Chương 485
Hai thiếu niên này, một cái tuấn lãng nhẹ nhàng, tuấn tú không dính bụi trần!
Một cái tuấn lãng cương nghị, tà ngạo bức nhân!
- Làm sao động thủ, chúng ta chơi rõ ràng hay đánh lén?
- Gặp người nào cướp người đó, đánh lén thì tốt hơn, phần thắng sẽ rất lớn!
- Những đệ tử thân truyền kia, có vài người rất mạnh, không thể tuỳ tiện đối phó.
- Đánh lén đi, tốt nhất một kích phải trúng, chúng ta phải tùy thời ở trạng thái đỉnh phong, không nên liều mạng!
-...
Toàn bộ trong Vạn Kiếm chiến trường, cơ hồ tất cả mọi người đang tìm kiếm Tô Dật.
Cướp hàng vạn đệ tử nội môn, phía sau những đệ tử nội môn này đều là đệ tử thân truyền, cộng thêm người mang tất cả Huyền Linh Quả, xem chừng còn có rất nhiều Kiếm Văn Thạch, cái này khiến Tô Dật trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Chỉ tiếc chưa từng có ai nhìn thấy Tô Dật, tựa như biến mất rồi.
- Tên này nhất định là nghe được tin đồn, nên che giấu rồi!
- Rùa đen rút đầu, tên này đã sợ căn bản không dám lộ diện!
Mấy chục thanh niên nam nữ đi qua, oán hận không thôi, hùng hùng hổ hổ, từng cái nghiến răng nghiến lợi, tìm lâu như vậy, bọn họ lại ngay cả bóng dáng của Tô Dật cũng không phát hiện.
Đoàn người càng chạy càng xa, dần dần biến mất ở trong tầm mắt.
- Bọn họ nói ngươi là rùa đen rút đầu đấy.
Trên đại thụ che trời, trong tán cây rậm rạp, Tư Đồ Mục Dương nhìn Tô Dật, mang theo chế giễu.
- Không thèm để ý bọn gia hỏa này, trên người không có gì cả, chúng ta muốn tìm chỉ là những đệ tử thân truyền kia.
Tô Dật không để bụng, những đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn kia trên người đã không có gì cả, lười so đo, hiện tại muốn tìm là đệ tử thân truyền.
- Đi thôi.
Tư Đồ Mục Dương hào hứng dạt dào, cực kỳ chờ mong.
Hai bóng người lặng yên rơi xuống, thân hình giống như quỷ mị xuyên qua, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Trong núi rừng, có một đám thanh niên nam nữ bất phàm đứng chung một chỗ, xem chừng hơn ba mươi người, khí tức đều không tầm thường, trên người đều có huy chương của đệ tử thân truyền.
- Ta cũng không tin Tô Dật kia còn có thể chạy mất!
- Mặc dù Tô Dật kia đánh bại Kiếm Thập Nhất, bất quá chúng ta nhiều người như vậy, cũng không tin hắn là đối thủ!
- Vẫn nên cẩn thận một chút, nghe nói Tô Dật kia có thể thu phục Man Thú!
-...
Một đám đệ tử thân truyền thấp giọng nghị luận, đang tìm kiếm Tô Dật khắp nơi.
- Bảo đám đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn tìm kiếm Tô Dật kia đi, thời gian đã không nhiều, chúng ta phải mau chóng tìm thêm Kiếm Văn Thạch mới được!
- Trên người Tô Dật hẳn là có rất nhiều Kiếm Văn Thạch!
- Chúng ta không thể ký thác hi vọng vào trên người Tô Dật, nếu như hắn một mực không xuất hiện, hoặc bị người khác nhanh chân đến trước, đến lúc đó chúng ta sẽ không đủ Kiếm Văn Thạch!
- Cũng đã có rất nhiều người đi tìm Kiếm Văn Thạch, một khi có tin tức của Tô Dật, lại liên thủ đối phó!
-...
- Các ngươi trước đi tìm Tô Dật, một khi có tin tức thông báo ta!
Trong đám người, có một thanh niên rất bất phàm, khí vũ hiên ngang, khí tức sắc bén, nói xong lướt người rời đi.
- Sưu...
Bên người thanh niên này, có một cô gái trẻ tuổi niên kỷ tương tự không nói một lời, chỉ là dưới chân nguyên khí phun trào, theo thanh niên rời đi.
- Phủ Hạo sư huynh và Phủ Thanh Thanh sư tỷ đi rồi!
- Huynh muội bọn họ là thực lực mạnh nhất trong chúng ta, đều là cường giả bài danh năm mươi vị trí đầu trên Kiếm Tháp, hai huynh muội liên thủ càng cường hãn, vốn là chủ lực đối phó Tô Dật kia.
- Yên tâm đi, Phủ Hạo sư huynh và Phủ Thanh Thanh sư tỷ chỉ là đi tìm Kiếm Văn Thạch, một khi có tin tức của Tô Dật, sẽ lập tức đến đây liên thủ.
Đám đệ tử thân truyền nói thầm, mặc dù nói người đông thế mạnh, nhưng lại rất kiêng kị Tô Dật.
Người có tên cây có bóng, hiện tại Tô Dật cực kỳ nổi danh, cộng thêm tác phong hành động hung hãn, không thể không là để bọn hắn kiêng kị.
- Đối phó đám này, hay hai gia hỏa lạc đàn kia?
Nơi xa, có hai thiếu niên lén lén lút lút, ẩn tàng không lộ chút dấu vết, đang nghị luận làm sao xuất thủ.
- Hai người lạc đàn thực lực mạnh nhất, trên người Kiếm Văn Thạch cũng nhiều nhất, tuy đám đệ tử thân truyền kia yếu, nhưng số lượng nhiều, một khi động thủ sợ là chúng ta rất nhanh sẽ bại lộ, cho nên trước đối phó hai cái kia!
Tô Dật suy nghĩ.
- Sưu sưu...
Rất nhanh, hai thiếu niên lặng yên đi theo Phủ Hạo huynh muội.
Hai huynh muội Phủ Hạo Phủ Thanh Thanh không phải song bào thai, nhưng chỉ cách một tuổi, tu vi ở trong cùng thế hệ xem như tài năng xuất chúng, bài danh trên Kiếm Tháp đều trong năm mươi vị trí đầu, ở toàn bộ Thần Kiếm Môn cũng coi là thanh danh hiển hách.
Cộng thêm một khi hai huynh muội liên thủ, càng như hổ thêm cánh, càng làm cho người kiêng kị.
Hai huynh muội này xác thực cũng rất mạnh, trên đường đi tốc độ không giảm, sau hai canh giờ, tìm được một Man Thú Yêu Linh cảnh tam trọng đỉnh phong đại chiến một trận, còn đánh giết mấy chục Man Thú lớn nhỏ, sau cùng trọng thương Yêu Linh cảnh tam trọng đỉnh phong, đạt được mấy tấm Kiếm Văn Thạch và hai gốc linh dược.
Hai huynh muội rất cẩn thận, vừa rồi bị thương, tiêu hao rất lớn, nhưng dùng đan dược trị thương khôi phục, cũng là một người thổ nạp trị thương trước, một cái khác hộ pháp.
- Rất thông minh cẩn thận, bằng không chúng ta trực tiếp ra tay đi.
Tư Đồ Mục Dương nhìn hai đệ tử thân truyền kia hạ giọng, cơ hồ là dùng môi ngữ nói.
- Không được, cách không xa thì có rất nhiều người, một khi động thủ sẽ bại lộ, nhịn thêm chút đi.
Tô Dật lắc đầu, không muốn động thủ.
Hai huynh muội Phủ Hạo chỉ mỗi người thổ nạp nghỉ ngơi một lát, liền tiếp tục lên đường.
Trên đường đi hai huynh muội đều đang tìm kiếm Kiếm Văn Thạch, cũng tìm kiếm cường giả Man Thú.
Bọn họ dựa theo kinh nghiệm, trên người những cường giả Man Thú kia đều sẽ có Kiếm Văn Thạch.
Sau hai canh giờ, hai huynh muội lại gặp được một cường giả Man Thú.
Một Man Thú Yêu Linh cảnh tứ trọng, khí tức cường đại, rất khó có thể đối phó.
Hai huynh muội xuất thủ, thế công bành trướng, trầm đục như sấm, truyền ra trận trận ba động.
- Ngao...
- Phanh phanh!
Đây là một phen đại chiến kịch liệt, hai huynh muội liên thủ, toàn lực mà làm, át chủ bài ra hết.
Man Thú kia cũng rất cường hãn, người mang Hỏa thuộc tính và Mộc thuộc tính, thế công quỷ dị cuồng bạo.
Sau cùng Phủ Hạo và Phủ Thanh Thanh toàn lực ra tay, liên thủ bạo phát, rốt cục đánh giết được Man Thú.
Nhưng trên người hai huynh muội cũng vết thương chồng chất, thương thế không nhẹ, tiêu hao to lớn.
Man Thú kia bị hai huynh muội phá vỡ, trong bụng xuất hiện mấy tấm Kiếm Văn Thạch.
Tài liệu trên người Man Thú cũng là bảo vật, bị hai huynh muội cắt thu vào Túi Không Gian.
- Sưu sưu...
Không ít thân hình xuất hiện, động tĩnh giao thủ bực này, dẫn tới rất nhiều người ở phụ cận.
- Thế nào, có người nào muốn nhúng chàm sao, qua đến thử xem!
Phủ Hạo hừ nhẹ một tiếng, nhìn bốn phía, ánh mắt sáng ngời, tự có một cỗ khí thế sắc bén.