← Quay lại trang sách

Chương 529

Sưu sưu...

Sáu mười tám người, chỉ có mười sáu cầu thang đá, cạnh tranh là cực kỳ kịch liệt.

Trương Khánh, Hứa Giai Tuệ, Lưu Ký, Đàm Siêu, Uông Phiền biết thực lực của mình, sợ là căn bản tranh không đến cuối cùng, nhưng ít nhất cũng phải leo lên đài quyết đấu, sau này hồi tưởng lại, tốt xấu gì cũng từng cố gắng qua nha.

Có người nhanh chóng leo lên đài quyết đấu, nhưng có người hững hờ, âm thầm quan sát.

Vân Lăng Phong, Cố Thần Hữu, Cung Thất, Mộ Dao, Nam Ly Nhiên… tựa hồ không có quá gấp, mà quan sát xung quanh.

Sưu sưu...

Nhưng rất nhanh, từng bóng người cũng lập tức nhảy lên, leo lên đài quyết đấu.

Những đệ tử bài danh cao trên Kiếm Tháp kia, đều tận lực né tránh nhau.

Hai cường tranh chấp, tất có một bại!

Mục tiêu của bọn họ ít nhất cũng phải tiến vào mười sáu cường, xem như có thể tự tin chiến thắng, cũng không hy vọng gặp đối thủ quá mạnh, vô duyên vô cớ tiêu hao mình.

Càng đến cuối, đối thủ sẽ càng mạnh, phía trước tiêu hao nhiều, đến đằng sau sẽ không còn lực chèo chống.

- Phanh phanh!

Trên mười sáu đài quyết đấu, theo những đệ tử hàng đầu leo lên, người khác đều ngầm hiểu, bắt đầu liên thủ công kích những đệ tử mạnh mẽ kia.

Nhưng loại liên thủ này, tuyệt đối không phải trăm phần trăm, một khi có cơ hội, ai cũng sẽ không chút khách khí xuất thủ đánh rơi đối phương xuống đài quyết đấu, dù sao cái này cũng quan hệ đến bài danh.

Trên các đài quyết đấu, bầu không khí căng cứng, theo có người xuất thủ, như dẫn nổ bom liên hoàn, nhất thời trên tất cả đài quyết đấu, khí tức phun trào, nguyên khí mãnh liệt, ánh sáng ba động, quyết đấu hết sức căng thẳng.

- Tiểu tử, ngươi còn chưa xứng lên!

Trên một đài quyết đấu, một đệ tử thân truyền quát khẽ, thân hình như điện, trực tiếp xuất hiện ở trước người Trương Khánh.

Đệ tử thân truyền này năm ngón tay nắm chặt, quyền đã đến trước người Trương Khánh, nguyên khí Thổ thuộc tính làm cho hư không bốn phía rung động, không khí truyền ra âm thanh gào thét.

Ở dưới tốc độ bực này, bảo kiếm trong tay Trương Khánh ra khỏi vỏ, nhưng ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, hoảng hốt lùi lại, dỡ xuống đa số lực đạo, nhưng ngực bị một quyền trùng kích, thân thể nhất thời bay ngược ra ngoài.

- Phanh phanh phanh...

Cơ hồ là cùng lúc, Đàm Siêu, Lưu Ký, Uông Phiền cũng bị đối thủ công kích, bị đá xuống đài quyết đấu.

Mấy người tuần tự rơi xuống, trong miệng nôn máu tươi, hoàn toàn không phải là đối thủ.

Những đệ tử có thể thu hoạch được danh ngạch, chí ít đều là Nguyên Linh cảnh tam trọng tứ trọng trở lên.

Tuy Đàm Siêu, Trương Khánh… đột phá kinh người, toàn thân được rèn luyện, nhưng thời gian quá ngắn, bọn họ vẫn kém xa những đệ tử thân truyền kia.

Thực lực của Trương Khánh, Đàm Siêu, Uông Phiền... quá yếu, đệ tử thân truyền trên đài quyết đấu lười làm bạn với bọn họ, cũng khinh thường liên thủ đối phó đối thủ, càng xấu hổ ở cùng đài, ra tay quét Trương Khánh ra khỏi đài.

Nhìn thấy Trương Khánh bị quét xuống đài quyết đấu, Hầu Xương Minh lại rất thản nhiên, chỉ cần không có trở ngại là tốt, hắn biết lấy tu vi của Trương Khánh, còn chưa đủ đối kháng những đệ tử thân truyền kia.

Xoẹt...

Cách đó không xa, Hứa Giai Tuệ cũng bị công kích.

Một nữ tử ra tay với Hứa Giai Tuệ, sợi tóc bay múa, bộ pháp biến hóa khó lường, tay cầm kiếm, nhưng khinh thường xuất kiếm với Hứa Giai Tuệ, tay trái phất ra.

Hứa Giai Tuệ biến sắc, lấy tu vi của nàng, là không cách nào chống cự, chỉ có thể vội vàng lùi lại.

- Một đệ tử ngoại môn mà thôi, ngươi còn chưa xứng lên cùng chúng ta quyết đấu!

Nữ tử đạm mạc nói, tốc độ cực nhanh, hóa chưởng thành quyền, trên tay bao phủ nguyên khí Hỏa thuộc tính nóng rực, như tràn ngập ra lửa, làm cho nắm đấm đỏ thẫm, lấy khí thế sắc bén hung hãn đánh ra.

Hứa Giai Tuệ tránh đi chỗ hiểm, nhưng vẫn bị đập trúng đầu vai.

- Phốc...

Một cỗ lực lượng nóng rực trùng kích vào, Hứa Giai Tuệ thổ huyết, thân thể mềm mại bị đánh bay xuống đài quyết đấu.

Xùy...

Thời điểm Hứa Giai Tuệ sắp nện xuống đất, một bóng người lặng yên xuất hiện, giang hai cánh tay, lực đạo nhu hòa giống như vòng xoáy, nhẹ nhàng nâng thân thể Hứa Giai Tuệ lên.

- Tô đại ca.

Hứa Giai Tuệ kinh hồn chưa định, lập tức nhìn thân hình đột nhiên xuất hiện, không phải Tô Dật còn có thể là ai.

- Trị thương đi.

Tô Dật mỉm cười, thả Hứa Giai Tuệ xuống.

Đối với Hứa Giai Tuệ rơi đài, Tô Dật không ngoài ý muốn, bởi vì tu vi của nàng còn quá thấp.

Hứa Giai Tuệ gật đầu, tuy có chút uể oải, nhưng trong lòng đã sớm biết rõ.

Bàn chân nguyên khí lướt động, Tô Dật leo lên đài quyết đấu vừa rồi của Hứa Giai Tuệ.

Phanh phanh phanh...

Trên đài hết thảy còn có bốn người, trừ nữ tử vừa rồi đánh bại Hứa Giai Tuệ, còn có ba thanh niên đang kịch chiến.

Ánh mắt Tô Dật đảo qua, sau cùng rơi vào trên người nữ tử kia, trong mắt có chút sắc bén.

Nữ tử này tầm hai mươi mốt tuổi, khuôn mặt không tính khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng coi như mỹ mạo, chỉ là khuôn mặt cực kỳ lạnh nhạt.

Cảm ứng được ánh mắt của Tô Dật, nữ tử hơi rung động, nàng nhìn ra Tô Dật và Hứa Giai Tuệ quan hệ thân cận, cũng biết danh tiếng của Tô Dật ở trong Thần Kiếm Môn.

- Hừ!

Nhưng rất nhanh, nữ tử hừ lạnh một tiếng, nàng bài danh gần 30, cộng thêm lần này ở trong Vạn Kiếm chiến trường tu vi đột phá, đã đến Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, cũng không cần kiêng kị tiểu tử này quá nhiều.

- Hưu!

Nữ tử chủ động xuất thủ, tóc đen bay múa, ra tay toàn lực, bảo kiếm trong tay đánh ra kiếm quyết, kiếm quang lẫm liệt, kiếm mang bao phủ, nương theo tiếng xé gió bổ tới Tô Dật.

Dưới chân Tô Dật nguyên khí dập dờn, thân hình nhanh chóng lướt ngang, tránh đi một kích này, kiếm mang kia lướt qua, kình phong sắc bén khuếch tán, khiến người ta lông tơ dựng thẳng.

Một kiếm này nhìn như đơn giản, kì thực đã là toàn lực của nữ tử kia, không thể coi thường.

Bất quá khi một kiếm này thất bại, sắc mặt nữ tử kia kinh biến, giống như cảm ứng được cái gì.

Quả nhiên, nữ tử dự cảm rất chính xác, thiếu niên kia đã xuất hiện ở trước mặt nàng, ánh mắt thâm thúy lấp lóe hàn quang, để nội tâm nàng run rẩy.

- Ngươi cũng đi xuống cho ta!

Tô Dật mở miệng, áo bào phần phật, nguyên khí trong cơ thể phun trào, tóc đen rối tung, một quyền oanh ra.