← Quay lại trang sách

Chương 514

Tiếng hét lớn kia, để Phủ Hạo, Phủ Thanh Thanh, Trương Linh Quân… không nhịn được run rẩy, muốn xụi lơ, mà mấy vị trưởng lão vừa mới mở miệng kia, giống như bị Tô trưởng lão cố ý nhằm vào, chẳng biết tại sao, sắc mặt tái nhợt, thế mà trực tiếp lui một bước, đặt mông ngồi ở trên ghế, ngay cả cái ghế cũng bị chấn nát, sau đó ngã ở trên mặt đất.

Tô Dật cảm thấy lỗ tai như có tiếng sét vang vọng, càng khiếp sợ là giờ phút này Tô trưởng lão biểu hiện ra khí thế, quá bá khí, để các trưởng lão Thần Kiếm Môn hoảng sợ thành như vậy.

Trong lòng Tô Dật không khỏi nóng lên, mặc kệ vì sao, Tô trưởng lão là đang ra mặt cho mình, trong lòng có ấm áp chảy qua.

Các trưởng lão phát run, ánh mắt đại biến, bọn họ biết rõ tính khí của Tô trưởng lão

- Bái kiến...

Bên ngoài đại điện, có hai bóng người xuất hiện, đệ tử canh cửa đang chấn kinh, nhất thời hành lễ.

Đi đầu là một trung niên, mặc trường bào màu đen, thân thể tráng kiện, phất tay ra hiệu đệ tử chớ lên tiếng, nghe được động tĩnh trong đại điện, trong mắt lóe ra ánh sáng, chính là chưởng môn của Thần Kiếm Môn Tư Đồ Lưu Vân.

Một lão giả áo xám theo sát, thấy thế, mày khẽ nhúc nhích, cũng đang nghe động tĩnh trong đại điện, hắn là Thần Kiếm Môn Hữu hộ pháp.

Trên mặt Tư Đồ Mục Dương hiện ra nụ cười đắng chát, phất tay ra hiệu, sau đó quay người lặng yên rời đi.

Hữu hộ pháp cũng cười khổ, nhìn mấy đệ tử canh cửa ra hiệu, cũng theo sát Tư Đồ Lưu Vân rời đi.

- Thế nào, không có lời gì để nói sao, Tô Dật đến cùng phạm vào môn quy nào, nói cho ta nghe một chút!

Tô trưởng lão ngồi trên ghế, lưng tựa đại ỷ, ánh mắt lạnh lùng đảo qua toàn trường, khí tức trên người ba động, thanh âm như tiếng sấm.

Đám trưởng lão cười khổ, bọn họ cũng rõ ràng, tuy Tô Dật ở trong Vạn Kiếm chiến trường làm rất lớn mật, nhưng chỉ cần không cố ý hạ sát thủ đối phó đồng môn, như vậy liền không tính phạm môn quy.

Huống chi vào Vạn Kiếm chiến trường vốn là ma luyện, có chút sự tình đều là mở một mắt nhắm một mắt, tuy Tô Dật ở trong Vạn Kiếm chiến trường cả gan làm loạn, nhưng loại chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, chỉ nhìn nên xử lý như thế nào mà thôi.

Dựa theo đạo lý, xem như Tô Dật đoạt tất cả Huyền Linh Quả, đó cũng là bản lĩnh của Tô Dật, không có cách nào nói cái gì.

Còn về cướp Túi Không Gian của đệ tử nội môn, loại chuyện này ở trong Vạn Kiếm chiến trường nhìn mãi thành quen, đệ tử nội môn cướp đan dược của đệ tử ngoại môn, đệ tử thân truyền cướp Túi Không Gian của đệ tử nội môn, cái này quá bình thường, chẳng qua từ trước tới nay, chưa có người nào làm ác như Tô Dật, cướp sạch tất cả đệ tử nội môn, còn đánh lén đệ tử thân truyền.

Vu Trường Thanh, Thượng Quan Hổ, Đoạn Nguyệt Dung, Mai Hoa Diệp… âm thầm cười đắc ý, mấy lão gia hỏa kia vốn là muốn thừa cơ giành mấy trái Huyền Linh Quả, không nghĩ đến Tô trưởng lão lại đột nhiên trở về, bây giờ chỉ có thể ăn quả đắng.

- Không một người nói chuyện sao, xem ra các ngươi là không lời nào để nói!

Ánh mắt của Tô trưởng lão đảo qua, trầm giọng nói:

- Vậy sau này các ngươi không nên tùy tiện ra mặt cho đệ tử của mình, đệ tử không dùng được, sư phụ ra mặt, cũng may đây là ở trong Thần Kiếm Môn, nếu như ở bên ngoài, thể diện của Thần Kiếm Môn còn đâu!

Các trưởng lão ánh mắt run rẩy, sắc mặt đỏ bừng, đường đường trưởng lão, giờ phút này còn bị la rầy, nhưng không thể phản bác, cũng không dám phản bác.

- Người Kiếm Phong thứ ba mươi sáu không có xúc phạm môn quy, như vậy hẳn không cần làm phiền chưởng môn đến nha!

Nhìn toàn trường im lặng, Tô trưởng lão cũng đứng dậy, quay người muốn rời khỏi đại điện, đồng thời nói với Tô Dật:

- Chúng ta về trước, đã vào Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, vậy thì cái gì cũng không cần sợ, người nào lấy lớn hiếp nhỏ khi dễ ngươi, ta sẽ không khách khí!

Tô Dật nhìn thân thể nhỏ bé của Tô trưởng lão, lại như nhìn thấy núi cao, trong lòng xuất hiện một loại cảm giác đặc biệt, không nói tiếng nào, yên lặng đi theo ở sau lưng.

- Hắc hắc, xem ra không có sự tình gì của ta.

Tư Đồ Mục Dương cười hắc hắc, cũng rời đi theo.

Các trưởng lão và hộ pháp ở trong đại điện hai mặt nhìn nhau, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, nhìn bóng lưng thấp bé kia, lại không người nào dám nói nhiều.

Khóe mắt Bạch Minh Sơn co rúm, sắc mặt khó coi.

⚝ ✽ ⚝

- Không có việc gì, hắc hắc.

Đi ra đại điện, Tư Đồ Mục Dương tiến đến bên tai Tô Dật thấp giọng cười nói, xem ra có thái sư công ra mặt, sự tình lần này hết thảy đều vô sự.

- Tiểu tử ngươi cũng không tệ, không uổng qua bên kia nhiều năm như vậy, xem ra không có uổng phí!

Tư Đồ Mục Dương xì xào bàn tán tự nhiên không thể gạt được lỗ tai của Tô trưởng lão, nhất thời quay lại, nhàn nhạt trừng Tư Đồ Mục Dương một cái, nhưng trong mắt lại khó giấu được kinh hãi.

Tô trưởng lão làm sao cảm giác không ra tu vi của Tư Đồ Mục Dương, lấy tuổi tác và tu vi kia, ở toàn bộ đại lục tuyệt đối là phượng mao lân giác!

- Thái sư công, con sẽ tiếp tục cố gắng, tranh thủ có thể đánh bại gia hỏa này...

Tư Đồ Mục Dương cười một tiếng, ở trước mặt Tô trưởng lão, ngược lại lộ ra nụ cười non nớt, chỉ là nói tới đánh bại Tô Dật, lại không khỏi có chút yếu ớt, tiếp xúc càng nhiều, hắn càng rõ ràng Tô Dật biến thái.

Người nói vô ý, người nghe cố tình, ánh mắt Tô trưởng lão chấn động, lại lần nữa rơi vào trên người Tô Dật.

Tô trưởng lão quá hiểu tính cách ngạo khí của Tư Đồ Mục Dương, cho tới bây giờ chưa từng chịu thua, nhưng từ trong khẩu khí của hắn, giống như cực kỳ bội phục Tô Dật, nếu không phải chênh lệch quá lớn, sợ là Tư Đồ Mục Dương sẽ không như vậy.

Tư Đồ Mục Dương tuổi còn nhỏ, liền có thể đến trình độ hiện tại, tuy Tô trưởng lão rung động, nhưng có thể hiểu rõ, dù sao hắn từ nhỏ chiếm được tư nguyên vượt qua thường nhân tưởng tượng, bản thân lại có cơ sở tốt đẹp, người thường không thể so sánh nổi.

Còn Tô Dật, mặc dù lớn hơn Tư Đồ Mục Dương một chút, nhưng không nói trước từ trong miệng Hứa Giai Tuệ Trương Khánh biết được hết thảy, chỉ là thái độ của Tư Đồ Mục Dương, cũng đủ để chứng minh hết thảy.

- Tô trưởng lão...

Tô trưởng lão đang dò xét, trong đại điện, có giọng nữ truyền đến, trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung đuổi theo ra.

- Chuyện gì?

Ánh mắt Tô trưởng lão không lộ ra dấu vết, hơi ngước mắt, đối với trưởng lão Đoạn Nguyệt Dung, thái độ lại tốt hơn rất nhiều.

- Là thế này, Tô trưởng lão, trên Kiếm Phong thứ ba mươi sáu có một nữ oa, là đệ tử ngoại môn, nhưng thiên tư cực kỳ hiếm thấy, ta muốn nhận làm đệ tử thân truyền, không biết Tô trưởng lão ý như thế nào?