Chương 550
Toàn bộ âm thanh huyên náo, cũng ở thời khắc tĩnh mịch lại.
Tuy Mộ Dao và Tô Dật song song chiến thắng, ngoài tất cả mọi người dự liệu, nhưng cao trào chính thức của Vạn Kiếm Đại Hội, bây giờ rốt cục bắt đầu rồi.
Oanh!
Trên đài, khí tức ba động, ánh sáng tiêu tan, khí tức cuồn cuộn dần dần bình tĩnh lại, hai thân hình trẻ tuổi rốt cục tương đối.
Nhìn hai thân hình trẻ tuổi trên đài quyết đấu, dạng kết quả này vượt quá mọi người dự kiến, bao quát tất cả trưởng lão hộ pháp ở trên đài cao.
Không ai nghĩ tới, hai người sau cùng lại là hai con hắc mã.
Hai người này tuổi tác cũng không lớn, nhưng đều lấy lực lượng cường hãn đánh bại Lưu Vân Xuyên và Vân Lăng Phong, tiến vào hai vị trí đầu!
Vô luận là Vân Lăng Phong hay Lưu Vân Xuyên, thực lực và danh tiếng đều cao không thể tả.
Thậm chí ở địa phương khác của Trung Châu, đệ tử như Lưu Vân Xuyên và Vân Lăng Phong, cũng có thanh danh nhất định, là nhân vật đại biểu của Thần Kiếm Môn thế hệ này!
Đặc biệt là sau cùng Lưu Vân Xuyên bại lộ át chủ bài và thân phận Ngự Hồn Sư của Vân Lăng Phong, càng chứng minh hai người mạnh mẽ.
Nhưng kết quả cuối cùng, hai đệ tử kia lại bại, thua ở trong tay Mộ Dao và Tô Dật, phương thức thua còn chật vật như vậy.
Trong đám người, ánh mắt của hai huynh đệ Phó Đằng Quang giống như tro tàn, tràn ngập không cam lòng và tuyệt vọng.
Ngày hôm nay tâm tình của bọn họ giống như ngồi trên thuyền trong giông bão, chập trùng kịch liệt.
Sau cùng tưởng rằng hết thảy sẽ kết thúc, Tô Dật tuyệt đối chết chắc, ai biết kết quả lại như vậy, biểu ca Vân Lăng Phong bộc lộ ra thân phận Ngự Hồn Sư, vẫn không phải là đối thủ.
- Chúc mừng các ngươi tiến vào vòng cuối cùng.
Thanh âm của Hầu Xương Minh rõ ràng lọt vào tai, đủ để mọi người nghe rõ ràng.
Giờ phút này Hầu Xương Minh nhìn hai đệ tử trẻ tuổi cuối cùng, ánh mắt cũng chấn động, sau đó tiếp tục nói:
- Ta tuyên bố, vòng cuối cùng chính thức bắt đầu!
Hầu Xương Minh nói xong, Linh Kiếm Phong không có âm thanh sôi trào vang tận mây xanh như bình thường, mà có chút yên tĩnh, chỉ có vài người thấp giọng nghị luận.
Ngày hôm nay hết thảy, đã để mọi người ở hiện trường quá rung động, còn chưa kịp tỉnh táo lại.
Hơn nữa hai người quyết đấu sau cùng, lại là Mộ Dao và Tô Dật mọi người không quá quen thuộc.
Hai con hắc mã kia, đến cùng ai sẽ càng hơn một bậc, tất cả mọi người đều muốn biết.
Toàn trường chú ý, Mộ Dao nhìn về phía Tô Dật, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Nhìn Tô Dật vừa rồi đánh bại Vân Lăng Phong, Mộ Dao cũng không có quá nhiều động dung, ngược lại ý cười còn mang theo chút chờ mong, nhưng lại tức giận nói:
- Ngươi có thể đi đến vòng này, ta rất ngoài ý muốn, lần này rốt cục có thể đánh một trận, ta sẽ đích thân đánh bại ngươi.
- Ta cũng không có trêu chọc ngươi, cần gì một mực tìm ta phiền phức, đừng nói cũng là thích ta nha.
Tô Dật bĩu môi, nữ nhân này một mực tìm mình phiền phức, nhưng trực giác để Tô Dật suy đoán, nữ nhân này mới thật sự là tồn tại cường hãn, đánh bại Lưu Vân Xuyên, còn vận dụng thực lực chân chính, khiến người ta khó có thể nhìn thấu.
- Ngươi...
Mộ Dao tức giận, có điều lại ngăn chặn tâm tư của mình, ánh mắt yên tĩnh hơn rất nhiều, tự biết mình không thể bị tiểu tử này ảnh hưởng, ngày hôm nay phải giáo huấn đối phương, lười tranh miệng lưỡi với tên này.
- Lười tranh miệng lưỡi với ngươi, dùng ra toàn lực, nếu không ngươi sẽ bại rất thảm!
Mộ Dao mở miệng, mặc dù nói nhẹ nhàng, nhưng chỉ có nàng rõ ràng, trong lòng lại có chút ba động.
Cái này khiến Mộ Dao kinh ngạc, mình lại bị tiểu tử này ảnh hưởng.
- Trong Vạn Kiếm chiến trường, là ngươi thả ra tin tức nói Huyền Linh Quả ở trên người ta?
Tô Dật cũng nghiêm mặt lại, không biết nữ nhân này có loại thủ đoạn nào, lại có thể thu phục Man Thú.
Tô Dật đoán chừng, về sau nữ nhân này thu phục Bát Dực Yêu Mãng, có lẽ cũng hiểu thú ngữ, từ trong miệng Bát Dực Yêu Mãng đạt được tin tức Huyền Linh Quả, sau đó cố ý tung ra tin tức, để các đệ tử thân truyền tìm mình phiền phức.
- Ngươi đoán đúng, không chỉ có ngươi hiểu thú ngữ.
Mộ Dao nhẹ nói, trong mắt lại nhịn không được lóe ra nụ cười đắc ý, làm cho tất cả đệ tử thân truyền trong Vạn Kiếm chiến trường tìm Tô Dật, chỉnh là kế hoạch của nàng.
Có điều Mộ Dao cũng không nghĩ tới, sau cùng toàn bộ đệ tử thân truyền đều xuất động, lại không làm gì được gia hỏa kia.
- Thật đúng là ngươi!
Ánh mắt Tô Dật vẩy một cái, khó trách mọi người khẳng định Huyền Linh Quả ở trên người mình, nguyên lai thật đúng là nữ nhân trước mắt này làm.
Nhìn thần sắc trên mặt Tô Dật, tâm tình của Mộ Dao càng tốt hơn một chút, mắt to khẽ nhúc nhích, mang theo đùa cợt nói:
- Là ta thì thế nào!
- Nếu là ngươi, vậy hôm nay ta sẽ không khách khí!
Tô Dật rất khó chịu nói.
- Đúng không, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi không khách khí như thế nào, chỉ sợ ngươi không có thực lực kia mà thôi!
Mộ Dao cười nói, nàng biết đến bây giờ Tô Dật cũng chưa từng vận dụng toàn lực, nhưng nàng không lo lắng, nàng không phải cũng như thế sao, ngày hôm nay phải để tên này nhận chút giáo huấn.
Theo Mộ Dao nói xong, từ trong thân thể mềm mại, áo cam phần phật, khí tức cường đại chầm chậm lan tràn ra.
- Ta sẽ cho ngươi biết!
Tô Dật vung nắm đấm, trong lòng có chiến ý phun trào.
Tuổi tác của nữ nhân này cũng không lớn, nhưng thâm bất khả trắc, so với Lưu Vân Xuyên, Vân Lăng Phong… thì cường hãn hơn, cái này kích thích chiến ý trong lòng Tô Dật, muốn cùng đối phương đánh một trận.
Nhìn Tô Dật, Mộ Dao nhếch môi, khí tức bén nhọn lặng yên lan tràn ra.
- Nguyên khí Kim thuộc tính
Tô Dật một mực chú ý động tỉnh của nàng, nhìn khí tức sắc bén lan tràn kia, liền biết nữ nhân này lấy Kim thuộc tính làm chủ.
- Mộ Dao kia rất mạnh!
Hứa Giai Tuệ xa xa nhìn lên đài quyết đấu, ánh mắt không che giấu được ngưng trọng, nàng có thể cảm ứng được khí tức cường đại trên người Mộ Dao.
- Không biết sau cùng ai có thể chiến thắng!
- Nghe nói Mộ Dao kia là đệ tử của một vị thái thượng trưởng lão, bối phận rất cao!
- Tô Dật cũng là đệ tử của Tô trưởng lão, bối phận rất cao!
- Tô Dật và Mộ Dao, tuổi tác không lớn, nhưng thực lực đều cường hãn như thế!
- Không biết sau cùng ai có thể chiến thắng!
-...
Cảm giác hai người tranh phong tương đối, toàn trường nghị luận càng lúc càng lớn.
Mặc dù nói Tô Dật gây hận không ít người, nhưng đến thời khắc này, không hề nghi ngờ, từ hận đã chuyển thành kính sợ.
Trên đài cao, các trưởng lão hộ pháp lặng ngắt như tờ, ánh mắt hơi khép nhìn đài quyết đấu.
Hai người trẻ tuổi kia, đến bây giờ đều còn có giữ lại, cái này khiến các trưởng lão hộ pháp cực kỳ chờ mong.
Không biết hai con hắc mã kia, cuối cùng ai có thể càng hơn một bậc.
- Ngươi nói ai mạnh hơn!
Trương Linh Quân nhìn Cố Thần Hữu hỏi, lúc này ánh mắt hơi khép, nhìn hai người trên đài quyết đấu, ánh mắt khẽ run.
Vốn Trương Linh Quân còn tưởng ở trong Vạn Kiếm chiến trường, nếu như Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương không liên thủ, mình sẽ không bại.
Nhưng đến thời khắc này Trương Linh Quân mới biết, thời điểm ở Vạn Kiếm chiến trường, Tô Dật căn bản không có vận dụng bao nhiêu thực lực, nếu không sợ là hắn một chiêu cũng không tiếp nổi.
Cái này khiến trong lòng hắn bị đả kích, đối với thiên tư và thực lực của mình, không khỏi có chút hoài nghi.
- Nhìn không ra, hai người đều thâm bất khả trắc.
Cố Thần Hữu mở miệng, sắc mặt nghiêm túc, hai người kia đều quá biến thái.
- Hừ, tiểu tử Tô Dật kia nhất định sẽ bại!
Cung Thất mở miệng, trên gương mặt có chút đỏ ửng, nàng hi vọng Mộ Dao chiến thắng, có thể đánh bại kẻ xấu xa kia.
- Xem ra có người rất để ý Tô Dật nha.
Âu Lạc từ tốn nói.
- Ta nào có, người nào để ý hắn!
Nghe vậy, Cung Thất nhất thời trừng Âu Lạc.
- Ta lại không có nói ngươi, ha ha.
Âu Lạc mỉm cười.
- Ngươi...
Cung Thất yêu kiều hừ lạnh, thở phì phì dậm chân một cái.
- Hô...
Trên đài quyết đấu, Tô Dật thở ra một hơi.
Giờ phút này trên người Mộ Dao lan tràn ra khí tức sắc bén, để Tô Dật âm thầm ngưng trọng.
Thời điểm tròng mắt Tô Dật xuất hiện ánh sáng đỏ thẫm, trong tay Mộ Dao đã nắm một thanh bảo kiếm, đột nhiên, tất cả mọi người có thể cảm ứng được, một cỗ nguyên khí Kim thuộc tính, như gió bão đột nhiên bao phủ ra.
Lúc này khuôn mặt Mộ Dao uy nghiêm, ánh sáng ba động, bảo kiếm tràn ngập thanh âm phong lôi, phong tư tuyệt thế, mỹ lệ và sắc bén tương dung, ưu mỹ mà khiếp người!
Mộ Dao nhìn Tô Dật cười nói:
- Ngày hôm nay nhìn ngươi còn có thể trốn đi nơi nào!