Chương 610
Cường giả thần bí, Thần Kiếm môn.
Tô Dật lập tức ngạc nhiên, rất bất ngờ.
- Dật nhi không biết à?
Thấy phản ứng của Tô Dật, Tô Vân Thiên lão gia tử cũng rất kinh ngạc, còn tưởng rằng Tô Dật hẳn là phải biết tất cả những điều này mới đúng chứ.
Sau đó, Tô Vân Thiên lão gia tử liền nói cho Tô Dật biết tình huống đại khái, chính là vì được cường giả thần bí đó chữa thương và cho đan dược, thương thế của mình mới có thể khỏi hẳn, thậm chí là tiến thêm một bước, tạo hóa cỡ này là cầu còn không được, là đại cơ duyên, nếu không cả đời này hắn không biết có thể đặt chân vào Nguyên Hư cảnh hay không?
- Cường giả thần bí đó và cường giả của Thần Kiếm môn còn tặng không ít bảo vật, rất là rộng rãi.
Tô Vân Thiên lão gia tử lấy ra không ít túi không gian, bên trong có danh tác mà cường giả thần bí và người của Thần Kiếm môn lưu lại.
- Tô trưởng lão, Hầu Xương Minh hộ pháp, Chúc Trường Cao hộ pháp, Uông Thiên Bảo hộ pháp...
Tô Dật nghe miêu tả của gia gia, đã biết mấy người đó là ai.
Kiểm tra tất cả trong túi không gian, Tô Dật cũng run rẩy, quả nhiên đều là danh tác, đặc biệt còn có một viên Huyền Nguyên Đằng Long đan, gia gia chưa dùng đã khỏi hẳn rồi.
Trong lòng thầm cân nhắc một chút, Tô Dật liền biết được một số tình huống, cường giả thần bí đó tất nhiên chính là Tô trưởng lão rồi, dù sao bộ dạng của Tô trưởng lão cũng nhận ra được.
Tô trưởng lão đến chữa thương cho gia gia, sợ là không phải an bài của Thần Kiếm môn, nếu không sẽ không đến mức khiến bọn Hầu Xương Minh hộ pháp tới tặng Huyền Nguyên Đằng Long đan.
Nhớ tới Tô trưởng lão, trong lòng Tô Dật cảm thấy ấm áp, biết mình táng thân ở Thần Kiếm cốc, Tô trưởng lão đại náo đệ thập ngũ kiếm phong, cuối cùng bị cường giả của Thần Kiếm môn áp chế, lại vẫn nhớ mình từng nói ở Man thành có gia gia đang bị trọng thương, cố ý tới Man thành chữa thương cho gia gia.
Về phần đám Hầu Xương Minh hộ pháp, Tô Dật cũng không khó đoán, hẳn là chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân an bài, có thể tặng Huyền Nguyên Đằng Long đan và lệnh bài của Thần Kiếm môn, chẳng khác nào là muốn bảo hộ Tô gia, dây cũng coi như là tình thâm nghĩa trọng.
- Cũng được...
Tô Dật trong lòng thầm nghĩ, khúc mắc và ngăn cách đối với Thần Kiếm môn cũng lập tức vơi đi không ít.
Ít nhất thì chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân cũng chưa từng cô phụ mình, nếu mình thực sự đã chết ở Thần Kiếm cốc, ít nhất thì gia gia và Tô gia cũng được bảo hộ.
- Dật nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thấy vẻ mặt biến hóa của Tô Dật, Tô Vân Thiên lão gia tử cũng biết tất cả những điều này đều giống như suy đoán, quả nhiên có liên quan tới Tô Dật.
Ở trước mặt gia gia Tô Vân Thiên, Tô Dật tất nhiên không dám giấu diếm, trừ chuyện cường giả thần bí gặp được dưới vách núi vạn trượng và chuyện Thiên Yêu tông, không gian thần bí, Tô Dật đại khái kể lại chuyện mình đại nạn không chết, sau khi gặp nạn thì được Tô trưởng lão cứu giúp, cuối cùng nhờ cơ duyên xảo hợp tiến vào Thần Kiếm môn, cuối cùng lại gặp nạn ở Thần Kiếm môn.
- Quả nhiên là Vương Toàn Đức đó, thật là đáng giận.
Nghe thấy tôn nhi của mình quả nhiên bị Vương Toàn Đức đó hãm hại, Tô Vân Thiên lão gia tử giận dữ, sắc mặt đỏ lên, oán hận không thôi.
- Tô trưởng lão đó cứu ngươi, tìm mọi cách bảo hộ ngươi, ngươi phải tôn kính.
Nghe thấy Tô trưởng lão cứu Tô Dật, luôn bảo vệ Tô Dật, lần này lại tới Man thành chữa thương cho mình, Tô Vân Thiên lão gia tử thần sắc nghiêm túc, nói với Tô Dật.
- Không hổ là tôn tử của Tô Vân Thiên ta, kim lân há có thể là vật trong ao, vừa gặp gió mưa liền hóa rồng, cái gì mà là tư chất tạp dịch, Vương Toàn Đức đó đúng là mù mắt, ha ha ha ha...
Nghe thấy Tô Dật nói đã một bước lên trời, trên Vạn Kiếm đại hội lực áp thiên kiêu, vấn đỉnh quán quân, Tô Vân Thiên lão gia tử cười ha hả, tâm tình rất tốt, mãi lâu sau vẫn không thể bình tĩnh trở lại, tôn nhi của hắn sao có thể là hạng tư chất tạp dịch chứ.
Thấy gia gia tâm tình tốt, giống như lập tức trẻ ra mười tuổi, trong lòng Tô Dật cũng cao hứng không thôi.
- Ngươi lần này trở về, tạm thời đừng để lộ ra, nếu không để người của Thánh Sơn biết được, e là sẽ dẫn tới một số phiền phức, dù sao Tô gia ta thế yếu, so sánh với Vương Toàn Đức đó thì e là vẫn còn xa mới bằng.
Sau một thoáng, thần sắc của Tô Vân Thiên lão gia tử đột nhiên trở nên nghiêm nghị, nói với Tô Dật.
Tô Dật gật đầu, lén lút trở về, vốn là cũng lo lắng sẽ có một số phiền phức, Thánh Sơn Vương Toàn Đức đó nếu mình mình còn sống, điều này đối với mình mà nói tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Tô Dật thầm nghĩ, chắc hẳn Vương Toàn Đức đó cũng sẽ lo mình để lộ chuyện giết người đoạt bảo, đến lúc đó tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp xuống tay lần nữa.
Việc này cho dù là những người khác của Thánh Sơn biết được, vì mặt mũi của Thánh Sơn, chắn hẳn cũng sẽ không nói gì.
Nếu đem so sánh, Thánh Sơn mặt mũi của Thánh Sơn, một Tô gia nho nhỏ có đáng là gì, lần này sự trừng phạt của Thần Kiếm môn đối với Vân Lăng Phong đã đủ để chứng tỏ suy nghĩ trong lòng đại môn đại phái.
- Ta có được tin tức, ca ca ngươi Tô Vĩ hai ngày nữa sẽ về Man thành một chuyến.
Tô Vân Thiên lão gia tử nói.
- Tô Vĩ...
Tô Dật thầm giật mình, nói:
- Bọn họ không phải là tiến vào Thánh Sơn vẫn chưa được bao lâu sao?
Tô Vân Thiên lão tử nhìn Tô Dật, có chút do dự, mỉm cười nói:
- Đích xác là như vậy, nhưng lần này bọn Tô Vĩ trở về, hình như là có liên quan tới vị hôn thê Liễu Nhược Hi của ngươi, lần này thực sự trở về là Liễu Nhược Hi!
- Liễu Nhược Hi...
Nghe thấy cái tên này, trong lòng Tô Dật cũng lập tức không nhịn được mà run lên.
- Trong lòng ta tôn nhi của ta rất xứng với nha đầu Liễu Nhược Hi đó.
Tô Vân Thiên lão gia nhìn Tô Dật cười cười, nói:
- Ta đoán rằng Thánh Sơn lần này cũng sẽ có cường giả đi theo, nhất định còn có thể đến Tô gia nhắc tới hôn sự của ngươi và Liễu Nhược Hi, ngươi thấy thế nào?
- Đến lúc đó rồi nói...
Tô Dật ánh mắt lấp lánh, sau một thoáng liền nói với Tô Vân Thiên lão gia tử.
- Cũng được, cứ đến lúc đó rồi nói.
Tô Vân Thiên lão gia thầm cười cười, mắt nhìn Tô Dật, nói:
- Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
- Tính toán khác thì để đến lúc đó rồi nói, nhưng trước mắt có chuyện muốn nói với gia gia, chỉ là nên tìm nơi yên tĩnh đi.
Tô Dật cân nhắc một hồi, lập tức nghiêm mặt nói với Tô Vân Thiên lão gia tử.
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Dật, Tô Vân Thiên lão gia tử gật đầu.
Sau đó Tô Vân Thiên lão gia tử gọi lão bộc, phân phó xuống, không ai được tiến vào viện này quấy rầy, cho dù là đích thân đến thành chủ đến cũng vậy.
Thủ ấn ngưng kết, Tô Vân Thiên lão gia tử bố trí thủ đoạn phong ấn cấm chế ngoài tĩnh thất, sau đó mới nói với Tô Dật:
- Hiện tại toàn bộ Man thành, chắc là không ai có thể tiến vào nơi này.
- Vâng.
Tô Dật gật đầu, mỉm cười, thủ ấn ngưng kết, trong mi tâm có quang huy dao động, lập tức tràn ngập tĩnh thất.
Hào quang khuếch tán, uy áp cuồn cuộn, Tô Vân Thiên lão gia tử biến sắc, sau nháy mắt, khi hắn xuất hiện lại thì đã ở một không gian khác.
Đây là không gian thần bí, Tô Dật đã đưa gia gia Tô Vân Thiên vào trong đó.
Đối với Tô Dật mà nói, tất nhiên không ai có thể đáng tin cậy hơn gia gia.
Nghe nói người của Thánh Sơn sắp tới Man thành, điều này khiến cho Tô Dật trong lòng có kích động, lần trước chính là bởi vì Thánh Sơn Vương Toàn Đức, gia gia mới bị thương nặng, lần này để đề phòng vạn nhất, Tô Dật muốn trong thời gian ngắn nhất khiến gia gia Tô Vân Thiên đạt được một số lợi ích, tăng cường mấy phần thực lực.