← Quay lại trang sách

Chương 500

Có người phát hiện Lang Đầu Yêu Bức, xa xa nhìn thấy có người ở trên lưng Lang Đầu Yêu Bức, nhất thời cùng nhau bao vây, đuổi theo.

- Ngao ô...

Có người nguyên khí hóa hình, chân đạp thú ảnh phi hành bay lên trời.

Có người nguyên khí hóa hình, lấy hung thú trèo đèo lội suối.

Có đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn xem náo nhiệt, nguyên khí phun trào, leo núi lội nước, cũng truy đuổi theo.

Một đêm này, bốn phía nhất định không bình tĩnh!

Sáng sớm, tia nắng ban mai tràn ngập, sương mù màu ngà sữa tung bay.

Thời điểm ánh bình minh thứ nhất xuyên qua sương mù rơi vào trên mặt Tô Dật, hắn thu lại thủ ấn, khí tức trên người dập dờn ba động, phun ra một ngụm trọc khí.

Cảm giác trong cơ thể mình, thương thế đã khôi phục tám chín phần mười, nguyên khí tràn đầy, linh hồn sung mãn, Tô Dật âm thầm buông lỏng, nhưng ngược lại có chút bận tâm tình huống của Lang Bức.

- Hô...

Tư Đồ Mục Dương cũng ngừng thổ nạp điều tức, thu liễm khí tức, sắc mặt hồng nhuận, chỉ là thương thế còn chưa triệt để khôi phục.

- Ngao...

Thời điểm Tô Dật có chút bận tâm, thú hống trầm thấp truyền đến, thân ảnh to lớn của Lang Bức xuất hiện, huyết quang tràn ngập, khí tức huyết sát dập dờn.

- Đại nhân, rất nhiều đệ tử Thần Kiếm Môn đang chạy đến.

Lang Bức mở miệng, trên người lại có thương thế, tràn ra máu tươi.

Tối hôm qua Lang Bức gặp bị phục kích, cũng may thành công thoát thân.

Thân hình Tô Dật lướt đi, đứng ở trên cự thạch, ánh mắt trông về phía xa, có không ít quang ảnh đang bay đến.

- Giúp ta hộ pháp, Lang Bức cùng ta tiến vào.

Tô Dật thả người nhảy xuống cự thạch, trở lại sườn núi, thủ ấn ngưng kết, mi tâm có quang mang lấp lóe, ánh sáng dập dờn, gọi ra không gian thần bí, mang theo Lang Bức tiến vào trong.

Tư Đồ Mục Dương mờ mịt, đến bây giờ còn không biết Tô Dật muốn làm gì, cố ý dẫn mọi người tới, chẳng lẽ muốn tính toán sống mái với nhau sao?

Rất nhanh, trong không gian thần bí có ba động, thân hình Tô Dật lướt ra, còn có một đạo thanh quang đi theo, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Tô Dật thu lại không gian thần bí, thân hình nhảy lên nham thạch, mắt nhìn quang ảnh phía trước càng lúc càng lớn, không ít thú ảnh càng ngày càng gần.

- Ngao ô...

Thú hống như sấm, bốn phương tám hướng thú ảnh càng ngày càng nhiều, phía dưới, vô số đệ tử Thần Kiếm Môn trèo đèo lội suối, cẩn thận tìm kiếm.

- Tô Dật kia ẩn thân ở phụ cận, lần này không thể để cho hắn thoát!

- Lang Đầu Yêu Bức kia biến mất ở chỗ này, Tô Dật tuyệt đối ở phụ cận!

-...

Nhiều người bao vây như vậy, làm cho tất cả mọi người không công mà lui, không hề nghi ngờ, Tô Dật triệt để gây nên nhiều người tức giận.

Huyền Linh Quả và Kiếm Văn Thạch, đối với đệ tử Thần Kiếm Môn mà nói, là dụ hoặc không thể chống cự.

Ngày hôm nay cũng là thời điểm Vạn Kiếm chiến trường mở ra, tất cả Huyền Linh Quả ở trên người Tô Dật, cái này khiến đám đệ tử thân truyền không người nào nguyện ý từ bỏ.

Lần này bọn họ tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, chí ít một nửa mục đích là muốn lấy được Huyền Linh Quả.

Ai biết sau cùng mọi người ngay cả bóng dáng của Huyền Linh Quả cũng không nhìn thấy, về sau mới biết Tô Dật đoạt sạch.

Giữa không trung, trên mặt đất, tất cả đệ tử thân truyền đều cẩn thận tìm kiếm, dù đào sâu ba thước cũng phải tìm ra Tô Dật.

Trải qua hôm qua bao vây thất bại, các đệ tử thân truyền đã có chút ăn ý hình thành nhận thức chung, Tô Dật có Lang Đầu Yêu Bức làm tọa kỵ, dù ai cũng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể liên thủ.

Bởi vậy ở dưới những đệ tử này chỉ huy, bắt đầu bố trí bao vây, bốn phương tám hướng, lấy hình thức kéo lưới xúm lại.

Đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn cũng bị bức vào bên trong.

Đương nhiên, đệ tử nội môn đa số là chủ động, đều hy vọng có thể tìm được Tô Dật báo thù.

- Thật nhiều người, chẳng mấy chốc sẽ lục soát đến nơi đây!

Trước sườn núi, ánh mắt bao la, Tư Đồ Mục Dương đến bên người Tô Dật, mắt nhìn đội ngũ bao vây đã càng ngày càng gần, thần sắc cũng càng ngày càng ngưng trọng.

Tư Đồ Mục Dương nhìn Tô Dật, lại phát hiện sắc mặt hắn phong khinh vân đạm, hoàn toàn không có quá nhiều lo lắng.

Tô Dật nhìn phía trước, mắt đầy ý cười, bọn gia hỏa này thật đúng là đủ hung ác, đây là không bắt được mình thề không bỏ qua nha.

- Ngươi đến cùng có biện pháp nào không, sợ là sắp lục soát tới rồi.

Tư Đồ Mục Dương trừng Tô Dật một cái, thực không biết trong hồ lô của Tô Dật bán thuốc gì.

- Yên tâm đi, bọn họ tới càng nhanh, lát nữa trốn càng nhanh.

Tô Dật cười thần bí, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt âm thầm có chút khẩn trương.

- Nếu như trốn không thoát, dù sao cái thứ nhất bọn họ không bỏ qua là ngươi.

Tư Đồ Mục Dương bất đắc dĩ, thật không nghĩ ra Tô Dật còn có biện pháp thoát thân nào, dù sao đến nước này, xem như bây giờ muốn phá vây cũng trốn không thoát, đành phải yên tĩnh chờ Tô Dật mở ra hồ lô, nhìn xem tên này đến cùng đang bán thuốc gì.

- Lục soát, nhất định ở bên trong!

Người càng ngày càng nhiều, vòng vây càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng tới gần chỗ của Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương.

Đám người huyên náo, mặc dù nói hiện tại nhắc tới Tô Dật, sẽ làm cho rất nhiều đệ tử trong lòng phát run.

Nhưng giờ phút này nhiều người như vậy, cơ hồ là mấy vạn đệ tử Thần Kiếm Môn ở trong Vạn Kiếm chiến trường bao vây, cái này khiến mọi người tăng thêm không ít lòng dũng cảm.

Tô Dật kia mạnh hơn, chẳng lẽ còn có thể chống lại tất cả đệ tử Thần Kiếm Môn sao.

- Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương, bọn họ ở bên kia...

Bỗng dưng, trên không trung có đệ tử Thần Kiếm Môn phát hiện hai bóng người, đúng là mục tiêu mà bọn họ tìm.

- Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương, bọn họ ở kia!

- Rốt cuộc tìm được, bọn họ ở kia, mau đuổi theo!

⚝ ✽ ⚝

Từng ánh mắt nhìn qua, nhất thời tiếng người huyên náo, bọn họ rốt cục tìm được mục tiêu.

- Ngao ô...

- Sưu sưu...

Chỉ nháy mắt, thú hống như sấm, gào thét kinh thiên, từng đạo thú ảnh cùng nhau di động.

Giữa núi rừng, lần lượt từng bóng người thi triển thân pháp, toàn lực mà làm, bao vây về phía Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương.