Chương 490
Ông!
Trương Linh Quân tu vi Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, cũng không phải dễ đối phó, trong tay cầm một thanh bảo kiếm bất phàm, phong cách cổ xưa, kiếm văn lưu động, ánh sáng rạng rỡ, tuyệt đối là đến Linh Binh.
Kiếm quang tràn ngập, cắt vỡ không khí, sắc bén mà khó lường.
Giờ khắc này Tư Đồ Mục Dương ở dưới Ngự Phong Chiến Khải phụ trợ, tốc độ như hổ thêm cánh, giống như chim ưng săn mồi, không ngừng tấn công.
Tô Dật chuyển mắt, đại khái cũng nhìn ra thực lực của Trương Linh Quân.
Cho nên trong lòng hắn rất cảm thán, tuổi tác của Trương Linh Quân này chỉ tầm hai mươi hai tuổi, nhưng đã đến Nguyên Linh cảnh ngũ trọng.
Tu vi bực này, Tô Dật nhớ kỹ thời điểm ở trong Man Yêu Sâm Lâm, những dong binh đoàn, đệ tử trong Hắc Sát Môn… có thể đến đẳng cấp này, đều là trung niên nhân, ít cũng gần bốn mươi.
Cho dù là Thánh Sơn Vương Toàn Đức mang đến những đệ tử Nguyên Linh cảnh kia, trẻ tuổi nhất cũng hai mươi tám hai mươi chín, đoán chừng những đệ tử kia cũng không phải đệ tử hạch tâm của Thánh Sơn, có điều cái này cũng chứng minh, lấy thiên tư của Trương Linh Quân, tuyệt đối là nằm trong hàng ngũ thiên tài.
Phanh phanh phanh!
Ánh vàng rung động, cương phong bạo phát, Trương Linh Quân và Tư Đồ Mục Dương không ngừng công kích, âm thanh trầm đục liên tiếp vang lên.
Nhưng cả hai cảm thấy ai cũng không chiếm được tiện nghi, Tư Đồ Mục Dương tốc độ kinh người, thế công dũng mãnh, chấn đến Trương Linh Quân áo bào phần phật, mái tóc lộn xộn.
Trương Linh Quân thì kiếm quang vạch phá không khí, mang theo thanh âm xé gió, sắc bén quỷ dị, để Tư Đồ Mục Dương có Ngự Phong Chiến Khải ngăn cách, cũng cảm ứng được da thịt truyền đến hàn ý.
- Tiếp tục!
Tô Dật cũng gia nhập vòng chiến, đại đao chém ra.
Đao quang như điện, không ngừng vung đánh.
Tư Đồ Mục Dương không có dùng binh khí, nhưng Ngự Phong Chiến Khải cực kỳ lợi hại, ở dưới nguyên khí bao trùm, bốn phía giống như bị cuồng phong bao trùm, thân hình di động, ngang dọc giao kích, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ linh hoạt.
Kiếm pháp của Trương Linh Quân rất sắc bén, xen lẫn quỷ dị và linh động, liên miên bất tuyệt.
Tô Dật có thể cảm ứng được, Trương Linh Quân rất mạnh, Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, chiến lực xuất chúng, nguyên khí trong cơ thể như đại hải liên miên bất tuyệt.
Tô Dật càng đánh càng thư sướng.
Đương nhiên, hắn không có chính thức vận dụng toàn lực.
Đã bại lộ thân phận, nếu lại bại lộ toàn lực mà nói, toàn bộ đệ tử Thần Kiếm Môn ở trong Vạn Kiếm chiến trường sẽ đề phòng, cái này đối với hắn cực kỳ bất lợi.
Tô Dật cũng không muốn dây dưa quá lâu, động tĩnh này rất lớn, sẽ kinh động đệ tử thân truyền ở phụ cận.
Hiện tại trong Vạn Kiếm chiến trường, tất cả đệ tử Thần Kiếm Môn đều đang tìm kiếm mình nha.
Ba người quyết đấu, cực kỳ gay cấn và kịch liệt.
Nếu có người ở hiện trường, tất nhiên sẽ kinh hô, ba người đều cực kỳ biến thái.
Trương Linh Quân càng ngày càng giật mình, bị ép dùng toàn lực, lại phát hiện càng ngày càng cố sức, trên người vết thương càng ngày càng nhiều, thương thế càng ngày càng nặng.
Một khắc sau, thực lực của Trương Linh Quân tuy mạnh, chiến lực cường hãn, nhưng thực lực chân chính, Tô Dật đã triệt để thăm dò rõ ràng.
- Thời gian cũng đủ rồi!
Trong lòng Tô Dật lẩm bẩm, thời gian đã không sai biệt lắm, là thời điểm nên kết thúc.
Hưu!
Một âm thanh vang vọng, Tô Dật vận chuyển đao quyết, trong nháy mắt, trên đại đao phảng phất như vang lên tiếng long ngâm, giống như phong lôi, đao quang sáng chói, lấy tư thái cuồng mãnh chém xuống.
Đao như điên long, thế như mãnh hổ!
Đây là Cuồng Long Tam Đao đao thứ nhất, Nộ Long Trảm!
Trương Linh Quân kinh hãi, kiếm quang lướt đi, trên người nguyên khí dâng trào.
Xoẹt...
Ken két...
Đao kiếm va chạm, ánh vàng bạo phát, tia lửa tung tóe, theo xoạt xoạt thanh âm vang vọng, đại đao trong tay Tô Dật tràn ngập hỏa quang, lập tức nứt ra.
Nhưng đại đao không có vỡ vụn, chỉ xuất hiện vết nứt mà thôi.
Rất rõ ràng, bảo kiếm của Trương Linh Quân chiếm không ít tiện nghi, đẳng cấp viễn siêu đại đao trong tay Tô Dật.
Có điều Tô Dật có nguyên khí cường hãn gia trì, Trương Linh Quân không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, bước chân lảo đảo rút lui!
Xoẹt...
Hai mắt Tô Dật hiện lên ánh sáng đỏ thẫm, bàn chân phun trào nguyên khí, thân hình tựa như sấm sét, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Trương Linh Quân, một chưởng đánh ra.
Oanh!
Nguyên khí Hỏa thuộc tính cuộn trào, khí tức nóng bỏng để không khí chung quanh giống như muốn bốc cháy lên.
- Làm sao đột nhiên mạnh lên nhiều như vậy!
Trương Linh Quân kinh ngạc, hắn cảm thấy khí tức trên người Tô Dật đột nhiên mạnh lên không ít, đối phương nhẫn nại lâu như vậy, là đang chờ đợi đột nhiên bạo phát sao.
Oanh!
Trong nháy mắt, nguyên khí Mộc thuộc tính bao phủ quanh người Trương Linh Quân, hoảng hốt nâng cánh tay trái lên ngăn cản!
Hết thảy đều ở trong phán đoán của Tô Dật, khóe miệng nhấc lên ý cười, hai chưởng va chạm, thì thào nói.
- Bạo!
Bành!
Hai chưởng va chạm, năng lượng nổ tung, nhưng đột nhiên lại phát sinh tiếng nổ thứ hai, thứ ba...
Ầm ầm…
Thanh âm như sấm, lực lượng như núi lửa bạo phát, khí lưu như cuồng phong khuấy động.
Đạp đạp…
Thân thể Trương Linh Quân thẳng tắp rút lui, Nguyên Khí Tráo cũng bị chấn nát, mặt đất rạn nứt, cổ họng truyền ra thanh âm trầm đục, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Xùy!
Tư Đồ Mục Dương xuất thủ, thừa dịp Trương Linh Quân gặp khó, liền lấn người lên, chỉ ấn như điện, xảo trá tinh diệu, nhất thời lướt đến sau lưng đối phương.
Trương Linh Quân cảm ứng được thế công ở sau lưng, nhưng đã không kịp ngăn cản, chỉ có thể vội vàng né tránh, chỉ ấn lướt qua đầu vai, lộ ra huyết động, máu tươi kích xạ.
Đối chiến như vậy, một cái chớp mắt cũng đủ để phân ra thắng bại, huống chi còn có Tô Dật ở trong bóng tối áp chế.
Tô Dật lại ra tay, thân hình giống như quỷ mị, nắm đấm siết chặt, không có thi triển vũ kỹ, một quyền mang theo nguyên khí hùng hồn, hung hăng rơi vào trên người Trương Linh Quân.
Một quyền của Tô Dật ẩn chứa nguyên khí cường đại, nương theo tiếng xé gió ô ô, rắn rắn chắc chắc trùng kích ở trên người Trương Linh Quân.
⚝ ✽ ⚝
Phốc...
Máu tươi phun ra, thân thể Trương Linh Quân giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
Trương Linh Quân rơi xuống đất, mặt đất run rẩy, sắc mặt tái nhợt, bảo kiếm trong tay văng ra.
Oanh!
Trương Linh Quân giãy dụa, ánh mắt hoảng hốt, bỗng dưng một cỗ lực lượng cường đại trấn áp xuống.
Kết quả cuối cùng có thể nghĩ, ở trong ánh mắt ngạc nhiên của Trương Linh Quân, hết thảy trên người đều bị lục soát sạch sẽ.