Chương 608
Tiểu tử, ngươi...
Thanh âm của Linh Thiên Tuyết có chút biến sắc.
- Tính cách của ta chính là như vậy đấy.
Tô Dật cười thầm, xem ra lần uy hiếp này có tác dụng đối với miêu yêu này.
- Được, nhân loại gian trá, ta thề, đến lúc đó cho dù là khôi phục, cũng sẽ không gây bất lợi cho ngươi.
Linh Thiên Tuyết hung hăng nói.
- Ta đâu có gian trá.
Tô Dật bĩu môi, thầm nói từ đáy lòng, mình muốn tự bảo vệ bản thân thôi, sao lại thành gian trá.
- Ngươi vẫn lẩm bẩm gì thế, làm sao vậy?
Có thanh âm truyền đến, trong dược điền, có hào quang sáng lên, Bích Huyết Linh Tham từ trong đó chui ra, nghe lời nói giống như lẩm bẩm của Tô Dật, tò mò nhìn Tô Dật hỏi.
- Tham gia.
Tô Dật quan sát Bích Huyết Linh Tham lúc này, thần rúng động, chỉ thấy Bích Huyết Linh lúc này so sánh với nguyên bản thì hoàn toàn là chênh lệch một trời một vực, tràn ngập khí tức nồng đậm, trên người hào quang chớp động, tạo cho người ta một loại cảm giác tinh khí bừng bừng.
- Bích Huyết Linh Tham, Bích Huyết Linh Tham quả nhiên ở trên người ngươi... Nhân loại gian trá!
Thanh âm của Linh Thiên Tuyết lại truyền ra trong tai Tô Dật, Bích Huyết Linh Tham, lúc trước nàng ta đã hoài nghi rồi, thì ra Bích Huyết Linh Tham này quả nhiên là tới từ trên người nhân loại này.
- Ặc... Khà khà, đương nhiên là ở trên người ta.
Tô Dật nói như vậy.
- Nhân loại đúng là gian trá nhất, quá gian trá!
Linh Thiên Tuyết oán hận nói.
- Ngươi đang nói chuyện với ai thế?
Bích Huyết Linh Tham kinh ngạc nhìn Tô Dật, quan sát bốn phía, lúc này trong không gian này trừ một con Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cách đó không xa ra thì không còn vật sống nào khác.
- Sau này sẽ nói với Tham gia.
Tô Dật nhìn Bích Huyết Linh Tham, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, nói với Bích Huyết Linh Tham:
- Lần trước chuyện với Tham gia, e là đoạn thời gian gần đây sẽ phải phiền tới Tham gia rồi.
- Ừ, ở đây lâu như vậy, cũng nên ra ngoài hít thở không khí, đến lúc đó cứ nói với ta.
Bích Huyết Linh Tham gật đầu.
- Trước tiên đa tạ Tham gia.
Tô Dật nói, trên người có một viên Huyền Nguyên Đằng Long đan, đến lúc đó chắc cũng không cần Bích Huyết Linh Tham phải trả giá quá lớn vẫn có thể giúp gia gia khỏi hẳn.
Phỏng đoán nơi này cách Man thành cũng không quá xa, trong mấy ngàychắc có thể trở lại Man thành, trong lòng Tô Dật cũng có chút kích động, gia gia và và Uyển nhi chắc đều nhận được nội mình đã chết ở trong Man Yêu sâm lâm, sợ là vẫn đang bi thương, nếu nhìn thấy mình đột nhiên trở về, chắc sẽ giật mình tới nhảy dựng.
Còn thương thế của gia gia nữa, Tô Dật hy vọng là không có trở ngại, dù sao lúc trước đại bá nói thương thế của gia gia còn có thể chống đỡ được vài năm, giờ cũng chưa trôi qua quá lâu, hy vọng không có gì đáng ngại.
Còn có Vương mập Vương Thượng Vũ, Tô Dật thầm nghĩ, cũng không biết Vương mập đó có bị cha hắn nhốt trong nhà bế quan tu luyện hay không, đến lúc đó nhìn thấy Vương mập, cũng có thể giúp hắn một tay, để hắn lột xác từ trong ra ngoài, cũng không phụ lòng tên mập đó từ nhỏ đến lớn phải chịu tiếng xấu thay cho mình.
Nghĩ tới người nhớ thương ở Man thành, khóe miệng Tô Dật vô thức vẽ ra một đường cong.
Một lát sau, sau khi kiểm tra tất cả trong không gian thần bí, Tô Dật thu dọn một phen, rời khỏi không gian thần bí.
Sắc trời sáng dần, mưa phùn mông lung, Tô Dật cưỡi Lang Bức bay lên không rời đi.
Sắc trời mờ mịt, cưỡi Lang Bức cũng có thể tránh được không ít phiền phức.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Dật chính là như vậy, khi không đi đường thì tiến vào trong không gian thần bí để tu luyện.
- Đây là bảo địa.
Trong tai Tô Dật truyền đến thanh âm của Linh Thiên Tuyết, tựa hồ là rất kích động.
Tô Dật tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn công, tu luyện lực lượng linh hồn, cũng không buông bỏ võ kỹ, rút ra thời gian để tu luyện căn bản của kiếm và đao.
Như vậy, tốc độ của Tô Dật cũng không quá nhanh, xem như là một loại tôi luyện.
Có đôi khi, Tô Dật cố ý thu liễm khí tức, tìm mấy con man yêu thú không tầm thường để luyện tập, coi như là thối luyện một phen đối với bản thân.
- Phù.
Sau năm ngày, sáng sớm, không khí ướt át, xung quanh mây mù lượn lờ.
Ầm! Một cỗ khí tức cuồn cuộn thổi quét ra, chấn động bốn phía.
Đoạn nhai cự thạch, cổ thụ một gốc cây cổ thụ, nơi đó có một mảng hào quang màu đỏ rực rỡ chói mắt đang dao động, giống như cuồng phong gào thét, một đạo thân ảnh ngồi khoanh chân ở đó!
Khí tức tăng lên, dẫn tới dao động năng lượng thiên địa xung quanh, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, cuối cùng bước vào Nguyên Linh cảnh cửu trọng!
Sau một thoáng, tất cả biến mất, Tô Dật mở mắt, khí tức chấn động, y bào lam lũ phần phật, đồng thời trong mắt có xích quang lấp lánh.
- Nguyên Linh cảnh cửu trọng!
Trên mặt Tô Dật hiện lên vẻ vui mừng, đây là chỗ tốt của tu luyện trong không gian thần bí, lại thêm đột phá lần trước, trên thực tế khí tức trên người cũng đã đến Nguyên Linh cảnh bát trọng trung hậu kỳ, bởi vậy trong thời gian mấy ngày nay, không ngờ khiến mình lại đột phá.
- Gừ.
Cách đó không xa, Lang Bức gầm khẽ, cảm thấy khí tức trên người Tô Dật đã tăng lên, là đang cao hứng cho Tô Dật.
- Hôm nay chắc có thể đến được Man thành.
Tô Dật mỉm cười, trong lòng thầm chờ mong, đã cách Man thành không xa rồi, hôm nay chắc có thể đến nơi, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy gia gia và Uyển nhi.
⚝ ✽ ⚝
Ban đêm, trăng sáng như cầu vồng, trong màn đêm sao sáng dầy đặc, lấp lánh lung linh.
Man thành, biên duyên tiểu địa, bao phủ trong màn đêm, cũng có một mảng yên tĩnh một mảng.
Nhưng Man thành này cũng không phải là thế ngoại đào nguyên, cũng có không ít hung hiểm, có ngoại địch, trong Man Yêu sâm lâm rộng lớn như vậy, có không ít thế lực, liên minh Cuồng Long dong binh, Hắc Sát môn là ba thế lực mạnh nhất, ngoài ra còn có các thế lực nhỏ, còn có không ít người muốn chấm mút Man thành.
Lúc trước Man thành gặp phải cường địch, cuối cùng chính là Tô Vân Thiên lão gia tử xuất thủ, dưới huyết chiến mới giữ được Man thành.
Cho nên, Man thành luôn đề phòng cao độ, đến ban đêm, cửa thành đóng chặt, có người của ngũ đại gia tộc thay phiên thủ hộ.
Từ sau lần trước Tô Vân Thiên lão gia tử đánh lui địch, Man thành cũng được bình tĩnh hai mươi năm, chưa gặp phải bao nhiêu lần xâm phạm, thỉnh thoảng sẽ gặp một số man yêu thú phân tán, cũng sẽ bị ngũ đại gia tộc liên thủ xua đuổi.
- Gừ gừ.
Man thành, trên tường thành, không ít thân ảnh đứng thẳng, ánh mắt trong đêm đen lấp lánh, xa xa truyền đến tiếng gầm gừ của không ít man yêu thú.
- Gần đây dường như có không ít man yêu thú tụ tập!
Trên tường thành, có người lên tiếng, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Gần đây vừa đến buổi tối, ngoài Man thành liền xuất hiện không ít man yêu thú, trong mấy ngày, số lượng của những man yêu thú này cũng dường như càng lúc càng nhiều.
- Đều là một số man yêu thú bình thường, đã lâu rồi không săn bắt, cũng có thể đi càn quét một phen.
Có người nói, không quá để ý, ngoài Man thành thường xuyên sẽ gặp phải một số man yêu thú.
- Có điều lần này hình như là có chút không thích hợp, những man yêu thú này dường như càng lúc càng nhiều, cũng không vội vàng công kích, dường như đang chờ đợi gì đó.
Có người nói, cũng có chút kinh ngạc.
- Vẫn phải cẩn thận một chút, ngày mai bẩm báo cho đại gia chủ, để cường giả ra ngoài điều tra một phen.
Trước mấy đạo thân ảnh, một hán tử bộ dạng như đầu lĩnh nói.