Chương 544
Mọi người rung động, đến lúc này, Lưu Vân Xuyên đã toàn lực lại vẫn bị thương.
- Mộ Dao kia thật kinh khủng!
Có người kinh hãi nói, Mộ Dao kia cường hãn đến tình trạng như thế sao.
Lưu Vân Xuyên ổn định thế lui, trong mắt dập dờn hồ quang điện, vẻ mặt nghiêm túc, từng đạo thủ ấn không ngừng ngưng kết.
Theo thủ ấn ngưng kết, hồ quang điện quanh người Lưu Vân Xuyên càng thêm hừng hực, sau cùng hội tụ, giống như một lôi cầu.
Giờ phút này, sắc mặt của Lưu Vân Xuyên trắng bệch, giống như nguyên khí toàn thân đã ngưng kết ở trong lôi cầu.
- Bát Hoang Lôi Bạo!
Lưu Vân Xuyên hét lớn, khí tức trên người đến trình độ đỉnh phong, bá đạo vô song.
Giờ khắc này Lưu Vân Xuyên thật giống như lôi thần, giơ tay nhấc chân sấm sét vang dội, khí tức khủng bố, giống như muốn hủy diệt hết thảy!
- Ù ù!
Lưu Vân Xuyên thôi động lôi cầu, hủy diệt hết thảy, ù ù mà đi!
Ánh mắt Mộ Dao có kim quang ba động, ngước nhìn phía trước!
- Ù ù!
Lôi cầu rơi xuống, một đường mang theo từng chuỗi lôi quang, hồ quang điện như ngân xà sáng chói, ùn ùn kéo đến, bao phủ toàn bộ đài quyết đấu.
Hồ quang điện đầy trời làm cho hư không óng ánh, như vô số pháo hoa nở rộ.
- Phá!
Mộ Dao động, đơn giản hét một chữ, trên người kim quang dập dờn, bao phủ bóng hình xinh đẹp, phất tay áo, một đạo chưởng ấn bay ra, trong nháy mắt giống như đánh mấy chục kích, sau cùng tất cả chưởng ấn đều trùng điệp.
Ầm ầm...
Linh Kiếm Phong như muốn bị lật tung, hư không run rẩy dữ dội, vết lõm không khí không ngừng trùng kích ra.
Kim quang và hồ quang điện khuếch tán, đến khoảng cách nhất định lại lặng yên chôn vùi.
Mỗi một chưởng ấn của Mộ Dao đập xuống, Lưu Vân Xuyên thôi động lôi cầu sẽ thu nhỏ ảm đạm một chút, sau cùng bị đều hóa giải, tán loạn ở trên đài quyết đấu.
Xùy.
Thân hình uyển chuyển của Mộ Dao quỷ mị xuất hiện ở trước người Lưu Vân Xuyên, ngọc thủ chấn vào lồng ngực đối phương, bộc phát ra kim quang chướng mắt.
Lực trùng kích cuồng bạo để chiến giáp trên người Lưu Vân Xuyên tán loạn, hư không oanh minh!
- Phốc...
Lưu Vân Xuyên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay, ầm ầm rơi ở phía xa, chiến giáp trên người ảm đạm không ánh sáng.
Toàn trường rung động, một màn này quá kinh khủng.
Vù vù...
Các trưởng lão hộ pháp cũng đều ngạc nhiên kinh hãi.
Lưu Vân Xuyên đột phá Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong, cộng thêm từ trong Vạn Kiếm chiến trường đạt được chiến giáp, chiến lực cường hãn đáng sợ.
Nhưng bây giờ, Lưu Vân Xuyên lại bại, thua ở trong tay Mộ Dao, lấy phương thức trực tiếp nhất đánh bại.
- Lại mạnh như vậy, khí tức kia rất kỳ quái.
Tô Dật cũng không nghĩ tới nữ nhân kia cường hãn như thế, sợ là trong khoảng thời gian này cũng có đột phá kinh người.
Tô Dật còn nhớ lần trước cùng Mộ Dao giao thủ, nữ nhân này còn lâu mới cường đại như vậy.
Lực lượng linh hồn âm thầm nhìn trộm, Tô Dật cảm ứng được khí tức trên người Mộ Dao có chút kỳ quái, mang theo uy áp rất mạnh, không thể coi thường.
- Phốc...
Lưu Vân Xuyên đứng lên, chiến giáp ảm đạm, trong miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Nhìn Mộ Dao, ánh mắt Lưu Vân Xuyên cực kỳ rung động.
- Ngươi đã rất mạnh, ngươi đạt được cơ duyên, đáng tiếc thời gian còn không đủ.
Mộ Dao mở miệng nói.
Nàng biết thực lực của Lưu Vân Xuyên và chiến giáp cường đại, nếu qua một đoạn thời gian nữa, lấy thực lực của nàng bây giờ muốn đối phó, sẽ không dễ dàng như thế.
- Ta chung quy vẫn thua.
Ánh mắt của Lưu Vân Xuyên có chút tiếc nuối, chiến giáp tán đi, khóe miệng cười khổ, nhìn Mộ Dao thi lễ, sau đó đi xuống lôi đài.
- Lưu Vân Xuyên sư huynh bại!
Toàn trường ngạc nhiên, tất cả đệ tử vây xem không ai ngờ Lưu Vân Xuyên sẽ bại, Mộ Dao kia cường hãn đến tình trạng như thế sao.
- Lưu Vân Xuyên sư huynh, Vân Lăng Phong sư huynh tựa hồ cũng bại a!
- Lần này Vạn Kiếm Đại Hội, xuất hiện ba thớt hắc mã, Mộ Dao, Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương, đều rất khủng bố!
- Mộ Dao và Tô Dật lại đánh bại Lưu Vân Xuyên sư huynh và Vân Lăng Phong sư huynh!
Nghị luận huyên náo, Lưu Vân Xuyên đã thua, nhìn bộ dáng của Vân Lăng Phong cũng không có sức tái chiến, sợ là cũng đã thua, hai thớt hắc mã tiến vào hai vị trí đầu, làm sao có thể không khiến người sợ hãi thán phục.
- Mộ Dao và Tô Dật đều quá cường hãn!
Có đệ tử thật lâu chưa tỉnh hồn lại, chấn động kinh ngạc.
Lưu Vân Xuyên và Vân Lăng Phong cường hãn, đã không cần nói cũng biết, ngày hôm nay biểu hiện ra thực lực, cũng làm cho mọi người khiếp sợ.
Đáng tiếc Mộ Dao và Tô Dật lấy tư thái càng cường hãn hơn nghiền ép.
Nếu không mà nói, Vạn Kiếm Đại Hội lần này, sau cùng vẫn là Lưu Vân Xuyên và Vân Lăng Phong tranh đấu.
- Không đúng, tựa hồ Vân Lăng Phong sư huynh còn không có bại!
Bỗng dưng, trong đám đệ tử có người kinh hô.
Nhất thời không ít ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy giờ phút này trên đài quyết đấu, Vân Lăng Phong cực kỳ chật vật, khí tức uể oải, chẳng biết lúc nào trên người có khí tức mới chầm chậm lan ra, càng lúc càng cường hãn, cũng càng ngày càng khiếp người.
Các trưởng lão hộ pháp cũng cảm ứng được, khí tức kia rất mạnh, không khỏi biến sắc, ánh mắt nhìn chằm chằm qua.
Ánh mắt Bạch Minh Sơn co rúm, khuôn mặt khó coi hiện ra một tia cười lạnh.
Đệ tử của hắn làm sao sẽ thua, ngày hôm nay nhất định nhất phi trùng thiên.
Vốn cho rằng át chủ bài của Vân Lăng Phong, sẽ lưu đến trận chung kết mới dùng, hiện tại chẳng qua là sớm vận dụng mà thôi, kết quả cuối cùng vẫn sẽ không thay đổi.
- A...
Tô Dật cũng cảm thấy, thân là người trong cuộc, càng có thể cảm ứng được khí tức trên người Vân Lăng Phong cường đại.
Vân Lăng Phong đã lấy lại tinh thần, khuôn mặt thê thảm tăng thêm mấy phần dữ tợn, ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm Tô Dật, tràn đầy lãnh ý âm u.
- Trách ta quá bất cẩn, là ta vẫn xem thường ngươi, quá tam ba bận, cái này vốn là vì trận chiến cuối cùng chuẩn bị, ngược lại không nghĩ tới vì ngươi mà sớm bại lộ.
Ánh mắt âm u nhìn chằm chằm Tô Dật, thanh âm của Vân Lăng Phong chậm rãi quanh quẩn ở trên đài quyết đấu.
Trong thanh âm của Vân Lăng Phong lộ ra hàn ý, làm cho nhiệt độ bốn phía trở nên băng lãnh.
Theo hắn nói xong, hàn ý trong mắt càng đậm, hai con ngươi hơi đóng lại.
Oanh!
Ở trong ánh mắt kinh của mọi người, một cỗ uy áp linh hồn cường đại giống như gió bão, từ trong thân thể hắn tràn ra.
- Long!
Tiếng gào thét trầm thấp vang vọng, bao phủ cả đài quyết đấu.
Thời điểm linh hồn phong bạo xuất hiện, sắc mặt các trưởng lão hộ pháp đều đại biến.
Bạch Minh Sơn mỉm cười, tuy sớm bại lộ, nhưng kết quả sẽ không cải biến, đây mới là thực lực chân chính của đệ tử mình.
Vân Lăng Phong ẩn nhẫn lâu như vậy, chính là vì ở trên Vạn Kiếm Đại Hội nhất phi trùng thiên, chỗ tốt vô thượng lần này, nhất định là của đệ tử mình.
- Lực lượng linh hồn, chẳng lẽ Vân Lăng Phong là Ngự Hồn Sư!
Có trưởng lão ánh mắt rung động, nhịn không được mở miệng.
Giờ phút này trên đài cao, tất cả ánh mắt đều rơi vào trên người Vân Lăng Phong.
Tư Đồ Lưu Vân, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Hữu hộ pháp… cũng quái lạ nhìn về phía Vân Lăng Phong.
Không có người nghĩ đến, Vân Lăng Phong dẫn ra lực lượng linh hồn, lại đến trình độ kinh người như vậy.
Đám người Anh Thiến Thiến, Lưu Vân Xuyên, Trương Linh Quân… cũng biến sắc.
Không ai nghĩ tới, Vân Lăng Phong lại đột nhiên bộc phát ra lực lượng linh hồn kinh người như vậy.
Trên đài quyết đấu bên cạnh, Mộ Dao nhìn Vân Lăng Phong dẫn ra linh hồn phong bạo, gương mặt toát ra vẻ kinh ngạc, nhưng lập tức bình tĩnh lại.
- Trời ạ, lực lượng linh hồn thật mạnh!
- Lực lượng linh hồn, chẳng lẽ Vân Lăng Phong sư huynh là Luyện Khí Sư hoặc Luyện Đan Sư?
- Chưa từng nghe nói Vân Lăng Phong sư huynh là Luyện Khí Sư hoặc Luyện Đan Sư.
Trên đài quyết đấu tản ra lực lượng linh hồn, làm cho toàn trường xôn xao, huyên náo sôi trào.
- Không, Vân Lăng Phong sư huynh là Ngự Hồn Sư!
Trong đám người, có đệ tử kinh hãi lên tiếng.
- Cái gì, Ngự Hồn Sư!
Nghe vậy, toàn trường sôi trào, mọi người đều biết, nếu nói Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư địa vị cao thượng mà nói, như vậy Ngự Hồn Sư chính là chí cao.