← Quay lại trang sách

Chương 694

Đây là một con linh cầm toàn thân khảm nạm xanh trắng, tư thái ưu mỹ, đường cong rung động lòng người, nhưng trên người nó tràn ngập khí tức, khiến những người phía dưới âm thầm biến sắc, một số cường giả cũng thay đổi sắc mặt.

- Viễn Cổ Linh Vân Hạc.

Tô Dật ngước mắt nhìn, linh cầm to lớn là một con Viễn Cổ Linh Vân Hạc, cấp độ cao hơn Viễn Cổ Hắc Lân Yêu Long cùng Kim Đồng Phi Thiên Hổ.

Tô Dật thầm nghĩ, chẳng lẽ người tới là môn phái lớn nhất Trung Châu thành.

Đang chìm trong suy nghĩ, Viễn Cổ Linh Vân Hạc trước tiếp xoay quanh ở tầng trời thấp, bên trên có năm người hạ xuống.

Một người ở giữa là một lão bà khoảng sáu mươi tuổi, váy áo tơ trắng, khuôn mặt nhẹ nhàng.

Nhưng trong ánh mắt lão bà này như ẩn như hiện tinh quang, giờ phút này quanh thân khuếch tán trường khí vô hình, làm cho không ít ánh mắt nơi này thầm biến hóa, không ít khí tức chập chờn dao động.

Còn lại bốn người đều có chút trẻ tuổi, hai nam hai nữ.

Hai thanh niên một người mười bảy mười tám tuổi, một người mười bốn mười lăm tuổi nhưng khí vũ hiên ngang.

Hai nữ tử, một người khoảng mười bốn mười lăm tuổi, khuôn mặt ngây ngô non nớt, toàn thân lộ ra khí tức thanh xuân, ánh mắt ngỡ ngàng.

Nữ tử còn lại giờ phút này khiến không ít nam tử trẻ tuổi nhất thời không thể dời ánh mắt.

Tuổi của nữ tử này không lớn, ước chừng khoảng mười tám mười chín, ánh mắt sâu như hồ thu không đáy, tóc đen mềm mại, cùng một thân váy trắng tinh khiết, thân hình thướt tha chỉ lẳng lặng đứng nơi đó, khí chất hơn người, như tiên giáng trần, không nhiễm khói bụi trần gian.

Nữ tử này quá đẹp, hai mi thon dài như vẽ, con ngươi sáng lấp lóe như ánh sao, sóng mũi thẳng tinh xảo, môi như điểm anh đào, khuôn mặt thanh lệ khiến người gặp qua không thể quên được.

Tô Dật cũng nhìn thấy không ít nữ nhân mỹ mạo hơn người, ngay cả Linh Thiên Tuyết kia khi còn hình người mê hoặc đến cỡ nào, sắc đẹp Liễu Nhược Hi cũng khuynh quốc khuynh thành. Bên trong Man Yêu rừng rậm gặp qua Mạc Nguyệt, Thần Kiếm môn có Mộ Dao, Cung Thất, Anh Thiển Thiển..., bất kỳ một người nào cũng đủ diễm áp quần phương.

Nhưng nữ tử trước mắt này có một vẻ đẹp tươi mát thoát tục, khiến Tô Dật không khỏi nhìn chăm chú.

- Gào...

Một tiếng gào kinh người vang lên, nơi xa xuất hiện một hắc ảnh xoay quanh mà đến, khí tức khiếp người, là một con Giao Long vô cùng to lớn, toàn thân đen nhánh phát sáng, vảy chi chít, song đồng như máu.

- Viễn Cổ Hắc Lân Yêu Long.

Tô Dật biến sắc, đây không phải là một trong ba con Viễn Cổ Hắc Lân Yêu Long xuất hiện trước đó sao? Bỗng nhiên lại đơn độc xuất hiện nơi này.

- Vèo vèo...

Trên thân thể Viễn Cổ Hắc Lân Yêu Long có sáu bóng người hạ xuống, năm nam nữ trẻ tuổi, một lão giả sắc mặt hồng nhuận.

Bốn nam một nữ, tuổi khoảng mười bốn mười lăm đến hai mươi tuổi, mỗi người đều có khí chất xuất chúng, vừa nhìn liền biết là người phi thường, trong mắt đều hiện lên sự kiêu ngạo.

Trong đó đặc biệt có một thanh niên khiến Tô Dật chú ý.

Thanh niên này rơi xuống đất, đứng chắp tay, mái tóc dài màu đen rơi lả tả trên vai, một bộ trường bào màu tím phát họa thân thể thon dài thẳng thắp, trên người đơn giản không trang trí cái gì nhưng lại tôn lên ngũ quang thâm thúy khiến người khác thích thú, rất hấp dẫn người nhìn.

Dạng thanh niên này đừng nói là nữ tử, cho dù là nam nhân cũng bị thu hút.

Tô Dật chú ý đến thanh niên này cũng không phải vì dáng dấp bên ngoài, mà chính trong lúc vô hình cảm giác được một loại gợn sóng.

Loại gợn sóng này xuất hiện thoáng qua trong lòng Tô Dật, lại lập tức biến mất.

Nhưng Tô Dật chú ý đến người thanh niên này, hắn ta chắc chắn không tầm thường.

- Không nghĩ đến Tố Vân trưởng lão Thanh Vân tông cũng đã đến, thật là đúng dịp.

Lão giả đi đầu sắc mặt hồng nhuận nhìn mấy người từ Viễn Cổ Linh Vân Hạc đi xuống, ánh mắt đảo qua mấy đệ tử nam nữ trẻ tuổi kia, trên mặt phủ lên một nụ cười rạng rỡ. Lông mày thật dài nhướn lên, làm cho nụ cười thêm mấy phần khác thường.

- Lần này Thiên Huyền tông cũng đến sớm thế, Giản trưởng lão, thật có duyên.

Lão bà kia chính là Tố Vân trưởng lão của Thanh Vân tông, nhìn lão giả mỉm cười, thần thái nhẹ nhàng, ánh mắt cũng chuyển trên người mấy đệ tử lão giả nói:

- Thiên Huyền tông quả nhiên thiên tài xuất hiện lớp lớp, có lẽ lần kiểm trắc này sẽ có đệ tử nổi danh Trung Châu.

Nghe Tố Vân trưởng lão nói, gương mặt Giản Vạn Niên nhịn không được thầm giật giật.

Thánh Võ đại hội lần trước, tuy không phải lão dẫn người đến Trung Châu thành nhưng cũng nghe được một vài chuyện.

Thánh Võ đại hội lần trước, một Ngự Hồn sư phi phàm của Thiên Huyền tông được kiểm trắc có thiên tư hơn người, đủ khả năng để so tài cùng Ngự Hồn sư trẻ tuổi Thánh sơn, vốn cho rằng có thể danh chấn Trung Châu, ai ngờ vào lúc đó lại xuất hiện một tiểu bối Thanh Vân tông thiên tư càng xuất chúng hơn, danh tiếng nhất thời không ai địch lại, khiến Thiên Huyền tông kinh ngạc không thôi.

- Xem ra lần này Thanh Vân tông lại có không ít hạt giống tốt, ta cũng chờ mong những anh tài trẻ tuổi của Thanh Vân tông xuất hiện.

Giản Vạn Niên lên tiếng, giọng nói thăm thẳm, nhìn bề ngoài không lộ chút dấu vết nhưng bất cứ ai quan tâm đều có thể cảm giác được bọn họ đang âm thầm so tài.

Lần trước Thánh Võ đại hội diễn ra, hậu bối Thiên Huyền tông bị Ngự Thiên cung kiểm trắc đè ép một bậc, điều này khiến Thiên Huyền tông mong muốn lần này hậu bối lấy lại thể diện.

Thậm chí người của Thanh Vân tông mới vừa đến phân cung Ngự Thiên cung, người của Thiên Huyền tông đã theo sát phía sau, điều thật khiến người ta hoài nghi người của Thiên Huyền tông cố ý đi theo người Thanh Vân tông mà đến.

- Hy vọng là vậy, cùng nỗ lực.

Tố Vân trưởng lão mỉm cười, vẻ mặt không lộ ra chút dấu vết, vẫn nhẹ nhàng như không, lập tức lão hơi ngước mắt nhìn không trung nói:

- Còn có người đến sao? Xem ra lần này tất cả mọi người đều đến sớm.

- Ngao!

Tiếng thú hống như sấm, tiếng gầm dao động chập chùng, trong tai mọi người tiếng truyền đinh tai nhức óc vang vọng.

Tô Dật vốn ở một bên lắng nghe Thiên Huyền tông cùng Thanh Vân tông nói chuyện, cũng giống như Thần Kiếm môn, một trong những lực lượng hạng nhất trong ngũ tông tam môn của Trung Châu, khó trách những người này phô trương như vậy. Hiện tại đứng trước cửa Ngự Thiên cung, không thèm để mắt đến những người đang xếp hàng, nhắm mắt làm ngơ.

Giữa không trung lần nữa tiếng thú gào thét, Tô Dật hoàn hồn, lần nữa ngước mắt nhìn.

Lại một con cự thú khổng lồ lăng không mà đến, một cự lang sau lưng mọc hai cánh, toàn thân trắng muốt như thủy tinh, một đôi đồng tử hung dữ như máu, giống như hai vòng trăng máu co lại nhấp nháy, lộ ra một cỗ yêu uy khiếp người.

- Huyết Đông Yêu Phong Lang.

Khi nhìn thấy Huyết Đồng Yêu Phong Lang, mày Tô Dật nhất thời nhíu lại.

Lúc trước nguyên khí Vân Lăng Phong hóa hình Man Yêu Thú chính là Huyết Đồng Yêu Phong Lang, mà trước mắt Huyết Đồng Yêu Phong Lang này cũng không còn là nguyên khí hóa thành, mà chính là một con Huyết Đồng Yêu Phong Lang Yêu Hư cảnh hàng thật giá thật.

- Vèo vèo.

Trên lưng Huyết Đồng Yêu Phong Lang lập tức có năm bóng người hạ xuống.