Chương 589
Ầm.
Thanh thế to lớn, bụi đất tung bay mù mịt.
Nơi Bạch Minh Sơn trưởng lão rơi xuống, mặt đất xuất hiện vết nứt, trong miệng thổ huyết.
- Ai dám cản ta, lần tiếp theo ta sẽ không nương tay.
Tô Cuồng Ca trưởng lão giờ phút này đặt chân ở không trung, kiêu ngạo đứng đó. Thân hình thấp bé giờ phút này lại tuôn ra nguyên khí gào thét như phong. Bốn phía trời cao như đang phát run, khiến cho tám trưởng lão Thần Kiếm môn cũng biến sắc. Trước thực lực đáng sợ như vậy, lúc này triển lộ không thể nghi ngờ là vô cùng kinh khủng.
- Hô.
Tám trưởng lão còn lại hít một hơi khí lạnh, sắc mặt đại biến.
Bọn họ biết Tô Cuồng Ca trưởng lão đáng sợ và khủng bố như thế nào, vì thế mới bố trí nhiều người, nhưng vừa xung kích là cường hãn không chịu được đến bực này, nên trong lòng phát run.
Bạch Minh Sơn trưởng lão loạng choạng đứng lên, khóe miệng máu me đầm đìa, sắc mặt từ hồng dần chuyển sang tím, mắt nhìn Tô Cuồng Ca trưởng lão, ánh mắt đỏ ngầu, âm thầm nắm chặt song quyền, phát ra âm thanh.
- Bố trận.
Rốt cục thì Bạch Minh Sơn trưởng lão nổi giận, nhiều lần bị làm nhục lão đã không thể nhịn được nữa. Âm thanh trầm lạnh như băng từ hai hàm răng truyền ra như kiếm mang sắc bén, hàn ý ngập trời.
Theo Bạch Minh Sơn trưởng lão vừa dứt lời, tám trưởng lão khác âm thầm nhìn nhau, lập tức thân ảnh từng người cấp tốc lướt đi bốn phía.
Thân ảnh của tám vị trưởng lão lơ lửng bốn phía trên hư không, tám thân ảnh dùng một loại quỹ tích và phương vị huyền ảo mơ hồ gắn kết hỗ tương lẫn nhau.
- Cửu Tinh Kiếm Trận.
Tám vị trưởng lão bay lên không trung, ai đứng theo phương vị đó, tám tiếng hét lớn truyền ra.
- Ầm ầm.
Lập tức từng đạo nguyên khí quang mang từ trong thân thể của tám vị trưởng lão dâng trào ra. Trước người từng người đều có một thanh bảo kiếm lơ lửng, phát ra kiếm mang, sau cùng gắn kết qua lại lẫn nhau.
- Ông ông.
Kiếm mang sấm sét, âm vang điếc tai.
Tám thanh bảo kiếm phát ra tám đạo kiếm mang sáng chói, giao tiếp tung hoành lẫn nhau.
- Vút
Đồng thời thân ảnh Bạch Minh Sơn trưởng lão phóng lên tận trời, chiếm cứ phương vị trong trận. Trước người lão cũng có bảo kiếm lơ lửng, ánh sáng ngập trời, gắn kết qua lại cùng tám thanh bảo kiếm khác.
Trong chốc lát, bốn phía hư không vặn vẹo, kiếm quang loá mắt vô cùng vô tận, bầu trời ầm ầm chấn động bất định.
Nhất thời, một kiếm trận cự đại xuất hiện, ngưng kết trên hư không, bao phủ bốn phía, tràn ngập khí tức vô cùng sắc bén.
- Cửu Tinh Kiếm Trận, đó là Cửu Tinh Kiếm Trận.
Ở xa xa, có Thần Kiếm môn đệ tử chấn động ánh mắt.
Cửu Tinh Kiếm Trận, một trong Thần Kiếm môn đại kiếm trận, có uy năng cự đại.
Giờ phút này từ mấy vị trưởng lão liên thủ thôi động, khí tức càng đáng sợ hơn.
- Ha ha ha ha, Cửu Tinh Kiếm Trận, thật đúng là chuẩn bị sẵn sàng a.
Tô Cuồng Ca trưởng lão cười to, trong tiếng cười xen lẫn sự nổi giận.
Những người này sớm đã tính toán, muốn đối phó với mình, thậm chí còn chuẩn bị Cửu Tinh Kiếm Trận.
- Tô Cuồng Ca, ngươi quá làm càn rồi.
Ánh mắt Bạch Minh Sơn trưởng lão dâng trào kiếm quang, giờ phút này nhìn lướt qua Tô Cuồng Ca trưởng lão bị bao phủ, trong mắt hàn ý lấp lòe, lập tức ngưng kết thủ ấn, kéo theo kiếm trận, trực tiếp áp chế tới Tô Cuồng Ca trưởng lão.
- Cửu tinh kiếm phá!
Chín thanh bảo kiếm giờ phút này quang mang rạng rỡ, nương theo chín bóng người, lấy phương vị cửu tinh xoay tròn, từ trên trời giáng xuống giống như cửu tinh áp chế, câu thông năng lượng thiên địa, cuồn cuộn thương khung.
Cửu Tinh Kiếm Trận có nguồn gốc từ Cửu Tinh Liên Châu trong thiên địa, theo lời truyền là nghiên cứu của một vị Thần Kiếm môn tiền bối thiên tài, có uy thế kinh hãi thiên địa.
Cửu Tinh Kiếm Trận, chín người liên thủ, uy năng so với chín người cộng lại còn tăng lên không ít.
Cửu Tinh Kiếm Trận của Thần Kiếm môn cũng có thanh danh khắp toàn bộ đại lục.
Đặc biệt là tại Trung Châu, không biết bao nhiêu cường giả đã bị hao tổn dưới Cửu Tinh Kiếm Trận.
Kiếm trận áp chế, chín vị trưởng lão cùng nhau sử dụng lực, chín đạo kiếm quang giống như đại tinh rơi xuống, khiến cho thiên địa như có gió giục mây vần, thương khung vang lên tiếng ù ù, chấn động hồn phách.
- Vèo vèo.
Kiếm quang ùn ùn kéo đến, khiến hư không như muốn bị cắt vỡ, như muốn hủy diệt hết thảy.
Kiếm phong thứ mười lăm dường như được bố trí qua loại thủ đoạn nào, nếu không dưới khí thế kinh khủng như vậy, sợ là đã sớm bị phá hủy đến mức sơn băng địa liệt thành phế tích rồi.
Nhưng dù như thế, toàn bộ Kiếm phong thứ mười lăm giờ phút này cũng đang lung la lung lay, không ngừng phát tiếng ầm đùng như là có địa chấn.
Đối mặt trước thế công kinh khủng như vậy, Tô Cuồng Ca trưởng lão giận dữ, nhưng thần sắc gương mặt giờ phút này lại không hề ngưng trọng quá mức, chỉ là đầu mi hơi nhíu lại.
Trong nháy mắt, thân hình Tô Cuồng Ca trưởng lão không lùi mà tiến tới, thân ảnh bay thẳng, xuyên qua chín đạo đại tinh kiếm quang, quỷ dị không thể tin.
Lập tức trong tay Tô Cuồng Ca trưởng lão xuất hiện một đạo kiếm quang sáng chói, không biết từ nơi nào, kiếm minh truyền ra như kinh lôi.
- Ông.
Một đạo kiếm quang như lôi đình xuyên thủng không gian, sau cùng một đạo kiếm quang đụng vào Cửu Tinh Kiếm Trận, nổ ầm vang.
- Oanh.
Trên Kiếm phong thứ mười lăm, kình phong và kiếm quang khủng bố nhất thời nổ tung giống như núi lửa phun trào.
Chín đạo đại tinh kiếm quang vỡ nát từng khúc, nổ tung trên hư không.
- Các ngươi mà cũng muốn đối phó với ta ư, sợ là chưa đủ a, cút xuống cho ta.
Đồng thời trên hư không sáng chói hỗn loạn, có truyền ra tiếng quát của Tô Cuồng Ca trưởng lão.
Vùng hư không này đang chấn động, từng đạo kiếm quang tràn ngập ngút trời, nổ bắn ra bốn phía, một cỗ sóng kiếm đáng sợ khuếch tán.
- Phốc phốc
Mưa máu vung vãi, máu tươi dâng trào, từng đạo thân ảnh bay tứ tung trên hư không, phun máu phì phì.
Trên tám đạo thân ảnh đều xuất hiện vết kiếm, sâu đủ thấy xương, da tróc thịt bong, máu chảy dạt dào.
Lập tức tám đạo thân ảnh lộn ngược đầu, rơi xuống khắp nơi phía dưới Kiếm phong thứ mười lăm, đập xuống đất rung núi chuyển.
- Ta lĩnh hội Cửu Tinh Kiếm Trận sâu rộng hơn các ngươi rất nhiều, thực lực của các ngươi, đi ra cũng là làm bẩn mặt Thần Kiếm môn ta. Một đám rác rưởi.
Hư không khôi phục, ánh sáng tán đi, Tô Cuồng Ca trưởng lão quát lạnh, sắc mặt sắc bén, ánh mắt sắc như kiếm quang. Một đạo trảo ấn đặt lên vai trái của Bạch Minh Sơn trưởng lão trước người, nhấc Bạch Minh Sơn trưởng lão lên giống như nhấc một con gà con trong tay.
Xa xa bốn phía xuất hiện vô số hình bóng, mắt nhìn tình cảnh trên hư không như vậy thì nghẹn họng nhìn trân trối.
Bóng người thấp bé kia như là một tôn Diêm La có thể hủy diệt hết thảy, khiến người ta dựng đứng lông tơ.
- Tô Cuồng Ca, rốt cuộc ngươi muốn làm gì, ngươi cả gan làm loạn như thế, bên trong sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Bị Tô Cuồng Ca trưởng lão nhấc lên như nhấc một con gà con, Bạch Minh Sơn trưởng lão sợ hãi tim đập nhanh, trên thân xuất hiện rất nhiều vết kiếm, khóe miệng máu me đầm đìa.
Bạch Minh Sơn không ngờ thực lực của Tô Cuồng Ca trưởng lão lại kinh khủng đến cấp độ này, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của lão.
Chín người bọn họ dùng Cửu Tinh Kiếm Trận cũng không có cách nào đối phó được với Tô Cuồng Ca, quả thật là khủng bố.
- Nói cho ta biết, Vân Lăng Phong ở nơi nào. Nếu không thì xem ta giết ngươi như thế nào.
Tô Cuồng Ca trưởng lão quát khẽ, trong mắt sát ý chấn động, âm thanh xen lẫn nguyên khí, bay thẳng vào trong tai Bạch Minh Sơn trưởng lão, tiếng nghe đinh tai nhức óc.
- Phốc phốc.
Âm thanh này xen lẫn nguyên khí, chấn động khiến linh hồn của Bạch Minh Sơn trưởng lão đang phát run, lại lần nữa thổ huyết, toàn thân lạnh lẽo, sợ đến mất mật.