← Quay lại trang sách

Chương 558

Nhưng thật đáng tiếc, dường như Tô Dật đã hết sạch sức lực, cấp bậc tu vi bị thua thiệt, nên lập tức bị trấn áp.

Kim quang càn quét phô thiên cái địa, đánh bay Tô Dật. Thân hình đập mạnh nặng nề xuống đất phía xa xa.

- Không ổn rồi...

Trong miệng Tô Dật có máu tươi trào ra, ngay lập tức tung người vội vàng lui nhanh.

Lúc này Mộ Dao biến hóa quỷ dị, sau khi hóa thành một con Đại Bằng chân chính, uy năng và chiến lực mạnh hơn không ít so với thời kỳ cường thịnh.

Theo Tô Dật vừa lui, kim sắc Đại Bằng đã xuất hiện ngay sau đó, cánh chim bằng kim quang vỗ mạnh, cuồng phong gào thét, hệt như tạo thành xoáy nước màu vàng cấp tốc xông tới trước, không khí vặn vẹo, phát ra tiếng sấm nổ mạnh.

Tô Dật kinh ngạc. Phù Diêu Bách Biến Bộ cấp tốc lướt ra ngoài, nhưng cũng bị càn quét vào trong đó, khó có thể thoát thân.

Toàn bộ trên đài quyết đấu chấn động, một tiếng nổ oành vàng dội, kim quang chói mắt.

Thời khắc này Mộ Dao biến thành Đại Bằng quá cường hãn, khiến cho toàn bộ hiện trường hít vào một hơi khí lạnh.

- Phốc phốc...

Tô Dật lại bị đánh bay lần nữa, rơi xuống từ trong kim quang, miệng phun máu tươi, nặng nề đập xuống đất.

- Cục cục...

Có tiếng kêu to xuyên mây nứt đá, Đại Bằng hàng lâm, kim quang vạn trượng, vỗ cánh di động hệt như quang vũ màu vàng, mang theo gió lốc. Kim quang ác liệt vô cùng, tầng tầng lớp lớp hình thành mấy chục cả trăm đạo hư ảnh, trực tiếp đánh xuống, bao phủ lấy Tô Dật.

- Không xong, Tô Dật phải thua rồi!

Toàn bộ hiện trường hô lên cả kinh, thời khắc này không ai cảm thấy Tô Dật yếu thế, mà là hạng người yêu nghiệt.

Nhưng Mộ Dao biến thành Đại Bằng quá bá đạo ác liệt rồi, trấn áp như vậy hẳn là Tô Dật sẽ thua.

Kim quang bao phủ đầy trời trên đài quyết đấu, cũng bao phủ Tô Dật vào trong đó, tràn ngập ra vô cùng ác liệt, như là cơn gió xoáy rung chuyển, khiến cho trên đài quyết đấu cũng phát ra tiếng run rẩy quái dị.

Một con Đại Bằng như ẩn như hiện trong cơn lốc kim quang như là Bằng lâm Cửu Thiên, mang theo uy áp ác liệt trấn áp hết thảy.

Bốn phương vân động, mênh mông cuồn cuộn không ngừng trên Linh Kiếm phong.

- Ôi trời ơi.....

Toàn bộ hiện trường kinh hãi, ngay cả hộ pháp trưởng lão trên đài cao lúc này ánh mắt đều nổi lên gợn sóng.

Tô trưởng lão ngồi nghiêm, nhưng con ngươi trong hai mắt cũng theo đó ngưng trọng, âm thầm nắm chắc tay ghế.

- Hừ, cuối cùng cũng phải thất bại, tốt nhất là bị đánh chết!

Trong đám đông, hai huynh đệ Phó Đằng Minh như nhìn thấy được một cánh cửa sổ từ trong địa ngục, thần sắc âm trầm cực kỳ, nhìn có chút hả hê, vừa nguyền rủa vừa như đang mong đợi.

Tư Đồ Mục Dương, Hứa Giai Tuệ và những người khác đều nhíu chặc chân mày.

- Nếu cùng là Nguyên Linh Cảnh thất trọng, có thể Tô Dật sẽ không thua.

Trên đài cao, có trưởng lão nói như vậy, cho rằng Tô Dật phải thua, nhưng nếu đều là Nguyên Linh Cảnh thất trọng giống nhau, sợ là Tô Dật sẽ không thua.

- Tô Dật sẽ không dưới Mộ Dao, Thần Kiếm môn ta lần này sắp đại hưng rồi sao!?

Có trưởng lão kích động, thời khắc này thắng bại đã không còn trọng yếu nữa. Bất kể ai thắng ai thua cũng là đệ tử của Thần Kiếm môn.

Có một nhóm đệ tử trẻ tuổi xuất chúng như thế, đợi một thời gian nữa, Thần Kiếm môn sẽ hưng thịnh trên toàn Trung Châu.

Tư Đồ Lưu Vân nhăn hai hàng lông mày, ánh mắt đảo qua, nhìn đài quyết đấu bị kim quang bao phủ, khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Sao ta cảm giác vẫn chưa kết thúc, hoặc có thể Tô Dật còn lá bài tẩy.

- Tô Dật còn có lá bài tẩy?

Có hộ pháp ánh mắt chấn động, mắt chăm chăm nhìn lên đài quyết đấu, từ uy áp ác liệt lan tràn, sợ là người có tu vi Nguyên Linh Cảnh tầng tám bình thường cũng sớm bị chấn thành mảnh vỡ rồi a, chẳng lẽ đến lúc này Tô Dật vẫn còn lá bài tẩy hay sao?

Trong đám người, bàn tay nhỏ của Cung Thất nắm chắc, mắt đẹp mắt nhìn chằm chằm không chớp lên trên đài quyết đấu. Trong sân quyết đấu, nếu như không cẩn thận sợ là không chết cũng bị trọng thương.

Chẳng hiểu tại sao, cảm thấy khí tức đáng sợ như vậy, lúc này trong lòng Cung Thất không tự chủ được lại lo lắng cho Tô Dật.

Trên gương mặt già nua gầy gò của Nhị trưởng lão, hai mắt hơi khép, cũng một mực nhìn lên trên đài quyết đấu.

Bỗng dưng, trong ánh mắt của Nhị trưởng lão có sóng chấn động phun trào, mang theo một chút chấn kinh, nói:

- Tô Dật người này, quả nhiên còn có lá bài tẩy a.

Tiếng của Nhị trưởng lão vừa dứt, trên kim quang bao phủ trên đài quyết đấu, dưới tất cả ánh mắt ngạc nhiên nhìn chăm chú tại toàn bộ hiện trường, một đạo Thần cầm khổng lồ tự nhiên hiển lộ ra.

Trong một chớp mắt, trong con ngươi y như diệu nhật của Kim Sí Đại Bằng cũng nổi lên dao động khiếp sợ không gì sánh nổi.

Một con Thần cầm từ từ hiện lên, càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng hoàn toàn giương cánh hiện lên trên đài quyết đấu.

Trước tất cả ánh mắt trong toàn bộ hiện trường, thời khắc này nhiệt độ trên toàn bộ Linh Kiếm phong cũng thay đổi nóng rực lên, từng nét kinh hãi nổi lên gương mặt.

- Oành.

Từ trong cơn lốc kim quang ác liệt, quang quang đỏ vàng bạo phát vô tận, hỏa diễm màu đỏ vàng từ hư không rơi xuống, gần như muốn che mất hư không trên Linh Kiếm phong.

Vào lúc này, trên Linh Kiếm phong hào quang rực rỡ, thần hà dày đặc, quang mang vạn trượng, tiếng sấm nổ âm vang không dứt.

- Ông ông.

Trên hư không, trong lúc mơ hồ truyền ra tiếng động từng trận, giống như tế tự, như có thần linh xuất thế.

Toàn bộ Linh Kiếm phong đang sôi trào, khí tức mãnh liệt như có vật từ thời Thái Cổ đang hàng lâm.

- Trời ạ, đây là thế nào?

Tất cả ánh mắt đều trợn tròn mắt, từng gương mặt trên toàn bộ hiện trường bàng hoàng ngây ra như phỗng, quả thật chấn động lòng người rồi.

- Cục cục...

Quang mang đỏ vàng rực rỡ như quang hà, một tiếng rít xuyên mây nứt đá bỗng dưng chấn kinh thiên địa, như có cái gì đang thức tỉnh.

Một con Thần cầm giống như phượng hoàng giương cánh lên hoàn toàn, xích hỏa tràn ngập, bễ nghễ thế gian, khí tức cực kỳ kinh người.

Thú ảnh thời khắc này sẽ không ở thế dưới Đại Bằng trước mặt. Nó như là một tôn Thần cầm vượt qua Thái Cổ mà đến, con ngươi màu đỏ như ẩn chứa hai biển lửa, như hai vòng mặt trời gay gắt bay lên.

Thần cầm và Đại Bằng đối mặt nhau, uy áp mênh mông từ Thái Cổ xuyên qua thời không mà đến, có tiếng động tế tự cổ xưa ngâm tụng trên không trung, phong lôi không nghỉ, âm vang từng trận.

Uy năng càn quét đáng sợ như vậy, khiến cho toàn bộ Man Yêu thú trong Thần Kiếm môn cũng chịu ảnh hưởng, bốn phương triều bái hô ứng tới Linh Kiếm phong.

Thần cầm hư ảnh này trông như vật còn sống, giống y như Đế Tước mà Tô Dật khi bắt đầu nguyên khí hóa hình vậy.

Nhưng thời khắc này, Thần cầm hư ảnh càng giống hệt như vật còn sống.

Mơ hồ nhìn thấy hình bóng của Tô Dật hiện lên trong đó, dường như cũng hòa vào Đế Tước hư ảnh.

- Đây là... là... Đế Tước hàng lâm sao?

Có trưởng lão chân động kịch liệt, hai tròng mắt phát sáng.

- Chẳng lẽ Tô Dật cũng là mạch Đế Tước, cũng có lai lịch giống như Mộ Dao?

Có trưởng lão xem cuộc chiến, uy áp lan tràn trên người Đế Tước chỉ có hơn chứ không kém với Đại Bằng.

- Tô Dật cũng có thủ đoạn, dường như có thể hòa vào lực Đế Tước.

Nhị trưởng lão nhận ra một số đầu mối, thân phận của Tô Dật và Mộ Dao xem ra cũng không cùng dạng, nhưng thủ đoạn thì kinh khủng cực độ.

Trong con ngươi của Tô trưởng lão nổi lên gợn sóng, thời khắc này cũng lại khó mà giữ được bình tĩnh.

- Uy áp thật mạnh.

Yêu uy đáng sợ từ Đế Tước hư ảnh tràn ngập đến, khiến cho máu trong cơ thể của toàn bộ đệ tử trong hiện trường cũng bắt đầu sôi trào.

- Thiên Yêu chi tượng, như vạn thú chi tượng vậy. Vạn thú chi tượng, như Tạo Hóa chi tượng. Tạo Hóa chi tượng, Thiên Địa Nhân... Trong ngoài Hợp Đạo, Thiên Địa Nhân hợp, yêu tượng từ trong hư vô kết tựu, Thiên Yêu chi tượng, kinh thiên địa, quỷ thần khiếp.

- Cục cục...

Trong Đế Tước hư ảnh truyền ra âm thanh lẩm bẩm.

Đến lúc một tiếng nói cuối cùng vừa dứt, Đế Tước giương cánh.

Toàn bộ một phương Linh Kiếm phong nóng rực vô cùng, thân hình Đế Tước khổng lồ đánh ra.

Một cổ liệt diễm vàng đỏ cuồn cuộn đột nhiên càn quét bốn phương tám hướng, yêu uy vô thượng ngập trời.

- Rào rào...

Liệt Diễm càn quét, uy áp hiển hách, cuồn cuộn phóng tới bốn phương tám hướng, đủ để đốt cháy thương sinh vạn vật.

Khí tức nóng bỏng ấy vừa mới lan tràn, làm cho đệ tử bốn phương vây xem cũng lập tức cảm thấy nguy hiểm trong linh hồn, tâm hồn chấn động.

- Chít chít...

Kim Sí Đại Bằng cũng động, hệt như Đại Bằng lâm thế chân chính, khí tức kinh khủng ngập trời càn quét trời cao, bẻ gãy nghiền nát trấn áp hết thảy.

Hai đạo hư ảnh khổng lồ, cho dù những ánh mắt sợ hết hồn hết vía nhưng vẫn hung hăng đụng thẳng vào nhau.

- Ầm ầm...

Không gian như đang vặn vẹo, một phương thiên địa phong vân khởi động, từng cổ năng lượng khủng bố lập tức truyền đến từ bốn phương tám hướng, mang theo một cổ uy áp to lớn lan tràn ra.

Uy năng thật đáng sợ, giống như khiến toàn bộ thiên địa rung chuyển, chấn động tâm phách người trên Linh Kiếm phong.

- Ngao... ô...

Phong khởi vân dũng, quang mang bắn tung tóe, dị tượng trên không trung như mang theo không gian phong bạo, trong lúc mơ hồ có mặt trời mặt trăng và tinh tú xoay tròn, có đại thú cổ xưa gầm thét, sóng chấn động không gian trực tiếp tuôn ra như là sóng cuộn ra bốn phía.

- Rào rào...

Hai đạo thủ ấn vừa đụng nhau, yêu uy đáng sợ kèm theo từng cổ lực lượng thần bí khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Hư không run rẩy, kình phong cuồng bạo như hồng thủy trút xuống, xung kích bốn phía đài quyết đấu, phá hủy hết thảy dọc đường đi.

- Không ổn rồi...

Trên đài cao, có trưởng lão đang kinh hãi vội vàng tỉnh hồn lại, lực tác động đáng sợ này bạo phát, những đệ tử xem xung quanh đài quyết đấu không có mấy người có tư cách sẽ bị ảnh hưởng đến.

- Xùy...

Một thân ảnh nhỏ gầy xuất hiện trên hư không đài quyết đấu, quang mang óng ánh khắp nơi lập tức bao phủ toàn bộ hư không đài quyết đấu.

- Ầm ầm...

Dư âm đáng sợ càn quét bốn phương tám hướng trong màn hào quang, va chạm vào quang mang bắn tung ra, nhưng cũng lập tức biến mất không thấy đâu nữa.

- Phá....

Trong cơn bão năng lượng ngập trời đó truyền ra tiếng quát của Tô Dật, khu thể Đế Tước vượt qua xuất hiện phía trước Đại Bằng.

Ánh sáng vàng đỏ cường thịnh, thân ảnh Tô Dật và hư ảnh Đế Tước hòa vào nhau thành một thể, quang mang chấn liệt bốn phương, hệt như Đế Tước hàng lâm chân chính, tắm mình trong liệt diễm vàng đỏ, càn quét đè ép xuống, nặng nề xung kích trên người Đại Bằng.

- Oành...

Hư không nổ oành đùng, kim quang nát vụn bắn tung tóe như mưa.

Đại Bằng hư ảnh rơi xuống, vỡ nát từng khúc, một khu thể xinh đẹp rớt xuống từ không trung, miệng hộc máu, đập xuống đài quyết đấu.

- Bành.

Toàn bộ đài quyết đấu run rẩy, quang mang trên người Mộ Dao mờ đi.

- Bịch bịch.

Đế Tước hư ảnh cũng biến mất, thân ảnh Tô Dật từ giữa không trung rơi xuống, lảo đảo thối lui.

Sau mấy bước, ổn định thế lui, ánh mắt Tô Dật quang mang lập lòe, chăm chú nhìn Mộ Dao đang gượng đứng dậy ở phía trước.

Trên đài quyết đấu, màn hào quang biến mất, hình bóng Tô trưởng lão trôi lơ lửng giữa không trung.

Vừa rồi chính là Tô trưởng lão xuất thủ bảo hộ, nếu không, chỉ riêng về dư âm đáng sợ đánh ra, không biết sẽ khiến cho đệ tử bốn phía bị liên lụy rồi.

Hết thảy động tĩnh đáng sợ trên toàn bộ Linh Kiếm phong biến mất không thấy đâu nữa. Bốn phương yên tĩnh một cách kỳ lạ, trái tim của mọi người đều đang căng thẳng.

Đặc biệt là Lưu Vân Xuyên, Âu Lạc, Anh Thiển Thiển, Cố Thần Hữu và những đệ tử thân truyền khác, từng tia ánh mắt đều trừng lớn, nhìn chăm chú vào hai thiếu niên nam nữ trên đài quyết đấu.