Chương 611
Trong không gian thần bí, Tô Vân Thiên lão gia tử trố mắt đứng nhìn, trợn mắt há hốc mồm.
Thiên địa năng lượng nồng đậm đến cực hạn, khắp nơi đều là linh dược, vừa tiến vào liền biết rằng nơi này nhất định là bảo địa.
- Gừ.
- Gào.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức vỗ cánh bay đến, kim quang tràn ngập, huyết quang khuếch tán, đến trước mặt Tô Dật hành lễ.
- Tiểu tử ngươi sao lại tới đây, đây là gia gia của ngươi à, hình như đâu có thương thế gì?
Bích Huyết Linh Tham xuất hiện, quang huy bao phủ, quan sát tỉ mỉ Tô Vân Thiên lão gia tử, nó căn bản không cảm thấy trên người Tô Vân Thiên lão gia tử có bất kỳ thương thế gì.
- Lang Đầu Yêu Bức, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, đây là... Yêu Hư cảnh Bích Huyết Linh Tham sao?
Tô Vân Thiên lão gia tử trợn tròn mắt, con ngươi như muốn lòi ra, vỗ lên đỉnh đầu, muốn xem thử mình rốt cuộc có phải đang nằm mơ hay không.
- Thời gian không còn nhiều, sau này sẽ giải thích với gia gia, thời gian mấy ngày nay gia gia bế quan ở đây đi.
Tô Dật cười cười, lấy ra một bình thuốc đưa cho Tô Vân Thiên lão gia tử, nói
- Dùng vật này, bế quan ngay tại chỗ, đến lúc đó gia gia sẽ biết là thế nào.
Nhìn Tô Dật, ước chừng sau một thoáng, Tô Vân Thiên lão gia tử mới cường hành bình tĩnh lại một chút, gật gật đầu.
Đối với tôn nhi của mình, lão gia tử tất nhiên không có bất kỳ hoài nghi nào, tiếp nhận bình thuốc trong tay Tô Dật, cảm giác được bên trong tựa hồ chứa một loại linh dịch, ngửa đầu uống vào, lập tức ngồi khoanh chân bắt đầu luyện hóa.
- Các ngươi cũng vậy, mấy ngày nay hãy bế quan đi.
Tô Dật cũng cho Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn một phần linh dịch, bảo hai thú bế quan.
- Đây là gia gia của ngươi à, bộ dạng không giống như là có thương tích.
Bích Huyết Linh Tham vẫn còn kinh ngạc, cẩn thẩn quan sát Tô Vân Thiên lão gia tử, đây tuyệt đối không giống như là bộ dạng có thương tích.
- Việc này nói ra thì dài lắm, sau này sẽ giải thích với Tham gia.
Tô Dật cũng cười khổ, tuy không biết Tô trưởng lão cho gia gia ăn đan dược gì, nhưng nhất định tuyệt đối không kém Huyền Nguyên Đằng Long đan, còn tự chữa thương cho gia gia, cho nên mới giúp gia gia Tô Vân Thiên thương thế trực tiếp khỏi hẳn.
- Đây là trọng bảo!
Khi ngồi khoanh chân, linh dịch ở trong miệng tan ra, dưới sự trùng kích của năng lượng nồng đậm, Tô Vân Thiên lão gia tử lập tức sắc mặt đại biến, các loại lợi ích khó có thể hình dung, mình cuối cùng lại có thể minh bạch.
Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cũng biết đó là bảo vật gì, trong không gian thần bí này, chúng vốn là đã có được lợi ích cực lớn, lúc này lại có được linh dịch này, mắt lộ vẻ cảm kích, kính sợ thối lui, chuẩn bị luyện hóa linh dịch.
Tĩnh thất đã bị gia gia phong ấn cấm chế, Tô Dật trong thời gian mấy ngày này cũng định ở trong không gian thần bí bế quan tu luyện, một là củng cố tu vi Nguyên Linh cảnh cửu trọng, mặt khác, đây cũng coi như là đáp ứng yêu cầu của Linh Thiên Tuyết.
Vốn Tô Dật vẫn muốn đi gặp Uyển nhi, nhưng khi biết được trong mấy ngày nữa Thánh Sơn sẽ có người tới Man thành, Tô Dật mới lâm thời quyết định tiến vào không gian thần bí nội, muốn gia gia tiến bộ thêm một bước, đến lúc đó cũng có chút một bước tiến.
Thời gian từ từ trôi qua, trong không gian thần bí tất cả đều bình tĩnh, chỉ có chỗ chung quanh Lang Đầu Yêu Bức, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tô Vân Thiên, Tô Dật là tràn ngập hào quang.
Sau khi Bích Huyết Linh Tham lẩm bẩm một lúc, lập tức lại về tới dược điền, ẩn thân trong linh dược rậm rạp.
Lúc này không ai có thể thấy được, quả trứng màu vàng nhạt Tô Dật để lại trong không gian thần bí không biết từ lúc nào đã bắt đầu tràn ngập quang mang nhàn nhạt.
Trong không gian thần bí này luôn có một cỗ năng lượng hội tụ mà tới, không ngừng ùa vào đây.
Trên quả trứng màu vàng nhạt có văn lộ cổ xưa thần bí tràn ngập, giống như tương liên với kinh mạch, khuếch tán ra khí tức cổ xưa, vô cùng thần bí.
Theo thời gian trôi qua, trên quả trứng màu vàng nhạt này hào quang càng lúc càng chói mắt, tràn ngập khí tức nóng bỏng.
Đến cuối cùng, quả trứng màu vàng nhạt này tựa hồ là cảm thấy gì đó, không ngờ trực tiếp lăn lộn, đi tới giữa không gian thần bí, mục tiêu chỉ thẳng vào Linh Dịch trì.
Không ai chú ý thấy, quả trứng này lúc này giống như có mắt, không ngờ trực tiếp lăn đến Linh Dịch trì, cuối cùng không ngờ còn rơi vào trong Linh Dịch trì.
Trong Linh Dịch trì nổi lên dao động, trên quả trứng màu vàng nhạt này, văn lộ cổ xưa thần bí đó giống như là sống dậy, bắt đầu cắn nuốt linh dịch.
Quả trứng màu vàng nhạt này, giống như không đáy, không ngừng cuồn cuộn hấp thu linh dịch.
Những linh dịch này bị hấp thu, đồng thời trên quả trứng màu vàng nhạt này hào quang cũng càng lúc càng trở nên chói mắt.
Nhưng tất cả những điều này do Tô Dật đang đắm chìm trong tu luyện nên không hề phát hiện.
Nếu không, Tô Dật e là không biết sẽ đau lòng tới mức nào, linh dịch đó là xương tủy của hắn.
Man thành, gần đây bị bao phủ trong không khí khẩn trương một cách vô cớ, có rất nhiều man yêu thú xuất hiện ở ngoài Man thành, điều này khiến cho toàn bộ Man thành đều rất khẩn trương.
Ngũ đại gia tộc đối với việc này cũng có chút ngưng trọng, không hề lơ là.
Từng gia tộc đều phái ra cường giả, hợp thành đội ngũ ra khỏi thành điều tra chuyên sâu.
Trong không khí khẩn trương này, cũng có một việc khiến toàn thành chờ mong, đó chính là Liễu Nhược Hi sắp sửa từ Thánh Sơn về Man thành thăm người thân.
- Đã hơn ba năm gần bốn năm rồi, nghe nói Liễu Nhược Hi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thánh Sơn, chắc hiện tại tu vi đã hơn xưa!
- Đệ tử Thánh Sơn ai nấy đều là cường giả tương lai, Liễu Nhược Hi lúc trước kiểm tra ra thiên tư Hoàng phẩm, trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thánh Sơn, nhất định thực lực cũng tăng mạnh!
- Thiên chi kiêu nữ, là vẻ vang của Man thành ta!
- Nói thử xem, Liễu Nhược Hi và Tô Dật còn có hôn ước đi, đáng tiếc tiểu tử Tô Dật đó mệnh không tốt lắm, trên đường tới Thánh Sơn đã gặp phải bất trắc!
- Tô Dật tuy không tốt, nhưng trong Man Yêu sâm lâm ba năm nay dường như cũng thay đổi không ít, thật là đáng tiếc!
Khắp nơi đều có người nghị luận, đàm luận về vị thiên chi kiêu nữ của Man thành, cũng có người nhớ tới Tô Dật, tiếc nuối cho Tô Dật.
Từ Tô Dật lúc trước ở Man thành đánh một trận với Kỷ Siêu, khiến cho không ít người của Man thành cũng thay đổi ấn tượng đối với Tô Dật.
Liễu gia lại giăng đèn kết hoa, giống như đón tết.
- Bên này lau sạch một chút, tiểu thư mấy ngày nữa sẽ về rồi!
- Còn đây nữa, quét dọn cẩn thận sạch sẽ cho ta.
Liễu gia trong ngoài, có quản gia an bài người hầu bận trong bận ngoài, chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón Liễu Nhược Hi trở về.
⚝ ✽ ⚝
Gừ gừ....
Trong dãy núi mênh mông, vô số thú vật đang gào rút không ngừng, mãi lâu sau vẫn không ngừng.
Trên hư không, một con cầm khổng lồ giương cánh, tốc độ cực nhanh, trên lưng có mấy đạo thân ảnh đang ngồi.
Một bóng hình xinh đẹp đón gió mà đứng, lại quần áo bất động, tuổi khoảng mười sáu mười bẩy, da thịt như tuyết, dung nhan vô cùng xinh đẹp, dung sắc tuyệt lệ.
Mắt nhìn dãy núi bay la bên dưới, trên khuôn mặt sáng sủa xinh đẹp của sáng sủa lại mang theo một loại trầm mặc.
- Nhược Hi sư muội, phía trước không xa chắc chính là Man thành!
Có thanh âm truyền đến, một thanh niên khoảng ba mươi tuổi lên tiếng, nói với hồng y thiếu nữ.