Chương 567
Nhìn theo bóng lưng của Tô Dật, trong mắt Tư Đồ Lưu Vân lưu động, ý vị sâu sắc.
- Tiểu tử này thật là không bình thường a.
Có bóng người từ bên trong thư phòng đi ra, đó chính là Hữu Hộ Pháp.
- Ngươi thấy thế nào?
Tư Đồ Lưu Vân khẽ mỉm cười hỏi.
- Thật thật giả giả, trong hư có thật, giảo hoạt gian trá nhưng lại trọng tình trọng nghĩa. Nói thật, cuộc đời này chưa bao giờ gặp phải tên nhóc như vậy, lão hủ nhìn không thấu a.
Hữu Hộ Pháp cười đáp.
- Mang trên người bốn loại thuộc tính, nhưng lại có thể leo lên tầng thứ bảy Đăng Thiên Đài, đây không phải là chưa bao giờ gặp qua.
Tư Đồ Lưu Vân nói.
- Xem ra chưởng môn đã có quyết định?
Hữu Hộ Pháp nhìn Tư Đồ Lưu Vân, hỏi.
- Năm ngày nữa cùng đi tới nơi ấy, đến lúc đó những người kia cũng không thể nói gì hơn. Cái bọn họ muốn chẳng qua là một cơ hội. Nếu tiểu tử kia thực sự có loại tạo hóa có thể có được lợi ích vô thượng ấy, đó cũng là thiên ý khó cãi.
Tư Đồ Lưu Vân nói.
Hữu Hộ Pháp dao động hai mắt, rồi sau đó ngước mắt hỏi:
- Chưởng môn tin tưởng tiểu tử ấy sao?
- Mặc dù gian trá hoạt đầu, nhưng lại có tình nghĩa. Chỉ sợ một ngày kia, Thần Kiếm môn đối với hắn chỉ là một cái ao nhỏ. Hắn không phải là vật trong ao.
Tư Đồ Lưu Vân đứng trước bàn, đánh giá chữ 'Kiếm' mình viết, kéo dài câu nói.
- Chưởng môn còn bảo hắn đi đến nơi đó, vạn nhất tiểu tử ấy khi đã có được chỗ tốt vô thượng, có thể sẽ...
Hữu Hộ Pháp dao động ánh mắt, đó là lợi ích vô thượng của Thần Kiếm môn, nếu như rơi vào tay một mười mà Thần Kiếm môn không có cách nào nắm bắt trong tay, đối với Thần Kiếm môn mà nói cũng không phải cái gì chuyện tốt.
- Có thể có được hay không còn cần cơ duyên tạo hóa. Dù sao đã nhiều năm nay chưa bao giờ có người từng thành công, nói không chừng lần này cũng không thể thành công.
Tư Đồ Lưu Vân ngước mắt, trong mắt có quang mang lưu động, nói:
- Cho dù tiểu tử ấy thật sự có cơ duyên tạo hóa cấp độ ấy, ta cũng nguyện ý đánh cuộc một phen.
- Chỗ ấy gần đây động tĩnh càng lúc càng lớn, nói không chừng lần này thật sự sẽ rơi vào trên người nào đó.
Hữu Hộ Pháp nói, trong mắt có quang mang chớp động, tự dưng có chút run sợ, hắn biết rõ là đại biểu cái gì.
- Đệ tử của đời này bất phàm, nếu lợi ích vô thượng như vậy xuất thế, có thể hỗ trợ lẫn nhau, Thần Kiếm môn ta nói không chừng có cơ hội đại hưng.
Tư Đồ Lưu Vân khẽ nắm chặc hai quyền, trong mắt quang mang bắt đầu khởi động.
⚝ ✽ ⚝
Tô Dật về tới Kiếm phong thứ ba mươi sáu, trong lòng một mực kích động. Huyền Nguyên Đằng Long Đan đã có được, cộng thêm Bích Huyết Linh Tham đã độ kiếp thành công, thương thế trên người gia gia lại nắm chắc chữa khỏi thêm mấy phần.
Trong đình viện, sau khi theo dõi bốn phía không có ai, Tô Dật gọi ra không gian thần bí.
Bích Huyết Linh Tham vẫn còn tu dưỡng trong không gian thần bí. Linh dược và dược liệu trong không gian thần bí đều vô cùng tươi tốt.
Lấy ra 34 viên Huyền Linh quả xong, Tô Dật lập tức rời không gian thần bí, muốn đi tới Tàng Kiếm phong với tốc độ nhanh nhất.
Trên người Tô Dật không thể chứa nhiều Huyền Linh quả như vậy, chỉ có thể đưa đến Tàng Kiếm phong giao cho Thần Kiếm môn với tốc độ nhanh nhất, nếu không thì dược hiệu của Huyền Linh quả sẽ giảm xuống.
Liệt Phong kim điêu luôn luôn ở trên Kiếm phong thứ ba mươi sáu. Tô Dật tìm Đàm Siêu để hỏi thăm vị trí và những điều cần chú ý của Tàng Kiếm phong xong, liền gọi Liệt Phong kim điêu bay thẳng tới.
Tàng Kiếm phong là nơi Thần Kiếm môn cất chứa võ kỹ, kiếm pháp, còn có bảo kiếm, là nơi chỉ có đệ tử mới có thể đặt chân.
Dĩ nhiên Tô Dật có tư cách đi tới Tàng Kiếm phong đưa Huyền Linh quả.
Trên lưng Liệt Phong kim điêu, từ rất xa Tô Dật đã nhìn thấy một kiến trúc cổ xưa sừng sững, lầu các cao vút, có người đến người đi.
Trên quảng trường nhỏ có không ít Man Yêu thú tọa kỵ phủ phục chiếm cứ, lục tục có đệ tử Thần Kiếm môn cưỡi Man Yêu thú tọa kỵ hạ xuống.
Tô Dật từ trên lưng Liệt Phong kim điêu hạ xuống, đệ tử bốn phía nhìn theo hắn, âm thầm lộ vẻ động lòng.
- Là Tô Dật, hắn đến tìm võ kỹ sao?
Có đệ tử nghị luận, ánh mắt chấn động ghê gớm, trận quyết đấu trên Linh Kiếm phong ba ngày trước vẫn khiến cho bọn họ còn sợ hãi.
- Tô Dật sư thúc công, xin mời đi theo ta, có hộ pháp đang đợi.
Một nữ tử khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đến bên cạnh Tô Dật, áo quần thẳng thóm, tư thế hiên ngang, gương mặt thanh tú.
- Ngươi là...?
Tô Dật kinh ngạc, dường như không nhận ra nữ tử này.
- Dựa theo bối phận, ta phải xưng hô ngài một tiếng sư thúc công, có hộ pháp thông báo sư thúc công muốn đi qua, cho nên bảo ta chờ ở đây dẫn sư thúc công đi.
Nữ tử họ Tần mỉm cười, ánh mắt hào phóng đánh giá Tô Dật.
Hiện tại danh tiếng của Tô Dật đã vang dội toàn bộ Thần Kiếm môn. Vạn Kiếm đại hội ba ngày trước, nàng ta cũng có mặt ở đó, vì thế mới biết thiếu niên nhỏ tuổi trước mắt mình kì thực chính là một tôn chủ đáng sợ.
- Không dám, vậy thì làm phiền.
Tô Dật gật đầu, có chút bất đắc dĩ, không ngờ Tô trưởng lão có bối phận cáo tại Thần Kiếm môn như vậy. Xem ra chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân đã có an bài, báo cho Tàng Kiếm phong biết mình muốn đi tới đây. Việc có liên quan đến 34 viên Huyền Linh quả, cho nên mới an bài đệ tử cố ý đợi chờ mình tại nơi này.
- Không cần khách sáo.
Nữ tử họ Tần không tự phụ, lập tức dẫn Tô Dật đến một tòa kiến trúc cổ xưa khổng lồ.
Trong sảnh, có hộ pháp đang đợi sẵn.
Điều hiến cho Tô Dật có chút bất ngờ là vị hộ pháp này cũng không xa lạ, chính là Hầu Xương Minh hộ pháp, sư phụ của Trương Khánh.
- Bái kiến Hầu hộ pháp.
Tô Dật hành lễ, ấn tượng của hắn đối với vị Hầu hộ pháp này cũng không tệ.
- Ngươi lễ ta như vậy sao ta chịu được a, giết ta hay sao? Ngươi có mang theo Huyền Linh quả chứ?
Hầu Xương Minh hộ pháp gượng cười. Tô Dật bối phận thật sự quá cao, nào dám nhận lễ a.
Tô Dật cũng bất đắc dĩ, cũng không tiện tuyên bố mình chưa từng bái nhập vào làm môn hạ của Tô trưởng lão, lập tức lấy ra một túi không gian từ trong ngực đưa cho Hầu Xương Minh hộ pháp. Tất cả số Huyền Linh quả đều nằm không túi không gian này rồi.
Hầu Xương Minh hộ pháp sớm đã nhận được tin tức Tô Dật phải đi tới đưa 34 viên Huyền Linh quả, trong lòng vẫn đang mong đợi.
Nhận lấy túi không gian từ tay Tô Dật, Hầu Xương Minh hộ pháp ngay lập tức kiểm tra, một viên Huyền Linh quả xuất hiện ở trong tay.
Nhìn Huyền Linh quả sáng lóng lánh, năng lượng dao động ấy, sắc mặt của Hầu Xương Minh hộ pháp trở nên ngạc nhiên, không khỏi chấn động ghê gớm, nói nhỏ:
- Khó tin, thật là khó tin a...
Nữ tử họ Tần thời khắc này cũng không kềm được, đưa mắt nhìn lên Huyền Linh quả. Bảo vật như vậy, năm năm trước nàng ta chưa từng có thực lực và cơ duyên đạt được.
- Không có chuyện gì, mọi chuyện còn lại ta sẽ an bài. Trên Tàng Kiếm phong có không ít võ kỹ, công pháp và tàng kiếm, ngươi có thể đi dạo mọi nơi. Nếu không quen, có thể để cho Tần Trân dẫn ngươi đi làm quen một chút.
Hầu Xương Minh hộ pháp phất tay, thời khắc này ánh mắt một mực chăm chú vào Huyền Linh quả trên tay.
Hắn đã nhìn thấy qua Huyền Linh quả. Trong trí nhớ của hắn, Huyền Linh quả là bảo vật, nhưng Huyền Linh quả hắn thấy trước kia và Huyền Linh quả hiện tại ngay trước mắt hoàn toàn khiến cho người có cảm giác rất khó so sánh.