Chương 592
Tiểu sư đệ đốt chát bức người như vậy, đừng trách ta không khách khí.
Tố bào lão giả khẽ quát, ánh mắt chợt nghiêm lại, lấy tay ra, dùng tay làm kiếm, một đạo kiếm quang rời khỏi tay.
- Kiếm chỉ xé trời.
Kiếm mang lớn lên theo gió, hệt như lôi đình, quang mang sáng chói khiêu động, lăng lệ cát phá hư không.
- Phạch...
Hai người đụng nhau, trong nháy mắt năng lượng cuồng bạo quét qua, sóng chấn động làm hư không bốn phía cũng vỡ nát.
- Ta cũng muốn nhìn xem thử, ngày hôm nay ngươi có thực lực che chở cho đồ tử đồ tôn của ngươi hay không.
Tô Cuồng Ca trưởng lão hét lớn, thân ảnh lại lần nữa lướt ra ngoài, tiếng phá gió rít gào trầm thấp, một cổ khí tức mênh mông cuồn cuộn càn quét, bằng một loại tốc độ cuồng bạo lướt vượt qua tầm mắt, đánh tới một quyền.
Đối mặt với thế công dường như thề không bỏ qua của Tô trưởng lão ngày hôm nay, tố bào lão giả âm thầm cau mày, trên người có khí tức quỷ dị dao động.
- Oành!
Một quyền của Tô Cuồng Ca trưởng lão đã rơi vào trên người tố bào lão giả, nhưng trong nháy mắt mà thôi, đánh vỡ thân ảnh tố bào lão giả thành mảnh vỡ.
- Tàn ảnh.
Tô Cuồng Ca trưởng lão ngầm biến đổi ánh mắt, hai tròng mắt lập tức co rúc nhanh, thân thể cấp tốc chợt lui, có quang mang sáng chói lập tức bao phủ quanh thân.
- Xùy.
Vào thời khắc này, thân ảnh tố bào lão giả bỗng dưng xuất hiện ở hư không trên đỉnh đầu Tô Cuồng Ca trưởng lão, một lời nói lạnh lùng lập tức truyền ra:
- Tiểu sư đệ, so sánh tốc độ sao, nhưng ngươi đừng quên, tốc độ của ngươi không như ta.
- Hưu hưu hưu Vèo... oo!...
Thời khắc tiếng nói vừa nhấc lên, tố bào lão giả lấy tay làm kiếm, trong nháy mắt mảng lớn kiếm quang phá không mà ra, giống như võng kiếm, bao phủ quanh thân Tô Cuồng Ca trưởng lão.
Từng đạo kiếm quang phủ chụp xuống Tô Cuồng Ca trưởng lão như phô thiên cái địa.
Mỗi một đạo kiếm quang nhanh như tia chớp, đều muốn bao phủ cả người Tô Cuồng Ca trưởng lão.
Khí tức bén nhọn đáng sợ khiến cho không gian bị xuyên thủng.
- Đúng vậy, tốc độ ngươi thật sự nhanh hơn ta, nhưng đáng tiếc...
Đối mặt với từng đạo kiếm quang rơi xuống nhanh như tia chớp đó, Tô Cuồng Ca chỉ cười nhạt một cái.
Bỗng dưng, trong tay Tô Cuồng Ca trưởng lão có thủ ấn tự nhiên ngưng kết, một cổ lực lượng quỷ dị dao động quanh thân, giống như là gợn sóng, lan tràn khuếch tán ra bốn phương tám hướng
- Vù vù vút.
Kiếm quang phô thiên cái địa phủ chụp xuống, khi va chạm vào lực lượng dao động quanh thân Tô Cuồng Ca, liền xuất hiện một màn quỷ dị.
Từng đạo kiếm mang biến mất một cách quỷ dị, biến mất khỏi không gian, ngay cả dấu vết cũng không lưu lại.
- PHÁ....
Tô Cuồng Ca trưởng lão hét lớn một tiếng, tay áo càn quét, kiếm quang bao phủ tới bốn phía trực tiếp vỡ nát từng khúc, tự nhiên biến mất.
- Cái gọi là tốc độ chẳng qua cũng như thế.
Tô Cuồng Ca trưởng lão lạnh nhạt nói, khí tức trên người thời khắc này càng thêm đáng sợ, bá đạo cái thế, kinh khủng ngập trời!
- Không ngờ ngươi ngờ lại lĩnh ngộ đến bước này...
Tố bào lão giả thực sự biến sắc, kinh ngạc nhìn Tô Cuồng Ca trưởng lão bằng ánh mắt rất chấn kinh, nhưng lập tức khôi phục như thường.
Trước ánh mắt đáng gườm đó, không ai không trở nên phát run.
Hai cường giả đáng sợ như vậy, đại chiến đã đến một bước này!
Thực lực thế này bọn họ khó thể thực hiện đấy, thì ra cường giả kinh khủng đến thế!
Trên trời cao dâng lên một mảng lớn quang mang, hư không vặn vẹo vô hình, phong tỏa vùng hư không này, ngăn cách hết thảy năng lượng.
Nếu không, thời khắc này, toàn bộ Kiếm phong thứ 15 sợ là không còn sót lại chút gì rồi.
- Ngày hôm nay muốn bảo vệ đồ tử đồ tôn của ngươi, vậy hãy lấy thực lực chân chính của ngươi ra đây.
Tô Cuồng Ca trưởng lão lên tiếng lần nữa, nguyên khí trên người nhộn nhạo, mang theo khí thế chấn động tâm hồn người. Trong thân hình thấp bé, thời khắc này có một cổ thần uy ngang ngược từ trong ra ngoài.
Uy thế đáng sợ, dù cách hư không bị bóp méo đó, cũng khiến cho vô số ánh mắt nhìn cảm thấy kinh hãi, không ngờ Tô trưởng lão lại đáng sợ như vậy.
- Được, như tiểu sư đệ mong muốn.
Tố bào lão giả lên tiếng, vừa mới dứt lời, hư không quanh mình cũng phát chấn động, dâng lên quang mang óng ánh, lấy quanh thân làm trung tâm, bạo phát ra một cổ khí tức không gì so sánh nổi, kích động bầu trời.
- Dường như sắp dùng toàn lực chân chính.
Nhìn động tĩnh trên hư không, xa xa có ánh mắt của Trường Thanh, Thượng Quan Hổ và những trưởng lão khác đều vô cùng ngưng trọng.
Tuy rằng bọn họ và Tô trưởng lão cùng là các trưởng lão trông coi Kiếm phong của mình.
Nhưng mà thời khắc này với cấp độ thực lực của Tô trưởng lão, đừng nói là bọn họ không có lực tham dự, cho dù ngay cả lực tránh tác động cũng không có.
- Tô trưởng lão thật cường hãn đến bước này.
- Thời gian Tô trưởng lão nhập môn dường như trễ hơn một trăm năm so với vị kia a, không ngờ chẳng phân biệt được lại sàn sàn như nhau.
Có trưởng lão âm thầm nói nhỏ, ánh mắt chấn động không gì sánh nổi, mới biết được thực lực chân chính của Tô trưởng lão lúc này.
Sâu trong bầu trời, không khí căng thẳng!
Cách xa xa hư không, mọi người đều có thể cảm thấy sự đối chọi gay gắt, sự giằng co lên đến cực đỉnh.
- Ầm ầm.
Trong cơ thể Tô Cuồng Ca trưởng lão, nguyên khí mênh mông cuồn cuộn dẫn động năng lượng thiên địa, bắt đầu trở nên sôi trào, hư không bốn phía bắt đầu vặn vẹo.
Tố bào lão giả tố bào phần phật, ánh mắt như điện, có âm thanh 'Ông ông' lấy quanh thân làm trung tâm, giống như phong lôi.
Tất cả mọi người nín thở chờ đợi, ai cũng rõ ràng, tiếp theo hai vị cường giả này sợ là sẽ dùng toàn lực đánh một trận thật sự.
- Làm càn còn chưa đủ sao, ta có chuyện muốn nói.
Bỗng dưng, thời khắc không khí vô cùng căng thẳng nơi này lại có một tiếng động già nua truyền ra.
Âm thanh không lớn, nhưng rõ ràng vang dội ở hư không.
Nghe vậy, tố bào lão giả và Tô Cuồng Ca trưởng lão trên hư không đều mang vẻ động lòng, đồng thời hành lễ tới một nơi nào đó trên hư không.
- Sưu sưu...
Hai thân ảnh lập tức phá vỡ hư không rời đi, biến mất trên hư không.
Hết thảy đi quá nhanh, sau khi hai thân ảnh biến mất, hết thảy trên hư không mới bình thường trở lại.
Toàn bộ hiện trường đưa mắt ngạc nhiên, trố mắt líu lưỡi!
- Ai...
Trên Thiên Kiếm phong, Tư Đồ Lưu Vân thở dài, mày nhíu lại.
...........
Thời gian tự nhiên trôi qua, trận đại chiến kinh người này ngày hôm nay làm cho cả Thần Kiếm môn đắm chìm trong một không khí khẩn trương khó hiểu.
- Thực lực thật là mạnh, không biết sau này chúng ta có cơ hội đặt chân tới một bước ấy hay không.
- Ngươi còn muốn đến một bước như Tô trưởng lão, ngươi cũng biết Tô trưởng lão ban đầu là phong hoa tuyệt đại đến bực nào.
- Ta nghe nói, lúc trước Tô trưởng lão cũng là một mỹ nam tử phong hoa tuyệt đại, nhưng xuất hiện biến cố lớn mới gặp phải tai nạn rủi ro, nhưng thực lực vẫn kinh khủng như thế.
- Người đại chiến cùng Tô trưởng lão chính là một vị Thái Thượng trưởng lão, cũng là đại sư huynh của Tô trưởng lão, cũng là một vị sư tổ của Vân Lăng Phong?
- Vân Lăng Phong có hậu trường như thế, khó trách dám nhân cơ hội đánh chết Tô Dật a.
- Tô trưởng lão vì cái chết của Tô Dật mà thật sự nổi giận, một cánh tay của Bạch Minh Sơn trưởng lão bị phế bỏ.
-......
Trong Thần Kiếm môn, các đệ tử lén nghị luận ầm ĩ.
Sau buổi hoàng hôn, trong Thần Kiếm môn truyền ra bố cáo, Vân Lăng Phong lỡ tay giết lầm Tô Dật, trừng phạt diện bích ba năm, trừ khử hạn ngạch tham gia Thánh Vũ đại hội.