← Quay lại trang sách

Chương 501

Mấy vạn đệ tử Thần Kiếm Môn giống như cùng chung mối thù, chấn động sơn lâm, khí tức hội tụ vào một chỗ, thanh thế kinh người, tình cảnh như vậy khiến người ta chấn động kinh ngạc.

- Ngao ô...

Giữa không trung, thân hình Bát Dực Yêu Mãng xuất hiện, sắc mặt Mộ Dao cực kỳ khó coi, mắt nhìn Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương ở xa xa nói:

- Lần này nhìn các ngươi còn có thể trốn chỗ nào!

- Không ổn, bọn họ phát hiện chúng ta.

Sắc mặt Tư Đồ Mục Dương trắng bệch, nhiều đệ tử Thần Kiếm Môn như vậy, xem như hắn cực kỳ tự tin với mình, cũng biết không có khả năng đối phó nhiều người như vậy.

Tô Dật ngẩng đầu, mắt nhìn hư không, giờ phút này sắc mặt cũng hơi khẩn trương, trong miệng thì thào nói:

- Mau tới đi, bằng không coi như chơi lớn rồi!

- Ngao ô...

- Tô Dật, lần này ngươi chắp cánh khó thoát!

- Nhìn ngươi còn chạy đi đâu!

-...

Bốn phương tám hướng, người càng ngày càng gần.

Giữa không trung lít nha lít nhít thú ảnh càng nhanh, trên lưng thú ảnh đều có từng đệ tử Thần Kiếm Môn bất phàm.

Giờ phút này, bọn họ cùng chung mối thù, mục tiêu đều là Tô Dật!

- Gặp phiền phức lớn rồi...

Tư Đồ Mục Dương đã không cách nào tin tưởng Tô Dật, đệ tử Thần Kiếm Môn bao vây đã đến chân núi, lập tức sẽ đến, cái này làm sao chơi...

Song quyền của Tô Dật lặng yên nắm chặt, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần sắc có chút ngưng sắc.

Sáng sớm, ánh bình minh bao phủ không trung.

Đột nhiên, chẳng biết lúc nào, ánh bình minh sáng chói dần dần ảm đạm, mây đen lặng yên lan tràn ra, trong lúc bất tri bất giác che đậy bình minh.

Cả thiên địa cổ lão nhất thời mờ tối.

- Ha ha, đến thật đúng lúc!

Tô Dật cười, song quyền nắm chặt thả ra, khóe miệng nhếch lên đường cong.

Oanh...

Chỉ chớp mắt, hư không tự dưng run lên.

Giờ khắc này, cả thiên địa trở nên cực kỳ đè nén.

- Chuyện gì xảy ra...

Tư Đồ Mục Dương cảm ứng được, trong lòng tự dưng run lên.

Vô số Man Thú giống như cảm ứng được cái gì, đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh, vạn thú im ắng.

Thú ảnh dưới chân những đệ tử thân truyền kia, giờ phút này cũng phát run, tốc độ đại giảm.

- Chuyện gì xảy ra...

Mà lúc này, đệ tử Thần Kiếm Môn cũng cảm ứng được.

Đặc biệt là những đệ tử thân truyền thực lực mạnh nhất, ánh mắt cơ hồ là cùng lúc nhìn lên hư không.

Trên không trung, mây đen càng ngày càng nhiều, càng lúc càng dày.

Không người có thể thấy, trên đỉnh núi, một củ cải tràn ngập ánh sáng thanh hồng, kích cỡ tương đương trẻ sơ sinh xuất hiện.

Đây là Bích Huyết Linh Tham, vừa mới từ trong không gian thần bí đi ra, rễ cây mở rộng, tràn ngập một loại ánh sáng thanh hồng, lá cây xanh biếc, trong suốt sáng long lanh, trên người ánh sáng lấp lóe, lộ ra hai con mắt giống như chân thực, nhìn chằm chằm mây đen trên bầu trời.

- Chuyện gì xảy ra?

- Tựa hồ có uy áp rất lớn!

- Không thích hợp, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Từng đệ tử Thần Kiếm Môn ngốc trệ tại nguyên chỗ, động tĩnh này nương theo uy áp vô hình lan tràn đến, khiến linh hồn người ta nhịn không được rung động, để bọn hắn không dám tùy ý tới gần.

Ánh mắt mọi người đều không tự chủ được nhìn hư không, cảm ứng nơi phát ra động tĩnh đáng sợ kia.

- Là Tô Dật, là hắn giở trò quỷ sao!

Tất cả ánh mắt nhìn xa xa, cảm ứng được khí tức kinh người kia, liền hoài nghi Tô Dật.

Chỗ phát ra khí tức kinh người, chính là nơi ở của Tô Dật.

- Tách tách...

Trên hư không, mây đen dày đặc cuồn cuộn, có hồ quang điện lặng yên xuất hiện, chiếu sáng thiên địa tối tăm.

Trong nháy mắt, thiên địa đại biến, lôi vân lấp lóe, uy áp từ bên trong lan tràn ra.

- Không tốt!

Trong nháy mắt, trong lòng mọi người và Man Thú đều rung động, trong lòng thấy lạnh cả người.

- Ngao ô...

Vô số Man Thú cảm ứng được, tất cả nằm sấp xuống, tiếng thú gào từ chỗ xa xa truyền đến.

- Lôi vân, sao lại xuất hiện lôi vân.

- Móa, chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

- Là Tô Dật kia làm sao?

Từng ánh mắt kinh hãi, chăm chú nhìn lên hư không, thân hình đều không tự chủ được run rẩy.

Trên hư ảnh Tứ Dực Địa Hỏa Thú, một thanh niên tầm hai mươi tuổi, dáng người thon dài, mày như đao gọt, sống mũi cao thẳng, mắt nhìn lôi vân xa xa, trong mắt nổi lên ánh sáng.

- Lôi uy, chẳng lẽ…

Trên lưng Bát Dực Yêu Mãng, sắc mặt của Mộ Dao cũng đại biến.

Một hư ảnh linh mã màu trắng, sau lưng mọc hai cánh, dáng người mạnh mẽ, toàn thân phát sáng, bên trên có nữ tử rung động lòng người, tóc đen bay múa, con ngươi phát sáng.

Có điệp ảnh to lớn, sí dực tràn ngập hồ quang điện, bên trên có thanh niên mái tóc đen dài, áo choàng phất phới, mắt nhìn lôi quang, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc bén.

- Chúng ta đụng phải sự tình gì sao?

Tư Đồ Mục Dương kinh hô, giờ phút này bọn họ ở bên cạnh, càng có thể cảm ứng được uy áp cuồn cuộn, khiến người ta run như cầy sấy, lông tơ dựng thẳng, linh hồn bất an.

- Ầm ầm...

Trên núi, lôi vân càng lúc càng nồng nặc, trên người Bích Huyết Linh Tham tràn ngập ánh sáng thanh hồng, ngẩng đầu mà đứng, lá cây khuếch trương, bộc phát ra một loại uy thế và mùi thuốc, nếu để cho người ngửi được sẽ thèm nhỏ dãi.

- Xì xì xì...

Rất nhanh, trong lôi vân ùn ùn kéo đến, từng đạo lôi điện sáng chói lướt ra, như quán thông trời đất, trực tiếp oanh kích Bích Huyết Linh Tham, nương theo uy áp cuồn cuộn.

- Ù ù…

Tiếng sét không dứt, lấy Bích Huyết Linh Tham làm trung tâm, lôi điện như núi lửa phun trào, vô cùng vô tận, đến từ bốn phương tám hướng, điên cuồng phun trào, điên cuồng buông xuống!

Đây là kiếp số, không phải lôi điện bình thường, là thượng thiên hạ xuống trừng phạt!

Bốn phương tám hướng, nhìn một màn kinh khủng kia, mọi người lông tơ dựng thẳng, linh hồn kích động.

- Đó là cái gì, mau trốn!

- Không tốt, đây là Sơ Kiếp, có thiên địa linh vật hoặc Man Thú độ kiếp!

- Mau lui lại, nhanh!

- Đây là kiếp số, không thể nhiễm, nếu không sẽ dính vào nhân quả, mau lui lại!

Tiếng hét lớn vang vọng, có đệ tử nhìn ra manh mối.

Đó là kiếp số, hạ xuống lôi điện, nếu ai nhiễm phải, thì dù không chết, cũng sẽ nhiễm phải nhân quả.

- Lui, mau lui lại!

- Mẹ ơi, mau trốn, nhanh!