← Quay lại trang sách

Chương 513

Có một vị trưởng lão mở miệng, hắn là sư phụ của Trương Linh Quân, giờ phút này thực ngồi không yên, đệ tử thân truyền mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, thế mà thua đau như vậy, bị Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương đánh bại, cái này khiến trên mặt hắn không ánh sáng a.

Trương Linh Quân rất biệt khuất, không khỏi bất đắc dĩ trừng Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương, hắn cũng hy vọng mình trọng thương mới bị thua, nhưng chỉ có hắn rõ ràng, hắn đang ở trạng thái đỉnh phong, còn là dưới tình huống chuẩn bị sẵn sàng, kết quả vẫn bị chà đạp.

- Hừ, đánh bại còn cần hắn trọng thương sao, dù chỉ có một mình ta, hắn cũng không chiếm được lợi lộc gì!

Tư Đồ Mục Dương nhìn không được nữa, một cái Trương Linh Quân mà thôi, chẳng lẽ những trưởng lão này không để hắn và Tô Dật ở trong mắt sao.

Khóe mắt Trương Linh Quân có rút, nhưng không nói gì, hắn biết Tư Đồ Mục Dương nói là tình hình thực tế, xem như chỉ đối mặt Tư Đồ Mục Dương, hắn cũng không có cách nào chiếm tiện nghi, cũng không biết tiểu tử này từ đâu xuất hiện, tuổi nhỏ như vậy, nhưng thực lực lại cực kỳ khủng bố.

Nhìn thái độ của Trương Linh Quân và Tư Đồ Mục Dương, tình hình thực tế là thế nào, trong lòng các trưởng lão đã quá rõ ràng, ánh mắt không khỏi co giật.

- Có người đến, hẳn là chưởng môn.

Bên ngoài đại điện, cảm ứng được khí tức ba động, các trưởng lão nhất thời đứng dậy, hẳn là chưởng môn đến.

Xùy...

Khí tức dập dờn, một bóng người lặng yên xuất hiện ở trong đại điện.

Hình bóng nhỏ gầy, khuôn mặt mang theo tang thương, tóc sợi đen sợi bạc xen kẽ, ánh mắt sáng ngời.

- Tô Tô trưởng lão...

Khi nhìn thấy thân hình kia, tất cả trưởng lão hộ pháp nhất thời sững sờ, đến chính là Tô trưởng lão.

Tô Dật chuyển mắt, cũng rất kinh ngạc, vị trước mắt là ân nhân cứu mạng của mình, trưởng lão Thần Kiếm Môn Tô Cuồng Ca.

- Bái kiến...

Tô Dật tiến lên hành lễ, Tô trưởng lão cuối cùng cũng về Thần Kiếm Môn.

- Không cần lo lắng, ở Kiếm Phong thứ ba mươi sáu ta, vậy thì ai cũng không khi dễ được ngươi!

Tô trưởng lão cắt ngang Tô Dật nói, ánh mắt lại chăm chú rơi vào trên người Tô Dật, ánh sáng lấp lóe.

- Bái kiến Tô trưởng lão!

- Bái kiến Tô trưởng lão!

Trong đại điện, các trưởng lão thần sắc khác nhau, lập tức hành lễ.

- Nghe nói các ngươi mang người của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu đến Thiên Kiếm Phong, ta tới xem một chút.

Ánh mắt Tô trưởng lão đảo qua mấy chục trưởng lão ở trong đại điện, nhàn nhạt mở miệng, thần sắc lại âm trầm bất định.

- Tô trưởng lão nghiêm trọng, Tô Dật ở trong Vạn Kiếm chiến trường cả gan làm loạn, cướp bóc, đánh lén đồng môn, cho nên mới mang đến để chưởng môn định đoạt.

Bạch Minh Sơn mở miệng, ánh mắt lấp lóe, nhìn Tô trưởng lão hỏi:

- Nghe nói Tô Dật là đệ tử Tô trưởng lão mới thu, không biết có phải thật không?

- Có phải đệ tử của ta hay không, liên quan gì đến ngươi, ta thu đệ tử, không đến phiên ngươi can thiệp!

Tô trưởng lão nhìn Bạch Minh Sơn, khí tức ngoại phóng, nhất thời bao phủ ở trên người Bạch Minh Sơn, khí tức cường đại kia giống như muốn lật tung đại điện, thanh âm mang theo lãnh ý nói:

- Nghe nói Kiếm Phong thứ mười lăm của ngươi có đệ tử chạy đến Kiếm Phong thứ ba mươi sáu của ta giương oai, đệ tử không hiểu chuyện, chẳng lẽ ngươi sống lớn như vậy là sống uổng phí sao, ngươi cũng không hiểu chuyện, hay Bạch Minh Sơn ngươi không để Tô Cuồng Ca ta ở trong mắt, ta chỉ cảnh cáo ngươi lần này, lần sau nếu như ngươi lại không hiểu chuyện, ta không ngại một tay quất chết ngươi!

Thanh âm điếc tai, không chút khách khí, đây là thái độ của Tô trưởng lão.

Cả đại điện câm như hến, đều bị khí tức kia chấn nhiếp, Trương Linh Quân, Phủ Hạo… run rẩy, khí tức này quá cường đại, dù không phải nhằm vào bọn hắn, đã muốn chấn nát thân thể bọn hắn.

Tô Dật cũng trợn tròn mắt, cực kỳ kinh ngạc, Tô trưởng lão cũng quá bá khí rồi.

Sắc mặt Bạch Minh Sơn xanh đỏ bất định, lại không dám thở mạnh.

- Hắc hắc, Mục Dương bái kiến thái sư công, thái sư công cũng đến a.

Tư Đồ Mục Dương lại không có bị chấn nhiếp, ngược lại như nhìn thấy thân nhân, trên mặt mang theo ý cười, trực tiếp xông lên, thân thể còn cao hơn Tô trưởng lão một chút.

- Tiểu tử ngươi làm sao cao nhanh như vậy, trở về liền tốt, cũng đi Vạn Kiếm chiến trường sao?

Nhìn thấy Tư Đồ Mục Dương, thần sắc của Tô trưởng lão nhất thời hoà hoãn lại, đưa tay vỗ vỗ khuôn mặt của Tư Đồ Mục Dương, trong mắt có chút từ ái, nhưng giống như phát giác được khí tức trên người Tư Đồ Mục Dương, nhất thời kinh ngạc nói:

- Không tệ, không tệ.

- Thái Thúc Công...

Tô Dật có chút chưa lấy lại tinh thần, Tô trưởng lão là thái sư công của Tư Đồ Mục Dương, cái bối phận này giống như không phải lớn bình thường nha, khó trách những trưởng lão kia nhìn thấy Tô trưởng lão, thái độ đều không giống.

- Có vào Vạn Kiếm chiến trường, thu hoạch còn không ít.

Tư Đồ Mục Dương cười hắc hắc.

- Ừm!

Tô trưởng lão gật đầu, không có để ý tới trưởng lão Bạch Minh Sơn, mà hỏi Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương:

- Các ngươi ở trong Vạn Kiếm chiến trường, có hạ sát thủ với đệ tử Thần Kiếm Môn hay không!

- Không, tuyệt đối không có.

Tư Đồ Mục Dương lắc đầu, hắn chưa từng giết ai, dù sao mọi người đều là đệ tử Thần Kiếm Môn.

- Không có.

Tô Dật cũng gật đầu, chưa bao giờ hạ sát thủ với đệ tử Thần Kiếm Môn.

- Tốt, vậy thì theo ta trở về.

Tô trưởng lão gật đầu, ra hiệu Tô Dật rời đi với mình.

- Tô trưởng lão, Tô Dật này ở trong Vạn Kiếm chiến trường, cướp đi tất cả Huyền Linh Quả, một cái cũng không có lưu cho người khác.

Có trưởng lão nhìn thấy Tô trưởng lão muốn dẫn Tô Dật đi, nhất thời cắn răng mở miệng, Huyền Linh Quả đối với các đệ tử mà nói, là cực kỳ trọng yếu.

- Đúng vậy Tô trưởng lão, Tô Dật ở trong Vạn Kiếm chiến trường xác thực là hơi làm càn, cướp bóc hàng vạn đệ tử nội môn, đoạt Túi Không Gian và Kiếm Văn Thạch của không ít đệ tử thân truyền, tạo thành hỗn loạn, đảo loạn trật tự của Vạn Kiếm Đại Hội, vẫn là chờ chưởng môn đến định đoạt đi!

Có trưởng lão cũng hạ thấp tư thái nói, không dám quá lớn tiếng.

Con ngươi của Tô trưởng lão có chút lạnh, đảo qua những trưởng lão mở miệng kia, sau đó hét lớn một tiếng:

- Các ngươi là ăn cái gì lớn lên thế hả, vào Vạn Kiếm chiến trường vốn là ma luyện, đệ tử của các ngươi không phải đối thủ, lại để cho các ngươi đi ra bao che khuyết điểm, chẳng lẽ Kiếm Phong thứ ba mươi sáu của ta dễ khi dễ sao, đến, các ngươi nói cho ta nghe một chút, Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương xúc phạm môn quy nào của Thần Kiếm Môn, nếu như ngày hôm nay nói không ra, ta sẽ không khách khí với các ngươi, Kiếm Phong thứ ba mươi sáu cũng không phải dễ khi dễ!

Thanh âm đinh tai nhức óc, giống như sấm sét, làm toàn bộ đại điện chấn động, ông ông tác hưởng.