← Quay lại trang sách

Chương 543

Keng keng keng keng...

Giờ phút này, trên đài quyết đấu của Mộ Dao và Lưu Vân Xuyên, cũng bộc phát ra thanh âm điếc tai.

Ào ào ào...

Trong bữa tiệc kiếm quang, ánh sáng kích xạ, khiến người ta khó có thể nhìn thẳng.

Xoẹt...

Trong dư âm, thân hình Lưu Vân Xuyên rút lui, trên người tràn ngập lôi quang, lảo đảo mười mấy bước mới đứng vững, bảo kiếm trong tay rung động, ánh sáng ảm đạm, xuất hiện vết nứt.

Mái tóc của Lưu Vân Xuyên rối tung, vân bào có vài chỗ vỡ vụn, khóe miệng chầm chậm tràn ra vết máu.

Thân thể Mộ Dao chỉ hơi lui về phía sau hai bước, ánh sáng nguyên khí bao phủ, nhìn rất uy nghiêm.

- Lưu Vân Xuyên rơi vào hạ phong!

Kiếm Tháp thứ nhất Lưu Vân Xuyên lại rơi vào hạ phong, cái này khiến rất nhiều người bỡ ngỡ.

Bao quát các trưởng lão hộ pháp, cũng đều động dung không thôi.

Kiếm Tháp thứ hai thứ nhất Vân Lăng Phong và Lưu Vân Xuyên, trong thời gian ngắn trước sau gặp khó, điều này để những trưởng lão hộ pháp kia cũng ngoài ý muốn.

Động tĩnh trên đài quyết đấu bên cạnh, cũng làm Tô Dật ghé mắt nhìn lại.

- Lưu Vân Xuyên sư huynh bị thương!

Các đệ tử chấn kinh, Kiếm Tháp thứ nhất Lưu Vân Xuyên, thế mà bị thương.

- Phải vận dụng nguyên khí hóa hình sao?

Có đệ tử thần sắc khẩn trương, Lưu Vân Xuyên nguyên khí hóa hình rất không tầm thường, chính là Đạp Vân Lôi Báo.

Lúc trước Lưu Vân Xuyên và Vân Lăng Phong đại chiến, sau cùng bởi vì Lưu Vân Xuyên lấy thú ảnh cuồng bạo trấn áp, mới làm Vân Lăng Phong thất bại.

Thân hình Lưu Vân Xuyên lui ra phía sau, thần sắc cũng triệt để ngưng trọng.

Oanh!

Bỗng dưng, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lưu Vân Xuyên trực tiếp thu hồi bảo kiếm, cùng lúc, từ hai chân bắt đầu, dâng lên một cỗ lôi quang mới.

Lôi quang này tiêu sát mà cuồng mãnh, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, sáng chói hừng hực, cùng nguyên khí trong cơ thể dây dưa, phủ kín toàn thân.

- Đó là cái gì...

Trong đám đệ tử, có người mở miệng thán phục, ở trong lôi quang, trên người Lưu Vân Xuyên bao trùm một bộ chiến giáp.

Chiến giáp cổ xưa, màu thanh bạch, khí tức lôi điện và khí tức cổ xưa giao hòa, toàn thân phát sáng, hồ quang điện lấp lóe, khí tức khủng bố tràn ngập.

Thời điểm chiến giáp xuất hiện, khí tức trên người Lưu Vân Xuyên trở nên khác biệt, ở trong thân thể cuồn cuộn bạo phát, làm cho toàn bộ đài quyết đấu gió giục mây vần, tràn ngập lôi quang, che đậy ánh mắt.

- Ầm ầm...

Tiếng sét vang vọng, thiểm điện thoáng hiện, khí tức cổ lão mà đáng sợ.

- Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong!

Toàn trường có người ánh mắt rung động, giờ khắc này, khí tức trên người Lưu Vân Xuyên đã đến Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong.

Quanh người sấm sét vang dội, Lưu Vân Xuyên giống như Lôi Thần, khí tức tăng vọt, so với lúc trước không biết cường hãn hơn bao nhiêu lần.

- Trời ạ, đây mới là thực lực chân chính của Lưu Vân Xuyên, không hổ là Kiếm Tháp đệ nhất!

- Kiếm Tháp thứ nhất, tồn tại tất có đạo lý, Lưu Vân Xuyên sư huynh vốn là vô địch!

Ánh mắt mọi người rung động, vốn chăm chú nhìn đài quyết đấu của Tô Dật và Vân Lăng Phong, lúc này đều bị hấp dẫn tới.

- Đó là...

Trên đài cao, các trưởng lão hộ pháp nhìn chiến giáp trên người Lưu Vân Xuyên, ánh mắt cực kỳ rung động.

Lấy nhãn lực của những trưởng lão này, làm sao lại nhìn không ra, so với khí tức Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong trên người Lưu Vân Xuyên, thì bộ chiến giáp thần bí kia, càng kinh người hơn nhiều, đây tuyệt đối là trọng bảo.

- Đây là hắn từ trong Vạn Kiếm chiến trường đoạt được!

Trong đám trưởng lão, có một lão giả mở miệng, ánh mắt mang theo ý cười, nói với mọi người.

Lưu Vân Xuyên là đệ tử của vị trưởng lão này, chiến giáp lôi điện kia là Lưu Vân Xuyên từ trong Vạn Kiếm chiến trường đoạt được.

- Khó trách...

Các trưởng lão hộ pháp giật mình, ánh mắt nổi sóng, Vạn Kiếm chiến trường thần bí, bọn họ biết quá rõ ràng, cho nên không kỳ quái, khó trách Lưu Vân Xuyên sau cùng mới đi ra khỏi Vạn Kiếm chiến trường, đạt được Kiếm Văn Thạch cũng chỉ miễn cưỡng tiến vào trước sáu mươi.

Nguyên lai ở trong Vạn Kiếm chiến trường, Lưu Vân Xuyên lại có như cơ duyên như vậy, cho nên trì hoãn thời gian.

- Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong, rất kinh người!

Có hộ pháp trong lòng rung động, Vân Lăng Phong Nguyên Linh cảnh lục trọng đỉnh phong đã đủ doạ người, không nghĩ tới Lưu Vân Xuyên lại đến Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong.

- Rất mạnh!

Ánh mắt Tô Dật bị hấp dẫn, nhìn Lưu Vân Xuyên bao trùm chiến giáp lôi điện, khí tức Nguyên Linh cảnh thất trọng đỉnh phong, tuyệt đối là cực kỳ cường hãn.

Nguyên bản đối với Vạn Kiếm Đại Hội hôm nay, mặc dù Tô Dật không chủ quan, nhưng trong lòng còn rất tự tin.

Nhưng giờ phút này, trong lòng Tô Dật mới chính thức không dám khinh thị, Thần Kiếm Môn không hổ là môn phái lớn, tổng thể mà nói, những đệ tử thân truyền kia không có bất kỳ người nào yếu, một cái mạnh hơn một cái, át chủ bài phong phú, không thể khinh thường.

Giờ phút này Tô Dật đoán chừng, nếu mình đối đầu Lưu Vân Xuyên, không triệt để vận dụng các át chủ bài, thật đúng là không biết có thể chiến thắng hay không.

Ánh mắt của Mộ Dao có chút ngưng trọng, trong nội tâm nàng vốn không có xem thường Lưu Vân Xuyên, mà giờ khắc này cảm ứng được khí tức trên người Lưu Vân Xuyên, trong lòng càng không dám chủ quan.

- Ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng, vậy ta sẽ không khách khí!

Lưu Vân Xuyên không có nói nhiều, hồ quang điện mãnh liệt, khí tức lôi điện ngút trời, sáng chói loá mắt, khiến người ta run sợ, bao phủ về phía Mộ Dao.

- Ngươi cũng mạnh hơn ta tưởng tượng, có tư cách để cho ta chính thức đánh một trận!

Bảo kiếm trong tay Mộ Dao cũng biến mất không thấy, thủ ấn nhanh chóng ngưng kết, áo cam phần phật, nguyên khí Thủy thuộc tính hóa thành nguyên khí Kim thuộc tính, kim quang tràn ngập, ngọc thủ đập ra, mang theo khí tức sắc bén.

Lôi điện mãnh liệt, thế công của Lưu Vân Xuyên đánh tới, lập tức cùng bàn tay của Mộ Dao va chạm.

Kim quang nương theo hồ quang điện hình thành cơn bão năng lượng, dư âm như cơn lốc khuếch tán, cảnh tượng cuồng bạo doạ người!

Ầm ầm...

Không phân biệt được là âm thanh năng lượng va chạm hay lôi điện nổ vang, toàn bộ đài quyết đấu run rẩy, nếu không phải Linh Kiếm Phong bị cường giả Thần Kiếm Môn bố trí xuống cấm chế phong ấn, sợ là giờ phút này sẽ trực tiếp vỡ nát.

Đạp đạp!

Hai bóng người lảo đảo lui ra, ánh mắt mỗi người đều mang theo vẻ kinh ngạc, giống như không nghĩ tới, đối phương lại cường hãn đến tình trạng như thế.

- Trời ạ...

Mọi người vây xem nhịn không được kinh hô, hai người kia lại quyết đấu đến tình trạng như thế, khủng bố như thế!

- Không tệ, thực không tệ, Thần Kiếm Môn ta may mắn!

Trên bàn tiệc trưởng lão, có trưởng lão nhịn không được rung động, mừng rỡ không thôi.

Vô luận là Lưu Vân Xuyên hay Mộ Dao, thực lực thiên tư này, đưa mắt toàn bộ đại lục, tuyệt đối là nhân vật lĩnh quân, đây là Thần Kiếm Môn may mắn!

Trong mắt Tư Đồ Lưu Vân, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão cũng tuôn ra ánh sáng, nhìn ra được trong lòng đều rất rung động.

Oanh!

Lưu Vân Xuyên không nói tiếng nào, trên người có khí tức lôi điện phun trào, ổn định lui thế, nhân cợ hội nhảy lên, một chưởng vỗ thẳng về phía Mộ Dao, mang theo lực lượng cuồng bạo, hư không gió giục mây vần, hồ quang điện khiếp người.

Khuôn mặt Mộ Dao uy nghiêm, trên người có quang mang kim sắc ba động, trấn định tự nhiên.

Ngọc thủ phất qua hư không, đón lấy chưởng ấn!

Mộ Dao không có tránh né, trực tiếp nghênh kích, phong tư tuyệt thế, ở thời khắc này mỹ lệ và lực lượng tương dung, ưu mỹ mà khiếp người!

Ầm ầm!

Hai người không ngừng quyết đấu, khí tức còn hơn lúc trước.

Cả người Lưu Vân Xuyên bao trùm khải giáp, giống như lôi Thần, cường thế mà tiêu sát, không ngừng trùng kích.

Toàn thân Mộ Dao kim quang vung vãi, xuất thủ sắc bén bá đạo.

Quyết đấu đáng sợ này, để người ta xa xa nhìn qua, cũng lạnh mình run rẩy!

- Hừ

Tiếng rên rỉ truyền ra, trên đài quyết đấu bên này, Vân Lăng Phong nằm rạp trên mặt đất giãy dụa đứng lên, cả người chật vật, tóc tai bù xù.

Thời điểm Vân Lăng Phong run rẩy đứng lên, khuôn mặt tuấn lãng đã máu thịt be bét, vết máu loang lổ, mặt mũi bầm dập, tuyệt đối là mẹ cũng không nhận ra được.

Vừa rồi Vân Lăng Phong bị Tô Dật đập xuống đài quyết đấu, bộ dáng kia có thể nghĩ.

Sống mũi và cái trán đều bị đụng nát, cực kỳ thê thảm!

Thấy Vân Lăng Phong bò dậy, không ít ánh mắt quay lại liếc nhìn.

Thời điểm nhìn thấy bộ dáng của Vân Lăng Phong, mọi người không khỏi rùng mình, Tô Dật ra tay cũng quá hung ác rồi.

Một số nữ đệ tử nhìn khuôn mặt thê thảm của Vân Lăng Phong, thần tượng trong lòng nhất thời sụp đổ, cũng có nữ đệ tử đau lòng không thôi, mắng Tô Dật một trận.

Tuy Tô Dật bị Lưu Vân Xuyên và Mộ Dao quyết đấu hấp dẫn, nhưng vẫn âm thầm giám thị Vân Lăng Phong, giờ phút này ánh mắt lập tức thu hồi, yên tĩnh nhìn đối phương.

Vân Lăng Phong nhìn chằm chằm Tô Dật, khuôn mặt vết máu loang lổ, ánh mắt kinh hãi thật lâu không tan, con ngươi ngốc trệ khó có thể lấy lại tinh thần, giống như đến bây giờ, cũng không tin mình sẽ bị chà đạp như thế.

- Long!

Một tiếng nổ vang kinh thiên, vang vọng toàn bộ Linh Kiếm Phong.

Ầm ầm...

Trong chốc lát, nơi đó lôi điện cuồn cuộn, kim quang bắn ra, cực kỳ đáng sợ.

- Phốc...

Trong kình phong ngập trời, thân thể của Lưu Vân Xuyên lại lảo đảo rút lui, trong miệng chảy máu.

- Chuyện gì xảy ra, Lưu Vân Xuyên sư huynh lại bị thương!