Chương 677
Đại hội Thánh Võ...
Ánh mắt của Tô Dật hơi động, đại hội Thánh Võ, đó là việc trọng đại lớn nhất Trung Châu, Thần Kiếm môn sẽ tham gia, Thánh Sơn cũng sẽ tham dự.
- Đại hội Thánh Võ, đứng thứ hai thì đứng trong hai vị trí đầu, một lời đã định, đến lúc đó ngươi phải giữ lời hứa đấy.
Tô Dật gật đầu, vậy thì sẽ tham gia đại hội Thánh Võ vậy, nếu có thể làm một Ngự Hồn sư Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, lại còn là Ngự Hồn sư Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình gia nhập vào Thiên Yêu tông, đến lúc đó chắc chắn có thể làm cho thực lực của Thiên Yêu tông đại tăng.
- Một lời đã định, nhớ rõ rồi, nhưng phải đứng trong hai vị trí đầu.
Tây Vô Tình vung tay, đứng trong hai vị trí đứng đầu trong đại hội Thánh Võ là đỉnh cao của cuộc quết đấu của thế hệ trẻ tuổi Trung Châu. Hậu bối kiệt xuất trong Thánh Sơn đều sẽ tham gia, có thể đứng ở hai vị trí đầu thì cần thiên tư bậc nào? Tầm mắt đủ để nhìn khắp đương đại này rồi.
- Thì có khó khăn gì!
Tô Dật sinh lòng hào khí, nếu như ngay cả hai vị trí đầu của đại hội Thánh Võ còn không thể vào được thì nói gì tới việc về sau sẽ bước lên Thánh Sơn.
- Được, nếu ngươi thật sự đứng ở hải vị trí đầu thì bộ xương già ta sẽ gia nhập vào tông môn gì đó của ngươi.
Tây Vô Tình ngước mắt uống một ngụm lớn, ánh mắt sáng lên.
- Nào, ta uống một ngụm nữa!
Tô Dật giành lấy hồ lô rượu, sợ bị Tây Vô Tình uống hết.
- Tiểu tử, rượu này không còn bao nhiêu nữa, để lại chút cho chúng ta đi!
- Tây tiền bối cũng quá hẹp hòi rồi đó! Lần sau có cơ hội sẽ trả rượu ngon cho ngươi!
- Buồn cười, tiểu tử ngươi có rượu gì tốt chứ, ngươi cho rằng rượu bình thường đã có thể coi là rượu ngon được sao!
- Rượu như vậy tiểu tử cũng không dám lấy ra, lần sau có cơ hội sẽ cho Tây tiền bối thỏa mãn!
-Nói rồi, tiểu tử ngươi lại rất hợp với tính khí của ta, không cần phải xưng hô tiền bối làm gì, ta còn chưa già tới mức như vậy.
- Tiền bối không phải già, không bằng như vậy đi, chngs ta cũng coi như là có duyên, coi như là bạn vong niên, không bằng kết bái huynh đệ, ngươi thấy thế nào?
- Tiểu tử ngươi muốn kết bái với ta...?
- Hoàng Thiên hậu thổ, ngày hôm nay Tô Dật ta kết huynh đệ kết nghĩa với Tây Vô Tình, có nạn cùng chịu, chia ngọt sẻ bùi, không cầu sinh cùng năm cùng ngày cùng tháng, chỉ cầu chết cùng tháng cùng ngày cùng năm... phi... cái này thì bỏ đi, ta quá thua thiệt rồi, vậy thì cứ có phúc cùng hưởng vậy! Nếu vi phạm lời thề này thì sẽ bị thiên lôi đánh tan cơ thể!
- Ha ha ha ha, tiểu tử ngươi thật đúng là... khá thẳng thắn, nào, Tây Vô Tình ta ngày hôm nay kết huynh đệ kết nghĩa với Tô Dật, có nạn cùng chịu, chia ngọt sẻ bùi, làm trái lời thề này sẽ bị thiên lôi đánh tan!
- Ha ha ha ha, lão ca!
- Tiểu tử thối.
⚝ ✽ ⚝
Một lát sau, Tô Dật say sưa nằm trên mặt đất, không dùng nguyên khí, chỉ mong say một trận, đã đạt được ước muốn, đã ngủ.
Mắt nhìn Tô Dật nằm dưới đất, Tây Vô Tình nhìn màn đêm đã buông xuống trên không, con ngươi bắt đầu khởi động ánh sáng, buồn bã nói:
Đúng sai phải trái cũng rồi,
Non xanh còn đó, mấy hồi tà dương.
Ngư tiều tóc bạc trên sông,
Quen nhìn thu nguyệt xuân phong xoay vòng.
Gặp nhau rượu đục vui cùng,
Xưa nay bao chuyện, ung dung luận đàm.
(Bài thơ Lâm Giang tiên – dịch thơ Điệp Luyến Hoa)
Vừa dứt lời cảm thán, Tây Vô Tình dường như chợt dâng trào cảm xúc rồi sau đó ngủ thiếp đi.
- Một thiếu niên lại ác như vậy sao!
Dãy núi chằng chịt, trong trấn nhỏ, mười mấy đại hán nằm ngổn ngang trên mặt đất, một đại hán mặt trang phục thanh y sắc mặt rất khó coi, trong mắt tràn ngập hàn quang.
- Mẹ kiếp, tiểu tử kia thật là ác độc, đã phế tất cả chúng ta, nếu không phải đầu các ngươi cứng thì chúng ta đã phải táng thân trong bụng Man Yêu thú rồi.
Một tên đại hán máu me loang lổ, trong lòng còn sợ hãi, bọn họ đã bị phế hết rồi, gặp phải Man Yêu thú người bình thường đã bị nuốt rồi, bọn họ thì thoát được một kiếp.
- Tìm, tìm cho ta, chỉ cần vẫn ở trong rừng rậm Man Yêu thì còn sợ tiểu tử kia bay mất hay sao, thông báo cho tất cả huynh đệ tìm kiếm tiểu tử kia, mặc kệ tiểu tử kia có lai lịch thế nào cũng nhất định không thể buông tha, nếu không, người khác sẽ tưởng Huyết Đao Dung binh đoàn chúng ta sợ!
Trong mắt của đại hán mặc thanh y tràn ngập sát ý, một luồng khí tức huyết sát vô hình làm người ta run sợ.
Ngày hôm sau, sáng sớm.
Lúc Tô Dật yếu ớt tỉnh lại thì vỗ đầu một cái rồi nhất thời ngồi dậy.
- Tiểu tử ngươi đã thức chưa.
Giọng nói của Tây Vô Tình truyền tới, ngồi xếp bằng ở một bên, hai tròng mắt khép hờ mở ra rồi nhìn Tô Dật, ánh mắt hơi bất đắc dĩ.
- Tỉnh rồi.
Tô Dật dụi dụi mắt, liếc nhìn xung quanh rồi lập tức ánh mắt sáng ngời, nhìn Tây Vô Tình nói:
- Lão ca, chúng ta không phải đã kết bái huynh đệ rồi sao?
Tuy là đầu óc bây giờ còn chút mơ hồ nhưng Tô Dật vẫn nhớ, ngày hôm qua hình như đã dập đầu kết bái huynh đệ với Tây Vô Tình.
- Tiểu tử ngươi thật là có tâm tư đó, không ngờ tới Tây Vô Tình ta tung hoành nửa cuộc đời rồi lại thua trên tay tiểu tử ngươi.
Tây Vô Tình rất bất đắc dĩ, trợn trắng mắt nhìn Tô Dật. Gã đã tung hoành nửa cuộc đời rồi, cẩn thận từng li từng tí nhưng không ngờ ngày hôm qua lại thua trong tay tiểu tử này. Cũng không biết làm sao, hoàn toàn không có phòng bị nào, giống như việc kết bái huynh đệ với tiểu tử này vậy. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, sợ là cái mặt già của gã cũng không ngẩng lên được.
- Lão ca cũng không thể nói như vậy, hôm qua chúng ta đã cùng nhau dập đầu ba lạy rồi, về sau có phúc cùng hưởng, bằng không sẽ bị thiên lôi đánh tan!
Tô Dật nở nụ cười nhắc lại việc cùng bái lạy với Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, ngẫm lại mình cũng phải bật cười, về sau mình cũng coi như đã có một chỗ dựa vững chắc rồi.
- Ai... suốt ngày bay trên trời như chim ưng, nhưng không ngờ lại bị con gà con mổ vào mắt, tiểu tử thật là!
Tây Vô Tình khe khẽ thở dài, luôn cảm thấy ngày hôm qua đã rơi vào bẫy của tiểu tử này.
- Cũng được, tiểu tử ngươi Tây Vô Tình ta nhận rồi, chỉ có điều ta phải nói rõ, nếu ngươi không có cách nào tiến vào hai vị trí đầu của đại hội Thánh Võ thì tông môn gì đó của ngươi ta vẫn sẽ không gia nhập đâu, lão già ta thích tự do nhàn hạ, cũng không muốn gia nhập vào tông môn gì đó.
Tây Vô Tình tiếp tục nói.
- Đại hội Thánh Võ...
Tô Dật nhất thời vỗ trán, lúc này mới nhớ tới chuyện đại hộI Thánh Võ. Ngày hôm qua thật sự đã đồng ý với Tây Vô Tình là phải tham gia đại hội Thánh Võ, còn phải đứng ở hai vị trí đầu của đại hội Thánh Võ thì Tây Vô Tình mới gia nhập vào tông môn.
- Nếu như hối hận, có thể không cần đi tham gia.
Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, hai vị trí đầu của đại hội Thánh Võ, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Trung Châu sẽ tham gia, đệ tử kiệt xuất của Thánh Sơn cũng sẽ tham dự, muốn đứng ở hai vị trí đầu thì đầu tiên là phải có thực lực lấn áp tất cả những người kiệt xuất trong các môn phái lớn của Thần Châu, cuối cùng còn phải quyết đấu với người trẻ tuổi mạnh nhất của Thần Châu. Độ khó này khó mà tưởng được.
Mắt nhìn Tây Vô Tình, Tô Dật lắc đầu, trên gương mặt cương nghị, ánh mắt cứng cỏi, mỉm cười nói:
- Đại hội Thánh Võ ta tham gia, tất sẽ đứng ở hai vị trí đầu!
Tô Dật vốn dự định sẽ tới thẳng Hỗn Loạn vực, đại hội Thánh Võ sẽ có đệ tử Thánh Sơn, đệ tử của Thần Kiếm môn, Tô Dật cũng không muốn tham gia lắm.
Nhưng lúc này lại có điều kiện của Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình.
Tô Dật biết rất rõ, tham gia đại hội Thánh Võ căn bản không có gì, nếu có thể làm cho Tây Vô Tình gia nhập vào Thiên Yêu tông thì mọi thứ đều đáng giá.