Chương 693
Trung Châu thành lớn như vậy không biết phân cung Ngự Thiên cung ở nơi nào, bằng không chúng ta tìm người hỏi thăm một chút được không?
Tô Dật cảm giác được Trung Châu thành này quá lớn, đã đi gần nửa canh giờ rồi như vẫn chỉ ở ngoại vi trong thành mà thôi, nơi này rộng lớn vượt xa mức tưởng tượng của hắn, dù có vận dụng nguyên khí, mất một ngày cũng không thể vượt qua được.
- Ngươi cho rằng trên đường đi tùy tiện hỏi một người nào đó, bọn họ đều biết được Ngự Thiên cung sao? Không có được mấy người biết được phân cung Ngự Thiên cung, mà nếu biết được Ngự Thiên cung thì đó tuyệt đối không phải là người bình thường.
Tây Vô Tình tức giận trợn mắt liếc nhìn Tô Dật.
- Vậy nên làm thế nào?
Tô Dật nói nhỏ.
- Đi theo ta, đừng đứng chỗ này nhìn tới nhìn lui, phân cung Ngự Thiên cung trong Trung Châu thành ta biết rất rõ.
Tây Vô Tình dời ánh mắt, lời nói vừa dứt thân ảnh nhất thời xuyên qua đám người rời đi.
Giờ phút này, tốc độ Tây Vô Tình nhìn như bình thường nhưng lại vô cùng quỷ dị, nhìn kỹ lại như hắn như cá chạch lách đi trong đám người.
- Biết mà còn không nói sớm!
Tô Dật khinh thường, cũng đành theo đuôi mà rời đi, chân hạ phù diêu bách biến bộ đi theo.
Trong Trung Châu thành người qua lại tấp nập, người tam giáo cửu lưu tề tụ.
Tiếng ồn ào, tiếng rao hàng, tiếng nghị luận, các loại âm thanh hội tụ xông thẳng lên trời.
Dưới sức mạnh linh hồn bén nhạy, trong tiếng nghị luận từ bốn phía, Tô Dật nghe được không ít người cũng là lần đầu tiên đến Trung Châu thành, bọn họ đều vô cùng ngạc nhiên.
Đương nhiên phần lớn những bàn luận đều quay quanh chủ đề Thánh Võ đại hội lần này.
Trên con đường rộng lớn, giờ phút này có vẻ hơi chật chội, dọc đường đi từng giờ từng phút đều có đội ngũ mặc áo giáp tuần tra.
Ngẫu nhiên trên tầng trời thấp còn có Liệt Phong Huyết Lang gào thét mà qua, phía trên cũng có đội ngũ mặc khôi giáp tuần tra, nhưng khí tức còn bén nhọn hơn.
Tây Vô Tình đi về phía trước, một đường không lộ ra dấu vết, tránh thoát khỏi những đội ngũ tuần tra đó.
Tô Dật, Thanh Hoàng theo sát phía sau Tây Vô Tình.
Trên đường phố trong thành, những cửa hàng muôn hình muôn vẻ, những thương phẩm hoa mắt, thật khiến Tô Dật mở rộng tầm mắt.
Ví như Tô Dật trực tiếp chứng kiến có người buôn bá Man Yêu Thú tọa kỵ, điều này ở những địa phương khác khó mà nhìn thấy được.
Sau gần nửa giờ, trên đường phố bóng người càng ngày càng ít, so với náo nhiệt trước đó cảm thấy yên lặng hơn nhiều, có điều vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Cứ như vậy lại trải qua mấy con phố, bước chân Tây Vô Tình mới đi chậm lại.
Mà lúc này, ánh mắt Tô Dật có chút kinh ngạc, dưới sức mạnh bén nhọn của linh hồn, hắn phát hiện nơi này có không ít người, trên thân đều dao động một cỗ khí tức linh hồn không giống bình thường.
Quan trọng là, nhiều người Tô Dật không chú ý đến, nhưng hiện tại trên đường người ít đi khá nhiều, lúc này Tô Dật mới chú ý đến, trên đầu vai nhiều người đeo một vật giống như huy hiệu.
Những huy hiệu này nhan sắc không giống nhau, tạo hình cũng có sự chênh lệch nhưng bên trong huy hiệu đều có lôi điện đồ văn sinh động như thật, giống như thật sự có lôi điện lóe lên.
Nhìn kỹ lại lôi điện này có thể tỏa ra hào quang.
- Chính là nơi này rồi.
Tây Vô Tình ngừng lại, mắt nhìn đến một cung điện trước mắt, nói với Tô Dật.
Tô Dật ngừng bước, ánh mắt nhìn theo hướng Tây Vô Tình chỉ, phía trước mặt hắn là một cung điện hùng vĩ, diện tích không quá lớn nhưng cũng không quá nhỏ, lộ ra một loại khí khái phong cách cổ xưa, bên trong Trung Châu thành có vẻ khiêm tốn hồn hậu.
Bên trong cung điện có một tòa tháp cao chọc trời, trọn vẹn bảy tầng, toàn thân là một màu xanh nhạt, phát ra ánh sáng yếu ớt.
Tháp bảy tầng bên trong Trung Châu thành này cũng không tính là cao nhất, nhưng trong đó lại khiến người ta cảm nhận được loại cảm giác áp bách, càng nhìn kỹ càng tâm hồn càng thêm run rẫy.
Trên một tảng đá lớn ở cửa chính có điêu khắc ba chữ “Ngự Thiên cung thật to, phía dưới là năm chữ “Phân cung Trung Châu thành thật nhỏ, lóe ra ánh sáng yếu ớt.
- Đây chính là phân cung Ngự Thiên cung sao?
Tô Dật đánh giá, bên trong Trung Châu thành này mặc dù không phải đặc biệt kém nhưng cũng tuyệt đối bình thường. Xem ra, như Tây Vô Tình nói, tổ chức Ngự Thiên cung đích thật chỉ dốc lòng tu hành cùng luyện khí luyện đan. Từ bề ngoài phân cung cũng nhìn ra, tuy cẩn trọng tang thương, giống như trải qua năm tháng tẩy lễ nhưng vẫn khiến cho người ta cảm giác một cỗ khí tức không tranh quyền đoạt thế.
Giờ phút này trước cửa chính có không ít người đang xếp hàng, đội hình là một vài trưởng bối sư môn đi cùng những đệ tử thế hệ trẻ tuổi, trên khuôn mặt trẻ tuổi này vừa khẩn trương lại có chút chờ mong.
- Gần đến Thánh Võ đại hội có rất nhiều Luyện Đan sư, Luyện Khí sư, Ngự Hồn sư đến Ngự Thiên cung kiểm trắc.
Ánh mắt Tây Vô Tình đảo qua cửa chính, âm thanh thăm thẳm phát ra.
- Đây đều là Luyện Đan sư, Luyện Khí sư, Ngự Hồn sư sao?
Tô Dật nhìn qua những nam nữ trẻ tuổi, giờ phút này ít nhất có trên trăm người, khí chất đều không tầm thường, thân phận là những Luyện Khí sư, Luyện Đan sư, Ngự Hồn sư.
Nên biết rằng tại thời điểm Tô Dật ở trong Thần Kiếm môn, tuy trong cùng thế hệ có Luyện Đan sư, Luyện Khí sư, Ngự Hồn sư nhưng hiếm khi gặp được.
Cho nên đây là lần đầu tiên Tô Dật nhìn thấy nhiều Luyện Khí sư, Luyện Đan sư, Ngự Hồn sư như vậy, trong lòng không tránh được có chút cảm thán.
Luyện Đan sư, Luyện Khí sư đến bất cứ nơi nào cũng đều là thượng khách, đến bất cứ sơn môn nào cũng đều được xem trọng.
Mà giờ khắc này rất nhiều Luyện Đan sư, Luyện Khí sư thậm chí còn có Ngự Hồn sư lại không được xem trọng, đứng phía trước cửa Ngự Thiên cung, thành thành thật thật xếp thành hàng dài.
Dùng sức mạnh linh hồn nhìn trộm, Tô Dật không khó phát hiện đến nơi này có không ít con cháu cường giả, có lẽ đều có thực lực khủng bố.
Không khó tưởng tượng những người này ở bên ngoài có thể là cường giả cự phách danh chấn một phương, nhưng hiện tại lại ở bên ngoài phân cung Ngự Thiên cung một lòng đàng hoàng chờ đợi.
- Toàn bộ Trung Châu lớn biết bao, nhân cơ hội Thánh Võ đại hội đến, rất nhiều sơn môn gia tộc cũng thừa cơ mang thế hệ trẻ tuổi đến kiểm trắc, nhìn xem có thể nhận được tán thành của Ngự Thiên cung hay không.
Tây Vô Tình nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tô Dật, trước mắt hắn là một đám Ngự Hồn sư, Luyện Đan sư, Luyện Khí sư trẻ tuổi, hy vọng có thể thông qua Ngự Thiên cung kiểm trắc, tuy nhiên chắc chắn không có quá nhiều, giọng hắn thăm thẳm nói:
- Chẳng qua không phải ai cũng có thể thông qua kiểm trắc, thông qua Ngự Thiên cung kiểm trắc xem như được Ngự Thiên cung thừa nhận, dù là Luyện Đan sư, Luyện Khí sư hay Ngự Hồn sư đều có được sự nổi bật của riêng phần mình.
Lời nói vừa dứt, bên trong ánh mắt Tây Vô Tình có một vòng quang mang lấp lóe, tràn ngập thần thái, khí tức phấn khởi.
Nói chung, trên đời có hai loại Luyện Khí sư, Luyện Đan sư, Ngự Hồn sư, hai loại đều tồn tại hàng thật giá thật nhưng một loại thông qua kiểm trắc của Ngự Thiên cung, một loại khác không thông qua được kiểm trắc.
- Cục cục...
Âm thanh vang động núi sông, một con linh cầm từ hư không vỗ cánh mà đến, giữa không trung xuất hiện hắc ảnh to lớn, giống như có một khối mây đen che khuất.