← Quay lại trang sách

Chương 593

Trừ khử hạn ngạch Thánh Vũ đại hội, diện bích ba năm, đây cũng tính là trừng phạt hay sao, đây rõ ràng chính là làm cho có vẻ một chút thôi.

- Xem ra cao tầng trong môn phái nhất định thiên vị Vân Lăng Phong rồi. Tô trưởng lão cũng không tranh hơn những vị cao tầng kia.

- Ai, Tô Dật quá mức yêu nghiệt rồi, đợi một thời gian nữa có thể nổi danh khắp thiên hạ, ngặt một nỗi trời ghen tỵ kỳ tài.

- Vân Lăng Phong dù sao cũng đã có được chỗ tốt vô thượng, là tương lai của Thần Kiếm môn. Tô Dật thiên tư khá hơn nữa dù sao cũng chết yểu rồi, tự nhiên là phải thiên vị Vân Lăng Phong.

-...

Trước tin tức trừng phạt Vân Lăng Phong lan truyền, toàn bộ đệ tử trong Thần Kiếm môn đều xì xào bàn tán, bênh vực kẻ yếu.

- Nghe nói Thánh Vũ đại hội không đơn giản a, toàn bộ thế lực Trung Châu đều tham dự. Nếu đạt được thành tựu trên Thánh Vũ đại hội là đủ để một chiến thành danh thiên hạ biết. Vân Lăng Phong bị trừ khử hạn ngạch tham gia Thánh Vũ đại hội, thật ra thì cũng mất đi cơ hội một chiến thành danh thiên hạ đều biết rồi.

- Thánh Vũ đại hội là cái gì?

- Thánh Vũ đại hội là việc trọng đại của toàn bộ thế hệ trẻ tuổi Trung Châu, người có tuổi không lớn hơn hai mươi lăm đều có thể tham gia, là cơ hội biểu hiện rất tốt của các đệ tử của đại thế lực sơn môn khắp Trung Châu.

- Thánh Vũ đại hội, một trận thành danh thiên hạ biết, người có biểu hiện xuất chúng, đến lúc đó có thể đi vào Thánh Sơn tu luyện một thời gian, đây là cơ duyên lớn.

- Thế hệ trẻ tuổi Thánh Sơn cũng sẽ tham gia sao?

-......

Tin tức Thánh Vũ đại hội truyền ra, đưa tới sự chú ý của tất cả người trẻ tuổi, đó là việc trọng đại của tuổi trẻ toàn bộ Trung Châu.

...........

Không gian hư không thần bí quỷ dị, hết thảy không ai theo dõi, không ai biết được.

Bên trong quang kiển chói mắt, trên người Tô Dật đã hoàn toàn bao phủ bởi xích quang.

Trái tim bị xuyên thủng của Tô Dật, thời khắc này đã từ từ bị ăn mòn hoàn toàn, bị phá hủy rạn nứt hoàn toàn.

- Phạch...

Trong trái tim Tô Dật vốn tràn đầy sinh cơ quang huy thần bí, đã không thể nào cản trở bị xích quang phá hủy, giờ hòa hợp cùng với sinh cơ quang huy thần bí.

Trong lúc xích quang phá hủy hết thảy đó, vô hình trung có mang theo một loại năng lượng quỷ dị, nối liền trái tim nát vụn của Tô Dật lại.

Điều này khiến cho trái tim Tô Dật nhìn có vẻ như bị phá hủy, nhưng kì thực là vỡ mà không tiêu tan, rạn nứt mà không phân tán.

- Phạch...

Không biết qua được bao lâu, toàn bộ trái tim Tô Dật như hóa thành một đoàn xích hỏa, cực nóng tràn ngập, lan tràn toàn thân.

Xích hỏa như muốn đốt cháy hết thảy, muốn đốt cháy toàn bộ thân thể Tô Dật thành tro bụi.

Dưới xích quang đáng sợ đó, ngay cả quang kiển chói mắt bao phủ trên người Tô Dật cũng từ từ bị xích quang lan tràn, lập tức bị phá hủy từ từ.

Xích quang không lổ nào không nhập, lấy trái tim Tô Dật làm trung tâm, tràn ngập toàn thân, nhiệt độ nóng bỏng muốn đốt cháy hết thảy.

Tô Dật dường như đã yên lặng trong một trạng thái nào đó, như đã mất đi tri giác vậy.

Nhưng cơn đau đốt tim, thiêu đốt cả cỗ nhục thân khiến đau nhức kịch liệt, vẫn khiến cho thân thể Tô Dật không ngừng co quắp.

- Đây rốt cuộc là cái gì, khí tức này... Đây là đại cơ duyên, tiểu tử này rốt cuộc là lai lịch thế nào...

Âm thanh thăm thẳm từ bên trong không gian này vang vọng ra, có kinh ngạc, kiêng kỵ, cũng có một loại sự vui mừng lớn lao.

- Cơ duyên lớn, đây là chỗ tốt vô thượng...

Trong âm thanh khiếp sợ mang theo niềm vui thích khó có thể che giấu, từng tầng sinh cơ quang huy thần bí từ trong cơ thể Tô Dật cũng lập tức lan tràn ra, tuy rằng đều bị xích hỏa đốt cháy, nhưng vẫn cuồn cuộn không ngừng, như vô cùng vô tận vậy.

Toàn bộ trái tim Tô Dật sớm đã hóa thành một biển lửa, dường như là trái tim hóa thành tro bụi, trái tim bị thẳng thừng móc đi.

Loại đau thấu tim gan này tuyệt đối là dùi mài kinh khủng nhất trong nhân thế, nếu là thường nhân, đủ để sớm chết rồi.

- Lẹt rẹt...

Trong ngực Tô Dật không ngừng tràn ngập ra khói 'Lẹt rẹt', cả trái tim hoàn toàn bị bao phủ bởi hỏa diễm màu đỏ.

- Tiểu tử nhân loại, ta xem như cứu được nửa cái mạng của ngươi, giúp ngươi chu toàn, nhưng lại có được chỗ tốt vô thượng của ngươi, chẳng lẽ cuộc đời này nhất định dây dưa cùng ngươi sao...

Âm thanh sâu kín du dương, nhẹ nhàng quanh quẩn, lập tức cũng bình tĩnh lại.

Chỉ có sinh cơ quang huy vô cùng vô tận từ trong cơ thể Tô Dật tràn ngập ra ngoài, tuôn tới trái tim, mặc dù không cách nào cản trở xích hỏa đốt cháy, nhưng cũng có thể bảo hộ một chút nào đó, không ngừng rót sinh cơ vào trong trái tim của Tô Dật.

Không ai có thể nhìn thấy được, nếu không nhất định phải trố mắt líu lưỡi.

Thời khắc này mặc dù nói trái tim Tô Dật vỡ mà không tiêu tan, rạn nứt mà không phân tán, nhưng cũng rất nguy hiểm, một cái sơ sẩy là sẽ trực tiếp hóa thành tro bụi.

Nhưng sinh cơ quang huy thần bí lại ngầm bảo hộ cho trái tim của Tô Dật.

- Âm phù dương hỏa, bạt thiên căn mà chui rèn nguyệt quật, phá Hỗn Độn mà nhặt châu này, lấy Âm Dương Ngũ Hành hoá sinh vạn vật, khí đã thành hình, là vạn vật chi linh, cùng với trời đất, trời kết thúc cũng đoạt đi. Không có Kim Dịch Hoàn Đan chi đạo, nếu muốn tu Thiên Dương đại đạo, buông bỏ Âm Dương này, duy chỉ là nhất thời, dễ mất lại khó tìm, dễ sai mà khó gặp, có được mới nhập vào sinh đạo, mất thì nhập vào tử đạo. Kim Dịch Hoàn Đan chi đạo, Thiên Dương vậy. Tiên Thiên chi đạo. Tiên Thiên chi đạo, bao la thiên vạn, vận động Thiên Dương, hệ thiên địa bên ngoài cơ bí, có thể sinh tử mà lánh luân hồi, xuất phàm trần mà nhập thánh cơ... "

Trong mơ mơ màng màng, trong miệng Tô Dật dường như đang lẩm bẩm cái gì đó, thân thể cũng ngồi xếp bằng trên thạch đài cổ xưa đã rạn nứt, thủ ấn ngẫu nhiên ngưng kết ở trong tay.

Theo thời gian trôi qua, trái tim Tô Dật dường như đã hoàn toàn nát rồi, huyết nhục đỏ tươi và xích quang hỏa diễm dung hợp tại hết thảy, ngưng tụ thành một trái tim mới.

Trái tim này có chút bất đồng với người khác, kiểu đập cũng giống như vậy, lung linh có lực, nhưng là một viên cầu lớn chừng quả đấm, màu đỏ tươi, xích quang rực rỡ, hệt như một vầng thái dương nhỏ, phóng thích ra quang huy chói mắt.

Xích quang vẫn còn lan tràn trong không gian thần bí trong đầu Tô Dật, lưu động trong tứ chi bách hài ở trong người, xích quang dao động.

Quan trọng nhất là xích quang này truyền vào trái tim mới của Tô Dật, ngưng luyện vạn lần, làm lại trái tim mới, giống như là đang truyền mầm mống mạnh hơn vào trong đó, rót vào đó sinh cơ mạnh hơn, mọc rễ nảy mầm.

Nó khiến cho trái tim mới của Tô Dật tươi tốt bừng bừng, như mặt trời mới lên ở hướng đông, hồi sinh động đậy...

Cuối cùng, nhục thân Tô Dật không còn co quắp nữa, dường như đã hoàn toàn vượt qua sự rèn luyện đau thấu tim gan ấy, sinh cơ quang huy thần bí kia cũng đã biến mất không thấy đâu nữa.

Tô Dật ngồi xếp bằng, cả người phát sáng, hoàn toàn đắm chìm trong một trạng thái thần bí.

Áo bào trên ngươi đã hóa thành tro bụi, cả người Tô Dật trần trụi, nhục thân tràn ngập xích kim quang mang, nhưng sáng lóng lánh hệt như mỹ ngọc, hết thảy thương thế đã sớm khôi phục.

Không gian thần bí này, thời gian không hề có ý nghĩa, vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ người nào tới quấy rầy.

Như vậy không biết trải qua bao lâu, trên người Tô Dật trở nên càng ngày càng mông lung trong suốt, bị quang mang bao phủ, trong cơ thể mơ hồ có tiếng động truyền ra.