← Quay lại trang sách

Chương 551

Nữ nhân như ngươi thật đúng là khó chơi, ai nói ta muốn chạy trốn, đợi chút nữa ngươi bị đánh thì đừng có nhóc nhè.

Tô Dật nheo nheo mi mắt, nhưng thần sắc không có chút chủ quan nào.

Tô Dật cảm giác được giờ phút này khí tức của thiếu nữ trước mắt đã bành trướng, mạnh hơn rất nhiều so với lần gặp ở hậu sơn lúc trước.

- Ngươi…

Mộ Dao tóc xanh tung bay như thác nước, vừa thở phì phì vừa quát, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại ngay.

Chính nàng cũng cảm thấy kỳ quái, vì sao tên tiểu tử này mỗi lần gặp đều có thể làm ảnh hưởng đến tâm cảnh của nàng, lần này lại khiến cho nàng bị ảnh hưởng nữa, cho nên cố ép cho mình bình tĩnh trở lại.

- Hôm nay ta nhất định khiến cho ngươi đẹp mặt!

Lời nói đã trở nên bình tĩnh, cũng lộ ra một sự tự tin.

Mộ Dao vừa nói dứt lời, bàn chân có chấn động nguyên khí, tung người bay lên trên không, một cỗ kim quang lập tức bạo phát. Nàng chủ động xuất thủ, lao thẳng tới Tô Dật.

Nhìn bóng người lao thẳng tới, sâu trong mắt của Tô Dật cũng phun trào quang mang sắc đỏ, sau đó cất bước ra.

- Oành…

Hắn vung chân đạp mạnh, giờ phút này khí tức tu vi Nguyên Linh cảnh ngũ trọng trung hậu kỳ bên trong thân thể cũng cơ hồ không giữ lại chút nào. Chân nguyên được vận chuyển và bạo phát, khiến áo bào toàn thân lay động phần phật, ngoài ra còn có thể nhìn thấy được hào quang chớp hiện dưới làn da.

- Sợ là ngươi không có thực lực làm như thế!

Tô Dật quát khẽ một tiếng, trở tay co lại, đại đao phía sau lưng chợt xuất hiện trong tay, thần sắc trở nên nghiêm túc.

Gương mặt nghiêm túc không che được góc cạnh kiên nghị, đôi mày kiếm của Tô Dật lúc này đỏ thẫm, đôi mắt hình như có quang vụ vờn quanh, lộ ra sự sắc bén.

Trên trán Tô Dật lộ ra sự trưởng thành không liên quan cùng tuổi tác, nhưng không phải là sự già nua, mà là trong vẻ trầm ổn mang theo sự sắc sảo và khí chất đặc biệt.

Đại đao nắm chặt trong tay, phát ra âm thanh chấn động nhỏ, trong lúc mơ hồ có ánh sáng lấp lóe, có sóng chấn động sắc bén tràn ngập ra xung quanh.

- Hưu...

Mộ Dao không nói gì, trong đôi mắt đẹp kim quang chấn động, vung tay một cái, kim quang bao phủ bảo kiếm, một cỗ kiếm khí cuồn cuộn xen lẫn trong đó lướt về phía Tô Dật.

Đồng thời, bên trong thân thể mềm mại uyển chuyển của nàng là một cỗ khí tức sắc bén bạo phát, làm cho trên đài quyết đấu tiếng động vang dội.

Nhìn thế công như thế, trong lòng Tô Dật cũng âm thầm chấn động cả lên, cảm giác được khí tức trên thân thể Mộ Dao cường hãn, cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần so với thời điểm quyết đấu lần trước.

- Hưu.

Tô Dật cũng xuất thủ, đao quang lướt đi, trực tiếp đón lấy.

Thực lực tuyệt đối mới là vương đạo. Tô Dật tin tưởng vào thực lực của mình.

Đao quang như điện, kiếm quang như nước thủy triều, vừa chạm liền tách ra, nhanh như sấm sét.

Hình bóng giao thoa, thân thể mềm mại của Mộ Dao nghiêng lướt qua Tô Dật, kim quang trong đôi mắt đẹp khiến nó giống như một tinh linh kiêu ngạo, nguyên khí cuồn cuộn tràn đầy trong cơ thể.

Ánh mắt Tô Dật thể hiện sự kiên quyết, đao quang xoay tròn, đao mang như mang theo hồ quang điện, như một vầng trăng xẹt qua hư không, trong lúc mơ hồ mang theo một đạo long ảnh, lóe lên rồi liền biến mất.

Uy áp cuồng bạo và sắc bén đáng sợ kia như là một con bạo long đang nhảy múa.

Ánh vàng không ngừng chấn động va chạm vào nhau. Nguyên khí đỏ thẫm và nguyên khí màu vàng kim không ngừng phun trào quấn lấy nhau.

Tô Dật và Mộ Dao đại chiến kịch liệt, đao quang kiếm ảnh, khí tức khuấy động liên hồi.

Giờ phút này trên đài quyết đấu, người xem vỗ tay vang không dứt, thời gian chỉ mấy nhịp thở mà hai người đã quyết đấu đến mười mấy chiêu rồi.

Quanh thân Mộ Dao bao phủ kim quang, kiếm mang như nước thủy triều, khí tức sắc bén, vẻ siêu trần thoát tục trên thân của nàng càng làm chấn động lòng người.

Tô Dật cũng khẽ động lòng, tốc độ và lực đạo của Mộ Dao đều mạnh mẽ hơn người, ngay cả hắn cũng không chiếm được thế thượng phong.

Tô Dật cảm giác có một loại uy áp khác thường trên thân người của Mộ Dao, dường như có liên hệ cùng Yêu tộc.

Do vậy, hắn càng sảng khoái hơn, đao quang cuồng mãnh trong tay không ngừng lướt tới, được bao phủ bỡi màu đỏ thẫm, cơ thể của hắn cũng phát sáng, hiển nhiên dáng vẻ cũng hung hãn cuồng mãnh hơn.

- Keng keng keng keng…

Âm thanh chạm nhau liên tiếp vang lên, sau đó Tô Dật lảo đảo lui ra phía sau mấy bước, trên đại đao xuất hiện không ít lỗ hổng, lưỡi đao đã cuốn ngược mép.

Mộ Dao cũng lui ra phía sau một chút, bảo kiếm trong tay vẫn hoàn hảo vô khuyết.

- Xem ra phải tìm một thanh đao tốt mới được.

Tô Dật có chút bó tay, nhiều lần mình bị thiệt thòi chính là vì cấp bậc binh khí, không biết đã có bao nhiêu binh khí bị tổn hại rồi.

- Vù vù….

Đắc thế không tha người, Mộ Dao lại ra tay lần nữa, huy kiếm lao đến, kiếm quang khủng bố.

Tô Dật ngước mắt, hơi cắn răng, đại đao trong tay bổ mạnh, màu đỏ thẫm trên thân đột nhiên bạo phát như là núi lửa.

Một cỗ khí tức đỏ hồng ùn ùn kéo đến, một ánh đao như kéo theo một luồng lôi đình thật dài màu đỏ nổ bắn ra.

Trong một cái chớp mắt, trong toàn bộ hiện trường, không ít ánh mắt co lại.

- Hưu hưu hưu hưu...

Giờ phút này, đao quang màu đỏ bao phủ trên toàn bộ đài quyết đấu. Nó mạnh mẽ, sắc bén và bá đạo vô cùng.

- Ngao...

Trong ánh đao, còn có hư ảnh của một con Xích Long như ẩn như hiện, bay lượn khắp nơi, hư không chấn động.

Đao kiếm đụng nhau, ánh vàng chói tai, năng lượng đáng sợ trầm đục quanh quẩn.

Một cỗ sóng năng lượng giống như vòi rồng trong cơn phong bạo, đao quang ùa ra đụng nhau cùng kiếm quang.

Kiếm khí tranh tranh, đao quang khiếp người, xông thẳng tới trời cao.

- Cạch …

Đại đao của Tô Dật trực tiếp vỡ nát.

- Đạp đạp…

Tô Dật liên tiếp lui ra phía sau mấy trượng, sau cùng bàn chân lảo đảo đập mạnh mấy bước, thế rồi mới đứng vững trở lại.

Giờ phút này đại đao trong tay Tô Dật chỉ còn hơn nửa đoạn, hơi thở của hắn khá hỗn loạn.

Mộ Dao chấn động trong lòng, thân thể mềm mại như cây liễu đón gió, có thể bị chấn gãy bất cứ lúc nào, nhưng chỉ vẻn vẹn mấy bước là đã ổn định thế lui, bảo kiếm trong tay tràn ngập kim quang không tổn hao gì.

Nhưng không ai phát giác được, cánh tay cầm kiếm của Mộ Dao cũng ngầm run, chỉ có chính nàng mới rõ cánh tay đang chấn động tê dại, miệng đã ứa ra một vết máu nhàn nhạt. Nàng cũng không chiếm được bao nhiêu lợi ích.

- Hai người trẻ tuổi kia dường như đã phân chút cao thấp rồi a.

Trên đài cao, có trưởng lão mở miệng. đài quyết đấu giờ phút này, hai người trẻ tuổi dường như đã có chút chênh lệch cao thấp, và trong khi xuất thủ đều mang theo một loại cường thế.

Mắt nhìn một nửa đoạn đao trong tay trong giây lát, Tô Dật phất tay trực tiếp quẳng nó sang một bên. Không có một thanh binh nhận tốt quả thật khiến cho mình thiệt thòi.

- Oanh...

Khí tức Nguyên Linh cảnh ngũ trọng trung hậu kỳ tu vi, giờ phút này Tô Dật đã không giữ lại chút nào bao phủ ra, nguyên khí cuồn cuộn như là hồng thủy khuynh tả trong kinh mạch rộng lớn, phát ra âm thanh ù ù.

- Nguyên Linh cảnh ngũ trọng mà thôi.

Trên đài cao có Trưởng Lão Hộ Pháp ánh mắt chấn động, tu vi thực lực chân chính của Tô Dật chẳng qua là Nguyên Linh cảnh ngũ trọng mà thôi.

Có điều chính vì vậy nên bọn họ mới kinh hãi.

Bằng tu vi Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, Tô Dật trực tiếp đánh bại Vân Lăng Phong, thực lực cường hãn đến bực nào?

- Nguyên khí thật hùng hồn!

Có trưởng lão thán phục, giờ phút này nguyên khí dập dờn khoách tán ra chung quanh thân Tô Dật nhìn rất hùng hồn cuồn cuộn, vượt hơn rất nhiều so với người có tu vi cùng cấp.

Cảm giác được nguyên khí hùng hồn toát ra trên thân của Tô Dật, cùng với khí thế trên người hắn, Mộ Dao động dung, cảm thấy kẻ này xác thực là bất phàm.