Chương 519
Cũng không có phát sinh cái gì, những cái được gọi là đệ tử thân truyền trong Thần Kiếm Môn, thậm chí đệ tử trên Kiếm Tháp, cũng chỉ thường thôi.
Tư Đồ Mục Dương lắc đầu, trên khuôn mặt non nớt lộ ra một loại tự tin.
Ánh mắt Tư Đồ Lưu Vân co giật, đệ tử thân truyền bài danh trên Kiếm Tháp mạnh bao nhiêu, thiên tư như thế nào, trong lòng hắn hiểu rõ.
Những đệ tử kia mỗi một cái đều là thiên kiêu chi tử, nhưng giờ phút này lại bị người xem thường như vậy.
Mà người này còn là nhi tử của hắn, cái này khiến hắn rất bất đắc dĩ.
Lần này tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, Tư Đồ Lưu Vân vốn còn có chút bận tâm lấy tính cách của Tư Đồ Mục Dương, sẽ không để đệ tử thân truyền của Thần Kiếm Môn vào mắt, cuối cùng ăn thiệt thòi.
Nhưng nếu như sớm thông báo thân phận của Tư Đồ Lưu Vân, vậy thì mất đi dụng ý tiến vào Vạn Kiếm chiến trường ma luyện.
Nhưng kết quả cuối cùng, lại để Tư Đồ Lưu Vân nhịn không được trợn tròn mắt, thật khó có thể nói tiểu tử này là cho mình thể diện, hay để mình xấu hổ.
Đập gạch ăn trộm, đoạt Túi Không Gian, bị hàng vạn đệ tử Thần Kiếm Môn vây bắt còn có thể thoát thân, cái này nếu không phải hắn đã được tin tức xác định, thì không thể nào tin được.
Nhưng trong lòng Tư Đồ Lưu Vân hiểu rất rõ thiên tư của con trai mình, lần này ở trong Vạn Kiếm chiến trường tu vi tăng vọt, lấy thực lực hiện tại, thật đúng là có thể đánh với những gia hỏa trên Kiếm Tháp.
- Có điều lần này ở trong Vạn Kiếm chiến trường đạt được không ít cơ duyên, nhưng nếu không có Tô Dật, con cũng không có cách nào.
Tư Đồ Mục Dương nghiêm mặt nói với Tư Đồ Lưu Vân, từ trong Túi Không Gian lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Tư Đồ Lưu Vân.
Tư Đồ Lưu Vân chuyển mắt, mở hộp ngọc ra, mùi thuốc xông vào mũi, Huyền Linh Quả tràn ngập ánh sáng xuất hiện.
- Cái này...
Tư Đồ Lưu Vân làm sao lại không biết Huyền Linh Quả, nhưng giờ phút này đánh giá Huyền Linh Quả trước mắt, lại nhịn không được kinh ngạc.
- Huyền Linh Quả này là từ trong Vạn Kiếm chiến trường đạt được?
Tư Đồ Lưu Vân nhìn Tư Đồ Mục Dương hỏi, hắn sao có thể nhìn không ra, Huyền Linh Quả trong Vạn Kiếm chiến trường tuyệt đối không giống thứ này, mắt thường cũng có thể nhìn ra, Huyền Linh Quả này mạnh hơn Huyền Linh Quả ở trong Vạn Kiếm chiến trường nhiều.
- Đây chính là Huyền Linh Quả trong Vạn Kiếm chiến trường, dược hiệu được đề cao không ít.
Tư Đồ Mục Dương gật đầu.
- Đề cao dược hiệu.
Tư Đồ Lưu Vân chuyển mắt, lấp lóe ánh sáng, Huyền Linh Quả này nào chỉ đề bạt dược hiệu, là vượt xa Huyền Linh Quả bình thường một mảng lớn.
Đồng thời Tư Đồ Lưu Vân càng kinh ngạc, nguyên bản thấy tu vi của Tư Đồ Mục Dương tăng vọt, còn tưởng con mình trực tiếp dùng Huyền Linh Quả.
Nhưng giờ phút này xem ra, Tư Đồ Mục Dương không có dùng Huyền Linh Quả, mà là đạt được cơ duyên khác.
Cơ duyên này, hẳn có quan hệ rất lớn với Tô Dật.
- Trong Vạn Kiếm chiến trường xuất hiện không gian mới, con có biết không?
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, không biết Tư Đồ Lưu Vân đang suy tư cái gì, lại hỏi Tư Đồ Mục Dương.
- Con và đám người Tô Dật đi vào trước tiên, kém chút cửu tử nhất sinh, là Tô Dật cứu chúng con.
Tư Đồ Mục Dương trả lời.
- Ở trong đó có cái gì?
Tư Đồ Lưu Vân hỏi, Vạn Kiếm chiến trường là địa phương nào, hắn rõ ràng nhất, ở nơi này xuất hiện hết thảy, thậm chí trốn qua cường giả Thần Kiếm Môn tra xét, khẳng định là không bình thường.
- Có không ít linh dược và Man Thú, ngoài ra không có phát hiện gì đặc biệt.
Ánh mắt Tư Đồ Mục Dương lấp lóe, giấu diếm sự tình bộ hài cốt Thần Cầm khổng lồ kia, hắn cảm thấy, sau cùng hài cốt Thần Cầm biến mất, nhất định là có quan hệ tới Tô Dật.
Nhưng Tô Dật cực kỳ tín nhiệm hắn, biết thân phận của hắn, vẫn bộc lộ ra bí mật kinh thiên, cho nên Tư Đồ Mục Dương không muốn để Tô Dật gặp phiền phức.
Nhìn thần sắc của Tư Đồ Mục Dương, ánh mắt Tư Đồ Lưu Vân lấp lóe bất định, không biết là tin tưởng hay hoài nghi, lại tiếp tục hỏi:
- Thời điểm lối ra mở cửa, từng xuất hiện kiếp số, nghe nói con và Tô Dật ở phụ cận, là chuyện gì xảy ra?
- Chúng con cũng không biết, đột nhiên thì có sấm sét đánh xuống, nếu không phải chúng con trốn nhanh, sợ là đã gặp chuyện.
Tư Đồ Mục Dương một bộ lòng còn sợ hãi, thần sắc không lộ ra dấu vết, sự tình Bích Huyết Linh Tham độ kiếp, tự nhiên không thể để Tô Dật khó xử.
Tư Đồ Lưu Vân yên tĩnh nhìn Tư Đồ Mục Dương một lát, thần sắc có chút cao thâm mạt trắc.
- Không có chuyện gì thì con đi trước, ba ngày sau còn phải cùng những đệ tử thân truyền kia chiến một trận, con phải đi về chuẩn bị.
Tư Đồ Mục Dương đối mặt với ánh mắt của phụ thân, cũng có chút chột dạ.
- Đi đi, ba ngày sau cẩn thận một chút, tuy tu vi của con tăng tiến không ít, nhưng đệ tử có thể lên Linh Kiếm Phong, đều không phải dễ đối phó.
Tư Đồ Lưu Vân trả hộp ngọc chứa Huyền Linh Quả lại cho Tư Đồ Mục Dương, phất ống tay áo nói.
- Yên tâm, con cũng không phải dễ trêu, nhớ kỹ ngài đã đáp ứng, nếu như con làm được, đến lúc đó không thể ngăn cản con đi tham gia thịnh hội kia!
Tư Đồ Mục Dương thu hồi hộp ngọc, ánh mắt tự tin, cao hứng rời đi.
Nhìn Tư Đồ Mục Dương rời đi, Tư Đồ Lưu Vân vẫn lâm vào trong suy tư.
- Không nghĩ tới thiếu chưởng môn tiến bộ kinh người như vậy, xem ra ba ngày sau ở trên Linh Kiếm Phong, sợ là sẽ để mọi người kinh ngạc!
Có âm thanh truyền đến, một lão giả đi tới.
Tư Đồ Lưu Vân hỏi người tới:
- Ngươi cảm thấy tiểu tử này nói, có mấy phần đáng tin?
- Thật giả không biết mấy phần, nhưng có thể khẳng định, thiếu chưởng môn và Tô Dật quan hệ rất tốt, hết thảy sự tình trong Vạn Kiếm chiến trường có lẽ là hai người kia cùng nhau hợp tác, vì vậy mới thay Tô Dật giấu diếm chút ít gì đó.
Người tới mặc áo xám, thần thái hòa ái, trong hai con ngươi sáng ngời lộ ra tinh quang, cho người ta một loại cảm giác khôn khéo, chính là Hữu hộ pháp.
- Huyền Linh Quả, Huyền Linh Quả Thụ, không gian mở ra, còn có vật độ kiếp, ta thấy hết thảy đều có quan hệ tới hai tiểu tử này.
Tư Đồ Lưu Vân nói nhỏ.
- Xem ra trong lòng chưởng môn đã có tính toán?
Hữu hộ pháp nhìn Tư Đồ Lưu Vân, lấy lý giải của hắn, trong lòng chưởng môn hẳn đã có tính toán.
- Ba ngày sau là Vạn Kiếm Đại Hội, ta ngược lại muốn nhìn tiểu tử kia có thể đến mức nào, còn về việc khác, hết thảy chờ qua Vạn Kiếm Đại Hội lại nói.
Trong mắt Tư Đồ Lưu Vân có không ít chờ mong, quang mang lấp lóe.
⚝ ✽ ⚝
Cảnh đêm mông lung, gió đêm mát lạnh.
Trong Thần Kiếm Môn, kỳ hoa dị thảo khắp nơi trên đất, mùi thơm ngát nhàn nhạt thấm vào ruột gan.
- Hừ!
Trong lầu các yên tĩnh thanh nhã, Mộ Dao nhếch môi, ánh mắt có chút oán giận, thở phì phì, lại tăng thêm mấy phần đáng yêu, chỉ tiếc giờ phút này lại không người nhìn thấy.