← Quay lại trang sách

Chương 590

Hừ, đánh lén a, Thần Kiếm môn học được đạo trộm từ lúc nào thế?

Tô trưởng lão bỗng dưng hét lớn một tiếng, cầm Bạch Minh Sơn trong tay, trực tiếp vung mạnh xuống dưới như phóng phi lao.

- Xoẹt.

Hư không dao động, một đạo thân ảnh già nua bỗng dưng xuất hiện từ hư không, mắt nhìn thân ảnh Bạch Minh Sơn bị vung tới, đầu mi nhất thời nhíu chặt, trên người có quang mang bạo phát, một cỗ lực lượng nhu hòa muốn bao phủ tới.

- Xùy.

Nhưng lúc này, thân ảnh Tô Cuồng Ca trưởng lão lao tới, bàn tay như bao trùm lên tinh chất quang tầng, chưởng ấn sắc bén chói mắt chụp vào lưng của Bạch Minh Sơn, như muốn giết chết Bạch Minh Sơn trưởng lão.

Xảo trá, tàn nhẫn.

Người trước mặt nếu muốn tránh đi, Bạch Minh Sơn sẽ bị trực tiếp đánh giết.

Người trước mặt muốn tránh cũng không được, trừ phi trơ mắt nhìn Bạch Minh Sơn bị đánh giết.

Cái tên Kiếm Diêm La, giờ phút này triển lộ không thể nghi ngờ.

Thân ảnh kia ngước mắt, sắc mặt đại biến, trong nháy mắt trở nên khó coi, không thể không từ bỏ Bạch Minh Sơn, thân ảnh nghiêng người lướt qua, một đạo chưởng ấn bạo phát đón lấy quang mang đầy trời.

- Bành.

Hai đạo chưởng ấn va chạm tại hư không, nguyên khí phong bạo hùng hồn bao phủ, khuếch tán đến khoảng cách nhất định, mới lặng yên chôn vùi.

- Ầm

Thân ảnh Bạch Minh Sơn trưởng lão bắn ngược xuống mặt đất, va vào bên trong sơn phong, đập mạnh gây ra thanh thế to lớn, nham thạch vỡ nát, bị bụi đất bao phủ cũng không biết sống hay chết.

Bên trên hư không, hình bóng đột nhiên xuất hiện kia hiển lộ ra, thối lui mấy chục trượng trên hư không mới đứng vững thân hình.

Người đến có dáng dấp hơn 80 tuổi, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, mái tóc dài màu xám trắng và trường bào cũng có màu xám trắng, trong ánh mắt tựa như tinh thần lấp lóe, lay động sáng ngời, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

- Đại trưởng lão.

Có người hô lên cả kinh, đó là đại trưởng lão của Thần Kiếm môn. Lão xuất hiện, nhưng nhìn theo tình huống vừa mới giao thủ cũng không thể ngăn cản Tô trưởng lão.

- Tô trưởng lão, cần gì chứ, có đệ tử được lợi ích vô thượng do lão tổ lưu lại vốn là chuyện đại hỷ.

Đại trưởng lão mở miệng, âm thanh thăm thẳm, sắc mặt không quá tuấn tú, ánh mắt nhìn Tô trưởng lão cũng có chút kiêng kị.

Nhìn tình huống giao thủ vừa rồi, có thể nhận thấy thực lực của Tô Cuồng Ca siêu nhiên hơn lão tưởng tượng.

- Cái chó gì chứ, đệ tử ta bị giết trên tay Kiếm phong thứ mười lăm, thế mà thành chuyện đại hỷ? Hiện tại cũng dám giết cả ta. Từ lúc nào Thần Kiếm môn đến phiên các ngươi nói chuyện mê hoặc lòng người như vậy a?

Tô Cuồng Ca trưởng lão nhìn đại trưởng lão trầm giọng nói, âm thanh đầy sắc bén.

- Tô trưởng lão nghiêm trọng quá rồi, không có ai muốn giết Tô trưởng lão, chỉ là bọn họ sợ Tô trưởng lão không bình tĩnh, cho nên mới có chút bất đắc dĩ.

Đại trưởng lão lên tiếng, sắc mặt chấn động.

- Âm dương điên đảo, đen trắng hỗn loạn, hôm nay người nào ngăn trở ta bắt tên Vân Lăng Phong tâm thuật bất chính kia, ta liền không khách khí đối với người đó.

Tô trưởng lão nói một cách nghiêm túc, mái tóc tung bay, áo choàng trên thân bay phần phật càng tăng thêm khí chất bá đạo.

- Tô trưởng lão định làm gì?

Đại trưởng lão ngưng trọng ánh mắt, trong lòng có e dè, nhưng không thể không ngăn cản, cất bước đi ra.

- Ngươi muốn ngăn trở ta a, cũng được, vậy hãy xem mấy năm nay ngươi tiến bộ bao nhiêu.

Tô trưởng lão vừa dứt lời, thân ảnh nhanh như một vòng thiểm điện, cấp tốc phóng đại trong hai con ngươi đại trưởng lão, một đạo trảo ấn sắc bén trực tiếp áp chế tới.

- Diêm La trảo.

Đại trưởng lão biến sắc, xích quang nguyên khí thuộc tính hỏa trên người cấp tốc dao động, như bao trùm lên một tầng nguyên khí quang thuẫn thực chất hóa quanh thân. Một cỗ khí tức mạnh mẽ hùng hồn cũng lập tức khuếch tán ra, khiến cho bốn phía hư không chấn động, một đạo quyền ấn nhất thời đón lấy.

- Xoẹt…

Quyền ấn phá không nghênh đón, trảo ấn Tô Cuồng Ca trưởng lão nhất thời vỡ nát từng khúc, trực tiếp bị đánh nát.

- Tàn ảnh

Giờ khắc này, sắc mặt đại trưởng lão nhất thời đại biến, trong mắt hiện qua một chút hoảng hốt, cấp tốc lùi nhanh lại.

Nhưng không kịp, một đạo trảo ấn chếch ngang thân, đã rơi xuống đầu vai bên phải.

- Không gian chi lực, không ngờ ngươi đã đặt chân đến cấp độ này.

Tiếng hô lên cả kinh từ trong miệng đại trưởng lão truyền ra, có vẻ rất là chấn kinh, trong mắt nhất thời lóe lên ý sợ hãi, trong chốc lát nguyên khí toàn thân cũng bố trí tích tụ ở trên đầu vai.

Trong nháy mắt, từ trên vai của đại trưởng lão hình thành một mảnh quang thuẫn, tràn ngập xích viêm cực nóng.

Giờ phút này hư không trên đầu vai đại trưởng lão cũng đang vặn vẹo, trong không khí phát ra khói bụi tách tách, giống như muốn đốt cháy phiến hư không này.

- Xoẹt.

Trảo ấn rơi xuống vai của đại trưởng lão, bị xích viêm quang thuẫn kia ngăn cản, xích viêm cực nóng đốt cháy hết thảy, làm cho quang mang trảo ấn bắt đầu ảm đạm.

- Xích Hỏa Viêm Giáp Thuẫn của ta không phải dễ phá a.

Trong mắt của đại trưởng lão tuôn ra ý vui mừng, Xích Hỏa Viêm Giáp Thuẫn của lão cũng không phải dễ phá.

- Ngươi cho rằng Diêm La trảo ta chỉ có thế thôi sao?

Sự bễ nghễ lớn dần trong đôi mắt già nua của Tô Cuồng Ca, một vòng hàn quang hơi lướt qua.

Lời nói vừa rơi xuống, từ bên trong trảo ấn của Tô Cuồng Ca trưởng lão bỗng dưng tuôn ra một vòng huyết quang quỷ dị.

Một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ mang theo một loại sát khí khiếp người đột nhiên bộc phát ra.

- Ken két.

Xích Hỏa Viêm Giáp Thuẫn vốn đang ngăn cản Diêm La trảo của Tô Cuồng Ca trưởng lão, trong một tích tắc nhất thời vỡ nát ra từng khúc, trực tiếp rạn nứt.

Trảo ấn của Tô trưởng lão cũng lập tức áp chế lên đầu vai của đại trưởng lão.

- Không xong rồi.

Đại trưởng lão hô lên cả kinh một tiếng, cấp tốc lùi nhanh lại, khí tức toàn thân không bại lộ.

Khí tức đáng sợ bao phủ nửa bên hư không, chấn động thiên địa, khiến cả Thần Kiếm môn chấn động ầm vang.

- Xì xì xì.

Đại trưởng lão cấp tốc lui nhanh, nhưng kém một bước, đầu vai bị thương, đã lưu lại một mảng huyết nhục lớn.

- Ah…

Đại trưởng lão kêu thảm một tiếng, một khối da thịt lớn trên vai bị cào nát, máu thịt bê bét lòi cả xương trắng, không ngừng chảy máu.

- Phốc.

Trong miệng thổ huyết, đại trưởng lão chật vật bại lui, bối rối lùi lại.

Đám người bốn phía đều phát run.

Nhiều trưởng lão như vậy, kể cả đại trưởng lão xuất hiện cũng không chịu được một kích như thế.

Thực lực của Tô trưởng lão quá mức đáng sợ, quá mức khủng bố.

Các trưởng lão bị bắn rớt xuống mặt đất bốn phía sơn phong cũng đứng lên, ai nấy đều vô cùng thê thảm, vết máu loang lổ.

Bạch Minh Sơn trưởng lão vẫn chưa chết, ngoi ra từ trong lớp đá bụi phế tích, thê thảm chật vật, tóc tai bù xù, sắc mặt trắng bệch như bụi, máu chảy đầm đìa, cánh tay cũng vỡ nát tới đầu vai, chỉ còn lại có mấy khối da thịt liền nhau, cánh tay này đã tương đương như bị chém đứt.

Dường như đây là Tô Cuồng Ca trưởng lão cố ý làm, thời điểm nặng tay đánh bay Bạch Minh Sơn, giữ lại cho lão một mạng, nhưng phế đi một cánh tay.

- Ah…

Tay cụt đai đớn khiến cho Bạch Minh Sơn trưởng lão cũng không nhịn được hừ nhẹ kêu thảm, trên mặt trắng bệch, mắt nhìn Tô Cuồng Ca trưởng lão trên hư không, vẻ âm lệ oán độc khiếp người.

- Xem ra những năm gần đây cũng không có bao nhiêu tiến bộ, đám rác rưởi các ngươi, chỉ biết bài trừ đối lập, không chấp nhận tiểu tử Tô Dật, mới khiến cho Thần Kiếm môn một mực không cách nào hưng thịnh được, lợi ích vô thượng mà lão tổ lưu lại rơi vào trong tay các ngươi thì có ích lợi gì chứ, buồn cười.

Tô Cuồng Ca trưởng lão hét lớn, âm thanh như sấm, cuồn cuộn quanh quẩn, vang vọng khắp toàn bộ Thần Kiếm môn.

Mọi người ở đây đều chấn động, sắc mặt tái nhợt trắng bệch, tuôn ra ý sợ hãi.

- Nếu ngươi không có ý định đi ra, vậy ta liền giết những thứ đồ tử đồ tôn của ngươi, nhìn xem ngươi còn có thể nhẫn nhịn tới khi nào?

Đột nhiên, Tô Cuồng Ca trưởng lão xoay chuyển lời nói, nhìn vào trong hư không sâu thẩm mà nói.