, không ngừng trùng kích Mạnh Tuyển.
- Làm sao lại mạnh như vậy!
Vẻ mặt của Mạnh Tuyển cực kỳ ngưng trọng, hắn biết lần này triệt để nhìn lầm, thiếu niên này là một đối thủ đáng sợ.
Thiếu niên này tuổi còn nhỏ, thế mà đã đột phá Nguyên Linh cảnh tứ trọng, chiến lực đáng sợ, thậm chí có thể áp chế hắn.
- Rống!
Mạnh Tuyển nguyên khí hóa hình, nguyên khí Thủy thuộc tính bạo phát, ở dưới chân ngưng tụ ra một dị thú giống như Đại Mãng, toàn thân lân phiến dày đặc, dưới bụng còn có móng vuốt, cháy hừng hực, chộp thẳng về phía Tư Đồ Mục Dương.
- Chít chít...
Một tiếng hung cầm tê minh từ dưới chân Tư Đồ Mục Dương vang vọng, hư ảnh đại bàng giương cánh bay lên không trung.
Hư ảnh đại bàng cũng cháy hừng hực, giương cánh mấy trượng, hắc quang tràn ngập, hung đồng giống như huyết nguyệt, tràn ngập khí tức hung hãn khiếp người.
Thời điểm hư ảnh đại bàng xuất hiện, thú uy tràn ngập, để Đại Mãng bị ảnh hưởng, giống như nhận lấy áp chế.
- Là U Hư Hắc Bằng!
Mạnh Tuyển nhận ra, đối phương nguyên khí hóa hình ngưng tụ ra dị thú, lại là U Hư Hắc Bằng, đây là Yêu tộc chân chính, đẳng cấp huyết mạch mạnh hơn của hắn không biết bao nhiêu lần.
- Tiếp tục đi!
Trong mắt Tư Đồ Mục Dương tràn ngập chiến ý, ánh mắt trong vắt, sợi tóc bay múa, chân đạp hư ảnh U Hư Hắc Bằng bay lên không.
Oanh!
Giờ phút này chiến lực của Tư Đồ Mục tăng mạnh, giơ tay nhấc chân để bốn phía cát bay đá chạy, năng lượng bao phủ, phảng phất như hư không bốn phía cũng rung chuyển.
U Hư Hắc Bằng và Tư Đồ Mục Dương hỗ trợ lẫn nhau, càng như hổ thêm cánh.
Tuy Mạnh Tuyển rất mạnh, nhưng ở trước mặt tiểu gia hỏa biến thái như Tư Đồ Mục Dương, thì vẫn bị áp chế thảm hại.
- Phốc!
Mạnh Tuyển thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, nguyên khí hóa hình bị U Hư Hắc Bằng bẻ vụn.
- Xuy xuy...
Thân hình Mạnh Tuyển rút lui, nhưng lại nhân cợ hội đó bỏ chạy.
Mạnh Tuyển đã biết mình rơi vào thế bại, khó có thể địch lại thiếu niên này, tuy trong lòng không thể tiếp nhận, kinh hãi, nhưng không hề mất lý trí, trước tiên lùi lại cái đã.
Mặc kệ là thực lực cũng tốt, hay sợ Túi Không Gian trên người bị đoạt cũng tốt, Mạnh Tuyển đều biết mình không thể cùng thiếu niên kia dây dưa tiếp.
- Muốn chạy trốn, đã trễ!
Nhưng thời điểm Mạnh Tuyển đang muốn chạy, có thanh âm vang ở bên tai, sau lưng lặng yên xuất hiện một bóng người.
Trong lòng Mạnh Tuyển run lên, một loại dự cảm không tốt xuất hiện.
⚝ ✽ ⚝
Kình phong nóng rực, mang theo tầng tầng cự lực, chấn vỡ nguyên khí phòng ngự trên người Mạnh Tuyển, lực lượng trùng kích, thân thể nhanh chóng thối lui, ngã ở trên mặt đất
- Phốc...
Mạnh Tuyển thổ huyết lần nữa, thần sắc cực kỳ thống khổ, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hãi.
Nguyên lai không chỉ thiếu niên hắc y kia cường hãn, thiếu niên trang phục đệ tử ngoại môn kia còn đáng sợ hơn nữa.
Hắn muốn đứng dậy lùi lại, một cái cũng không phải đối thủ, huống chi còn là hai người, Mạnh Tuyển hối hận, muốn nhanh chóng rời đi.
Xoẹt!
Một trảo ấn rơi vào đầu vai Mạnh Tuyển, lực lượng cường đại áp chế xuống.
Mạnh Tuyển bị nhấc lên, đầu vai đau nhức kịch liệt, chảy ra máu tươi, toàn thân không cách nào động đậy.
- Nói ngươi sẽ hối hận!
Tô Dật không có bao nhiêu lưu tình, khống chế Mạnh Tuyển, không khách khí tìm ra ba cái Túi Không Gian, sau đó mới ném Mạnh Tuyển xuống đất.
- Phốc… các ngươi đến cùng là ai?
Mạnh Tuyển không biết là bị trọng thương, hay bị Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương kích thích, lại thổ huyết lần nữa.
Hắn đường đường là đệ tử thân truyền bài danh trên Kiếm Tháp, gần đây còn đột phá đến Nguyên Linh cảnh tứ trọng, thế mà bị hai thiếu niên trẻ tuổi đánh bại, cái này khiến Mạnh Tuyển có chút khó có thể tiếp nhận.