← Quay lại trang sách

Chương 489

Không sai, chính là ta!

Trương Linh Quân nhún vai, từ tốn nói, thần sắc lạnh nhạt, lộ ra cực kỳ tự tin.

Mặc dù biết Tô Dật không tầm thường, thiếu niên áo đen cũng rất mạnh, nhưng hắn là cường giả bài danh thứ chín trên Kiếm Tháp, giờ phút này lại không quá khẩn trương.

Nghĩ đến lát nữa hết thảy của hai thiếu niên kia sẽ rơi vào tay hắn, trong lòng Trương Linh Quân không nhịn được có chút bành trướng.

Hắn là nghe nói Tô Dật cướp bóc mấy vạn đệ tử nội môn, còn có tất cả Huyền Linh Quả, cộng thêm gần đây cướp bóc nhiều đệ tử thân truyền như vậy, cái này là thu hoạch bực nào.

- Kiếm Tháp bài danh thứ chín...

Nghe vậy, Tô Dật nhướng mày, nguyên lai tên này bài danh thứ chín trên Kiếm Tháp, cao hơn Kiếm Thập Nhất sáu vị, khó trách có thực lực như vậy, dám ở chỗ này đơn độc hấp dẫn bọn họ đến.

- Cho các ngươi hai lựa chọn, giao ra một nửa thu hoạch, ta cũng không làm khó các ngươi, thả các ngươi rời đi, bằng không ta chỉ có thể tự mình động thủ!

Nhìn thần sắc của Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương biến hóa, Trương Linh Quân tưởng hai người kiêng kị, nếu có thể không chiến mà thắng, lấy đi một nửa thu hoạch, ngược lại cũng không tệ.

Dù sao Tô Dật này cũng không tầm thường, muốn chiến thắng mà nói, có lẽ cần ngạnh chiến một trận, tới thời điểm đó mình có thể lấy đi hết thảy, nhưng sau cùng cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Trương Linh Quân không ngốc, biết làm sao mới có lợi nhất với mình!

- Có phải ngươi nóng sốt hay không?

Tư Đồ Mục Dương nhìn Trương Linh Quân, nghiêm túc hỏi.

- Không có.

Trương Linh Quân hơi sững sờ, người tập võ làm sao lại nóng sốt.

- Ngươi không có phát sốt, làm sao lại nói ra những lời này, ta còn tưởng ngươi sốt thành ngu ngốc chứ.

Tư Đồ Mục Dương liếc Trương Linh Quân, bài danh thứ chín Kiếm Tháp thì thế nào, bây giờ mình là Nguyên Linh cảnh tứ trọng nha!

- Tiểu tử, xưng tên ra, ở Kiếm Phong nào!

Sắc mặt Trương Linh Quân trầm xuống, ánh mắt mang theo lãnh ý nhìn chằm chằm Tư Đồ Mục Dương, tiểu tử này lại dám trêu đùa hắn, toàn bộ đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn đ, là không có người nào dám cuồng vọng như vậy ở trước mặt hắn.

Xùy!

Đột ngột, thân hình Tô Dật giống như thiểm điện, mang theo tàn ảnh công kích về phía Trương Linh Quân, một quyền oanh ra, nguyên khí nóng rực bao trùm nắm đấm.

- Đánh lén...

Trương Linh Quân có chút hoảng hốt, căn bản không nghĩ tới Tô Dật sẽ đánh lén, trong lòng hắn, Tô Dật tuổi không lớn lắm, tu vi lại siêu quần, loại người này hẳn là sẽ không đánh lén mới phải.

Trương Linh Quân vội vàng xuất thủ, nguyên khí bao trùm, nhất thời hai bóng người va chạm.

⚝ ✽ ⚝

Nguyên khí phun trào, truyền ra trầm đục, tràn ngập bốn phía.

Nguyên khí va chạm, cương phong mãnh liệt bao phủ, cành khô lá rụng đều bị chấn vỡ thành bụi phấn, mặt đất cũng đang run rẩy.

- Nhớ kỹ, ta gọi Tư Đồ Mục Dương!

Tư Đồ Mục Dương cũng xuất thủ, trên người bao trùm nguyên khí, thế công giống như núi ép xuống.

Trương Linh Quân cảm ứng được khí thế sau lưng, sắc mặt tái xanh, bàn chân vội vàng biến hóa, cánh tay trái lượn vòng, vung chưởng va chạm.

⚝ ✽ ⚝

Cương phong tràn ra, thân thể Trương Linh Quân khẽ run, bàn chân lui về phía sau mấy bước.

Đạp đạp!

Tư Đồ Mục Dương lảo đảo trở ra, nhưng chỉ lui hai bước, nguyên khí trên người hóa thành Phong thuộc tính, dưới chân nguyên khí phun trào, thân thể giống như gió nhẹ quét lá rụng, nhẹ nhàng lui về phía sau hai bước, liền mượn lực ổn định thân thể.

- Thật mạnh, là Nguyên Linh cảnh ngũ trọng!

Tư Đồ Mục Dương nhìn Trương Linh Quân, ánh mắt có chút chấn kinh, tu vi của kẻ trước mắt này, tuyệt đối là Nguyên Linh cảnh ngũ trọng.

Xùy!

Tô Dật lại lần nữa đánh tới, nắm đấm oanh ra.

Một cỗ nguyên khí Hỏa thuộc tính cuộn trào, khí tức nóng bỏng phủ lên không khí giống như muốn bốc cháy, khiến da thịt người ta nóng rát, lông tơ dựng thẳng!

Trương Linh Quân vừa mới ổn định thế lui, bỗng nhiên đầu ngón chân điểm đất mặt, thân thể trực tiếp nhảy ra, lại tránh đi một quyền của Tô Dật.

Đồng thời trong nháy mắt, Trương Linh Quân lấn người lên, chiến bào màu xanh lắc một cái, nguyên khí Mộc thuộc tính ngưng kết ở trên thủ ấn, trong tay phải cũng xuất hiện không ít chưởng ấn, sau cùng những chưởng ấn này lặng yên không một tiếng động bao phủ tới Tô Dật, nhìn cực kỳ quỷ dị.

Tô Dật cũng hơi kinh ngạc, thế công này rất quỷ dị, chưa bao giờ thấy qua vũ kỹ âm hiểm như vậy.

Tô Dật cũng xuất thủ, từng đạo từng đạo chưởng ấn trong nháy mắt va chạm.

Phanh phanh phanh...

Nhất thời từng âm thanh trầm đục truyền ra, cương phong nổ bắn, ánh sáng thuộc tính phun trào.

Tô Dật dùng lực lượng tuyệt đối, ngăn cản tất cả chưởng ấn lại.

Nhưng những nguyên khí Mộc thuộc tính kia, giống như có thể xuyên thấu Nguyên Khí Tráo ở trên người Tô Dật, để hắn nhận lấy không ít ảnh hưởng.

Nếu không phải Tô Dật có Kim Cương Chi Thể, sợ là ảnh hưởng sẽ có chút nghiêm trọng.

Âm thầm kinh ngạc, cái này khiến Tô Dật rõ ràng, Trương Linh Quân có thể bài danh Kiếm Tháp thứ chín, tuyệt đối là có chân tài thực học, nếu không phải mình có Kim Cương Chi Thể, thì đã bị không ít ảnh hưởng.

Hơn nữa mặc dù mới giao thủ mấy chiêu, nhưng Tô Dật đã biết, Trương Linh Quân người mang Mộc thuộc tính, thế công nhanh nhẹn lại quỷ dị khó lường, cực kỳ khó đối phó.

Oanh!

Tư Đồ Mục Dương lại xuất hiện, lơ lửng ở tầng trời thấp, nương theo bạch quang óng ánh, ánh sáng hừng hực tràn ngập, giống như linh vũ bao trùm thành khải giáp.

Khải giáp phát sáng, khí tức cổ lão, một đôi cánh chim màu trắng linh động, vũ dực mở rộng, biên giới như lưỡi đao, hàn quang trong vắt cắt về phía Trương Linh Quân, làm cho bốn phía xuất hiện đao nhận, cuồng phong gào thét.

- Nguyên Linh cảnh tứ trọng!

Trương Linh Quân mới vừa cùng Tô Dật giao thủ một kích, cảm ứng được khí thế ở sau lưng đánh tới, không khỏi biến sắc, khải giáp kia có khí tức cổ lão, tràn ngập uy áp, giờ phút này khí tức trên người thiếu niên cũng đến Nguyên Linh cảnh tứ trọng, cùng khải giáp hỗ trợ lẫn nhau, uy thế hiển hách.

Oanh!

Trong chớp mắt, Trương Linh Quân không chút giữ lại, nguyên khí trên người dâng trào, như hồng thủy trút xuống, khí tức dâng đến đỉnh phong.

Soạt!

Nguyên khí Mộc thuộc tính bạo phát, ánh sáng xanh hừng hực xen lẫn.

Ở dưới hai cỗ khí thế cường đại, hư không bốn phía rung động, khắp nơi cát bay đá chạy.

Cành khô lá rụng hóa thành tro bụi, có nhánh cây bị bẻ gãy, phá hủy hết thảy!

- Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, ai sợ ai!

Tu vi của Trương Linh Quân đến Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, Tư Đồ Mục Dương không có chút ngoài ý muốn, sớm đã cảm ứng được rồi.

Thân ở tầng trời thấp, Ngự Phong Chiến Khải sáng chói, như mang theo cuồng phong gào thét, không ngừng công kích Trương Linh Quân.