← Quay lại trang sách

Chương 628

Tin ta đi, ta sẽ không làm thương tổn tới ngươi đâu, cả đời này của ta, cha mẹ tung tích không rõ, chỉ có gia gia, sau khi kết thành Thiên Yêu Hồn Khế với ngươi, chúng ta sẽ hỗ trợ lẫn nhau, sống nương tựa vào nhau, từ nay về sau, ngươi chính là huynh đệ của Tô Dật ta!

Thanh âm của Tô Dật truyền ra, xuyên qua linh hồn quanh quẩn trong đầu con chim nhỏ.

Thú ảnh khổng lồ đó, trong con ngươi trầm luân, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dật, sau một thoáng, trên người trên người khí tức bình tĩnh.

⚝ ✽ ⚝

- Gừ gừ!

- Bùm bùm bùm!

- Thủ hộ Man thành!

Trong Man thành là một mảng hỗn loạn, sát phạt kinh thiên, thú gầm như sấm.

- Giết!

Đại quân của Bất Tử Môn và man yêu thú giống như thủy triều ùa vào Man thành, lập tức giao thủ chém giết với đệ tử Man thành.

Man yêu thú rít gào, các loại tiếng nổ năng lượng truyền ra, một mảng người thú đông nghìn nghịt va vào nhau.

- Giết!

- Liều mạng!

- Liều mạng với chúng, giết!

Sát khí kinh người tràn ngập thiên không, máu tươi bắn ra, tiếng hét thảm kêu rên không ngừng.

- Tất cả phụ nữ người già trẻ em lui về phía sau, mau!

Trong Man thành sớm đã có chuẩn bị, có đại đội nhân mã yểm hộ người già trẻ em phụ nữ lui về phía sau.

- Gừ gừ.

- Chíp chíp.

Có hung cầm vồ tới, man yêu thú rít gào trùng kích.

- Vương bát đản, liều mạng với chúng!

Đệ tử Man thành gầm lên, muốn thủ hộ gia viên, thủ hộ thân nhân.

- Giết!

Trong Man thành, đao thương kiếm mác không ngừng va chạm, bắn ra từng đợt hoa lửa, trong lập tức đã là máu chảy thành sông.

Bóng người nhấp nhoáng, thú gầm, lợi đạo lợi nhận va chạm vào nhau.

Tiếng vang do năng lượng va chạm quyện vào nhau, khiến người ta sởn gai ốc.

Đại chiến máu tanh đã bắt đầu bùng nổ!

- Hủy gia viên của ta, chúng ta cũng là một phần tử của Man thành, chúng ta không đi!

- Chúng ta muốn giết địch, chúng ta không đi!

Trong Man thành, một số thiếu niên bi thảm hét lên, thấy thân nhân chết trận, gia viên bị hủy, sau khi sợ hãi thì trong lòng tràn ngập lửa giận, máu tươi tràn ra.

- Giết, chúng ta không đi!

Lập tức, phàm là đệ tử Man thành có tu vi, bất kể là người già trẻ em phụ nữ đều dùng cảm ngăn cản, bắt đầu gia nhập cuộc chống cự, chỉ là vẫn khó có thể ngăn cản được sự giết chóc như lưu vân.

Nhưng man yêu thú quá nhiều, người của Bất Tử Môn tuy không nhiều lắm, chỉ có mấy ngàn, nhưng tu vi thực lực lại mạnh hơn đệ tử Man thành không ít.

Còn có cường giả trong Bất Tử Môn và cường giả man yêu thú, căn bản không phải Man thành có thể ngăn cản.

Trong thời gian ngắn ngủi, Man thành trong ngoài đã bị máu tươi nhiễm đỏ, máu chảy thành sông, trình độ đẫm máu còn hơn cả đại chiến hai mươi năm trước.

Bất Tử Môn lần này kéo nhau trở lại, dẫn theo đại quân man yêu thú, thuần túy chính là giết chóc, giết chóc máu tanh!

- Hỗn đản, ta sẽ không cho ta và các ngươi được yên đâu!

Mắt nhìn ngã tư đường trong nháy mắt đã máu chảy thành sông, tộc nhân và đệ tử trong thành đều bị tàn sát, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập mùi máu tanh gay mũi, trong mắt Liễu Nhược Hi vẻ tức giận hiện ra, sát ý tràn ngập.

- Giết!

Liễu Nhược Hi cưỡi hung cầm đáp xuống, váy đỏ phần phật, khí tức nóng cháy bao bọc thân thể.

Hung cầm giương cánh, móng sắc như câu, trong nháy mắt đã trực tiếp bóp nát hai người của Bất Tử Môn.

- Giết!

Một người tu vi Nguyên Linh cảnh của Bất Tử Môn ngưng tụ nguyên khí hóa hình, bị Liễu Nhược Hi trực tiếp từ trên lưng hung cầm nhảy ra, một đạo chỉ ấn xuyên thủng ngực hắn, giết chết hắn.

Đồng thời, bóng hình xinh đẹp của Liễu Nhược Hi hạ xuống đất, váy đỏ nhuốm máu, trong hai tay nắm chặt một thanh loan đao có độ cong kinh người.

- Giết!

Trên khuôn mặt tuyệt lệ của Liễu Nhược Hi lúc nàyđã tràn ngập sát ý, môi hồng mím chặt, từng đạo ánh đao bắn ra, bảo đao vang động.

Vù vù vù...

Từng đạo ánh đao giống như trăng rằm bắn ra, cũng càng lúc càng nhanh, khiến cho đá vụn và lá rụng cuồn cuộn bốc lên, giống như ngưng tụ thành một cơn lốc.

Mấy người của Bất Tử Môn và hai man yêu thú cũng lập tức bị Liễu Nhược Hi chém chết.

Ánh đao phá không xoay tròn, bóng hình xinh đẹp váy đỏ như lửa của Liễu Nhược Hi nhẹ nhàng như chim yến con, song đao cũng giống như tia chớp chớp động rất nhanh, ánh đao như trăng rằm lấp lánh, tương dung với bóng hình xinh đẹp mạn diệu giống như lửa đỏ, đi qua đâu là ánh đao huyết ảnh, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Ánh đao màu đỏ thẫm và bóng hình xinh đẹp váy đỏ như lửa làm tôn lên lẫn nhau, Liễu Nhược Hi nổi giận rồi, Bất Tử Môn và những man yêu thú này quá tàn nhẫn huyết tinh, bên trong Man thành có hơn trăm vạn cư dân bình thường, bọn họ không có sức chống cự, đến lúc đó chính là một hồi ác mộng giống như địa ngục.

- Cẩn thận!

Mấy Thánh Sơn đệ tử để tránh có biến, lập tức theo sát phía sau Liễu Nhược Hi.

- Hình như địa vị không thấp, bắt giữ nữ nhân kia cho ta, phải bắt sống!

Chư Bạt Dịch mắt lộ vẻ lạnh lùng, cũng nhìn ra được hồng y thiếu nữ kia có địa vị bất phàm, thanh âm truyền ra.

- Hỗn đản!

Mỹ phụ trung niên của Thánh Sơn sắc mặt đại biến, vô cùng ngưng trọng, lập tức lướt tới.

- Tiện tỳ ngươi vẫn muốn trốn à, cũng có mấy phần tư sắc đấy, vậy cũng giam giữ lại, đến lúc đó có thể giúp ta vui vẻ, cũng không biết nữ nhân của Thánh Sơn có phải càng tiêu hồn hơn không, ha ha.

Chư Bạt Dịch cười âm lệ, thân ảnh lướt ra, lập tức ngăn cản mỹ phụ trung niên Vương chấp sự.

Trên Hư không, Thanh Hoàng đứng đó, ánh mắt lạnh lùng ánh mắt lạnh lùng, dường như vẫn chưa có ý định xuất thủ.

Hai mắt Thanh Hoàng híp lại, dường như đang tìm kiếm gì đó, động tĩnh lúc trước từ trong thành truyền đến, khiến hắn cảm thấy Man thành tuyệt không phải nơi đơn giản.

- Giết!

Người của các đại gia tộc hăng hái phản kháng, chỉ có điều càng lúc càng không thể chống đỡ, nhưng cũng kích phát ra tâm huyết liều chết.

- Đệ tử Tô gia, giết cho ta!

- Tô Bách Hàn hét lớn, vẻ mặt hung hãn, ánh mắt đỏ rực.

Cường giả của các đại gia tộc không có bất kỳ ai lui về phía sau, đều đang huyết chiến.

Không ngừng có người vẫn lạc, tiếng hét thê thảm không ngừng vang lên.

Đặc biệt đại quân man yêu thú này đi lập tức đâu là san bằng tất cả tới đó.

- Gừ!

Một con Huyết Lang rít gào, to tới mấy trượng, từ phía trước lao ra, cả người tràn ngập huyết quang, phóng thích ra khí tức huyết sát, lông trên bén nhọn như kim, há cái miệng to như chậu máu, trực tiếp cắn nuốt một người, để lòi ra một đôi chân bị trực tiếp cắn đứt, máu chảy như suối.

- Không...

Một đám người hoảng sợ, bị cắn nuốt là thân nhân của bọn họ.

Một con man yêu thú một sừng khổng lồ, khí tức ngút trời, cả người tràn ngập liệt diễm, khí tức thô bạo, bốn vó như cột, đi qua đâu là càn quét tất cả tới đó.

Có hung cầm giương nanh múa vuốt, ánh mắt đỏ rực, thô bạo khát máu, đi qua đâu là có người bị xé rách thành từng mảnh.

Đại quân Man yêu thú hung hãn, sắc bén móng vuốt, huyết tinh răng nanh, phá hủy từng sinh mệnh, khiến Man thành giống như sắp hóa thành Luyện Ngục.

Toàn bộ người tu vi từ Nguyên Linh cảnh trở lên của man thành lúc này đều bị ngăn cản, bị cường giả của Bất Tử Môn và man yêu thú bao vây tiêu diệt, căn bản không có sức nhúng tay, bản thân còn khó bảo toàn.

- Người già trẻ em phụ nữ đi mau, lưu lại huyết mạch cho Man thành ta!

Liễu Tông Nguyên ánh mắt đỏ rực, gầm lên bi thiết, lúc này đã là thảm kịch, căn bản không thể ngăn cản.

- Đây là trời cao muốn trừng phạt chúng ta sao, xin ông trời hãy tha cho những phụ nữ trẻ em này!

Có lão nhân không có tu vi bi thiết hét lên, cầu nguyện với trời cao.

- A.

Có đứa nhỏ hoảng sợ khóc nức nở.

- Chíp!

Một con hung cầm đột phá phòng tuyến cuối cùng, nhảy vào giữa Man thành.

Nơi đó là nơi đệ tử Man thành bình thường, người già trẻ em phụ nữ tề tụ, móng sắc như câu, hai mắt máu, khí tức khiếp người, đáp xuống.

- Cứu mạng với.

Có người rống lên tuyệt vọng, cả người run rẩy, móng sắc đó đã chộp tới đầu của hắn.