← Quay lại trang sách

Chương 625

Gừ gừ...

Man yêu thú rít gào, một con man yêu thú thể tích kinh người chạy chồm, khiến đất rung núi chuyển, lao thẳng về phía Man thành, khiến ngoài Man thành triệt để đại loạn.

- Ầm ầm!

Có man yêu thú va chạm với tường thành, tiếng rung chuyển ầm ầm vang lên không ngừng.

Cũng may tường thành của Man thành đều từ đá to vạn cân dựng thành, rất vững chắc, man yêu thú bình thường không thể lay động, có điều cũng khẳng định là không chịu nổi sự va chạm của không ngừng của nhiều man yêu thú như vậy.

- Phóng hỏa!

Thành chủ Liễu Tông Nguyên ra lệnh một tiếng, từ trên tường thành còn có chút kinh hồn bất định, trong các đệ tử của Man thành vẫn đang run rẩy, lập tức khiêng ra từng thùng dầu đổ xuống.

Xoẹt xoẹt.

Có cây đuốc lập tức được ném ra, lửa lớn sùng sục, hừng hực bốc cháy.

Những dầu này cũng không phải là dầu bình thường, có thể đốt cháy nguyên khí, khiến man yêu thú bình thường không thể ngăn cản.

- Gừ gừ.

Nháy mắt, ngoài tường thành giống như một mảng biển lửa sôi trào, man yêu thú rít gào hét thảm, chạy chồm khắp nơi, vô cùng hỗn loạn.

Có hung cầm vỗ cánh, từ trong hư không đáp xuống, phủ kín hư không.

- Phóng!

Liễu Tông Nguyên sắc mặt ngưng trọng, thanh âm như sấm, chấn động hư không.

- Vù vù.

Theo Liễu Tông Nguyên vừa dứt lời, trên tường thành đột nhiên xuất hiện chi chít cường nỏ, đều được đả tạo một cách đặc biệt, từ tinh cương đúc thành, sớm đã được chuẩn bị trước, từng mũi tên nhọn phá không bắn ra.

Chớp mắt, có hung cầm bị xuyên thủng, máu tươi chảy ròng ròng, từ trong không trung trực tiếp rơi xuống, phát ra tiếng hét thảm.

Nhưng cường nỏ chi chít vẫn không thể ngăn cản được tất cả hung cầm.

Có hung cầm đã đáp xuống, xuyên qua phòng tuyến trên tường thành.

- Thủ hộ Man thành, giết!

Liễu Tông Nguyên trầm quát một tiếng, nguyên khí lượn lờ quanh người hắn, trong hai mắt cũng tỏa ra quang mang màu xanh.

- Tất cả đệ tử Tô gia nghe lệnh, giết!

- Đệ tử Mạc gia nghe lệnh, giết!

- Đệ tử Hạ gia nghe lệnh, giết!

Lập tức, người đứng đầu các đại gia tộc đồng loạt quát lớn.

Bên trong các đại gia tộc, có cường giả Nguyên Linh cảnh đứng ra, nguyên khí biến hóa, bay lên trời, muốn ngăn cản hung cầm ở ngoài Man thành.

- Giết!

Có đệ tử Man thành tay cầm cường nỏ, nguyên khí dũng động, kéo căng cung rồi bắn ra mũi tên nhọn.

Bên trong toàn bộ Man thành, có thể bước vào Nguyên Linh cảnh, cũng tuyệt đối không có bao nhiêu người.

Bên trong ngũ đại gia tộc, có thể bước vào Nguyên Linh cảnh cũng chỉ là một số lão nhân và cường giả mà thôi.

Người tu vi Nguyên Linh cảnh của cả thành quá ít, không thể ngăn cản được những hung cầm này.

Có hung cầm rất nhanh đã đột phá trở ngại trùng trùng, xuất hiện trong Man thành.

- Cẩn thận, giết!

Lúc này sau tường thành, đệ tử của các đại gia tộc và thanh tráng Man thành tụ tập, nắm chặt binh khí.

Hộ vệ Man thành là chức trách của mỗi người, mắt nhìn hung cầm đáp xuống, ai nấy lập tức nguyên khí dũng động, ùa lên mà giết.

Một con hung cầm dữ tợn cả người màu đỏ đậm, to tới mấy trượng, linh vũ giống như mũi dao, móng sắc như câu đáp xuống, trực tiếp tóm lấy cương đao trong tay một đệ tử trẻ tuổi của Man thành, cái mỏ sắc bén giống như mũi tên nhọn, xuyên thủng mi tâm của đệ tử trẻ tuổi.

- Keng keng!

Một con hung cầm màu đen vỗ cánh bay qua, linh vũ vang lên keng keng trong binh đao, càn quét tất cả.

Tia lửa bắn ra, mấy người bị cắt ngang trực tiếp, máu tươi như cột, thân thể tách lìa, máu chảy đầu đìa.

- A.

Không ít hung cầm trùng kích, lập tức khiến cho đám người hỗn loạn, truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

- Tạo thành một đội hình hợp kích, vây quét những hung cầm này!

Trưởng giả có tuổi hét lớn, bọn họ đã trải qua huyết chiến hai mươi năm trước, so với đệ tử trẻ tuổi hiện tại thì có hơn không ít kinh nghiệm.

Đối với những hung cầm này, tu vi của bọn họ không thể nguyên khí hóa hình, nhưng có thể tụ tập thành đội hình hợp kích để ngăn cản tiêu diệt.

Lập tức, lấy ngũ đại gia tộc dẫn đầu, tụ tập ra không ít đội hình hợp kích, vây quét những hung cầm này.

Nhưng cho dù là như vậy, vẫn không thể ngăn cản được tất cả hung cầm, có người không ngừng bị đánh chết, máu chảy khắp phố.

- Gừ gừ.

Dưới tường thành, man yêu thú rít gào không ngừng, tiếng hét thảm kêu rên, lửa lớn ngút trời.

- Ầm ầm!

Nhưng trong sự hỗn loạn này, man yêu thú bạo động, cũng khiến cho tường thành rung chuyển, bắt đầu xuất hiện vết nứt.

- Vù.

Ngoài Man thành lại có hung cầm vỗ cánh bay ra, trên hung cầm, từng đạo thân ảnh đang đứng, tràn ngập khí tức âm hàn.

- Vù vù.

Có thân ảnh từ ngoài Man thành lướt qua, rất nhiều, ước chừng mấy ngàn.

Phía trước có không ít người còn cưỡi tọa kỵ man yêu thú dữ tợn, khí thế hung hãn, có thể cảm thấy được rõ ràng có người tu vi trình độ Nguyên Chân cảnh, người tu vi Nguyên Linh cảnh thì càng nhiều hơn.

Đằng trước có hơn mười thân ảnh ánh mắt âm hàn, khí tức trên người càng thêm cường hãn, e là đã tiếp cận trình độ Nguyên Hư cảnh.

Trước những người này có mấy đạo thân ảnh không có nguyên khí hóa hình, lại vẫn bồng bềnh ở đó.

Điều này đại biểu cho mấy người này đều đã đặt chân đến Nguyên Hư cảnh chân chính.

- Bất Tử Môn, quả nhiên là Bất Tử Môn!

Mắt nhìn những thân ảnh từ xa xa xuất hiện, trong các đại gia tộc trên tường thành có lão nhân lập tức kinh hô thành tiếng.

Hai mươi năm trước, đến xâm phạm Man thành chính là Bất Tử Môn, trong một hồi huyết chiến đó tử vong vô số, thây rải khắp nơi, máu chảy như suối, giờ vẫn như còn hiện ra trước mắt của không ít người Man thành.

- Bất Tử Môn!

Đám người Liễu Tông Nguyên, Tô Kính Đình, Mạc Lai nhìn ra xa, trong ánh mắt là vẻ ngưng trọng đến cực hạn.

Lần này Bất Tử sớm đã có chuẩn bị, chỉ những người này của Bất Tử Môn, Man thành đã không thể ngăn cản.

Cường giả trong Man thành, hai mươi năm trước đã chết hầu như không còn, huống chi lúc này còn có đại quân man yêu thú đông tới như vậy.

Sâu trong hư không, hai bóng người lặng lẽ xuất hiện, chính là Yêu Hoàng tự xưng là Thanh Hoàng, còn có người áo đen tóc ngắn đó.

Người áo đen tóc ngắn ánh mắt âm trầm, mắt đảo qua phía dưới, khóe mắt mang theo nụ cười lạnh.

- Người của Man thành nghe đây, người đầu hàng không giết, nếu không hôm nay san bằng Man thành, huyết tẩy các ngươi!

Người áo đen tóc ngắn nhìn ánh lửa ngút trời phía trước, tiếng hét thảm kêu rên vang vọng cả Man thành, tiếng quát lạnh lùng chính là xen lẫn với nguyên khí, giống như tiếng sống vang vọng toàn bộ Man thành, lan tới mỗi một ngóc ngách trong thành.

- Đó là... Hình như là phó chưởng môn Chư Bạt Dịch của Bất Tử Môn đã đào tẩu hai mươi năm trước!

Mắt nhìn thấy người áo đen tóc ngắn đó, trong các đại gia tộc có không ít người nhận ra, lập tức không nhịn được liền run rẩy.

Hai mươi năm trước, chưởng môn của Bất Tử Môn bị Tô Vân Thiên lão gia tử trảm sát, phó chưởng môn Chư Bạt Dịch đào tẩu, không ngờ hiện tại lại xuất hiện.

- Quả nhiên là Bất Tử Môn!

Tường thành Tường thành, Tô Kính Đình thần sắc càng thêm ngưng trọng.

Trận chiến hai mươi năm trước, hắn cũng có mặt, biết thực lực cường hãn của những người của Bất Tử Môn này.

- Chư Bạt Dịch, Bất Tử Môn ngươi còn dám tới xâm phạm Man thành ta!

Có một vị lão nhân của Liễu gia hét lớn, bộ dạng già nua, là một vị cường giả trình độ Nguyên Hư cảnh còn sống của Liễu gia.

Huyết chiến hai mươi năm trước, hắn vẫn còn nhớ rõ.

- Một đám kiến hôi, hiện tại Man thành chỉ dựa vào các ngươi thì không chịu nổi một kích!

Chư Bạt Dịch quát khẽ, mắt lộ vẻ lạnh lùng, hiện tại những người của Man thành này, hắn căn bản không để ở trong mắt, vung tay phất về phía sau.